Vương Hiểu Anh, Cố lên! - Chương 5
Cập nhật lúc: 2024-06-02 17:12:35
Lượt xem: 325
05
Sau khi bị Vu Đại Long sỉ nhục, tôi đẩy nhanh tốc độ quay và sản xuất, thảo luận với Mã Tiểu Quân và thử ba hoặc bốn kiểu quay khác nhau.
Mặc dù công nghệ quay phim và trình độ biên tập của Mã Tiểu Quân không bằng các đội chuyên nghiệp nhưng theo tôi, biên tập video cũng đạt đến 60 đến 70% chất lượng.
Vì vậy, vấn đề là ở tôi.
Ban đầu tôi nghĩ là do mình xấu và việc xuất hiện trước ống kính đã ảnh hưởng đến tâm trạng của khan giả.
Vì thế tôi không xuất hiện trước camera mà chỉ để đồ ăn xuất hiện .
Nhưng cư dân mạng vẫn không hài lòng.
Tôi cũng nghĩ rằng có thể nội dung có gì đó không ổn nên tôi bắt đầu bắt chước blogger ẩm thực nổi tiếng trên Internet Vương Đại Ngưng.
Nhưng sau một tháng bắt chước, về cơ bản không có hiện tượng nào khác.
Như vậy, sau hai tháng làm việc chăm chỉ, khi tôi đang chuẩn bị làm món sườn heo om, Mã Tiểu Quân đã chính thức nộp đơn từ chức.
Tôi không cố gắng giữ cậu ta lại mà đưa cho Tiểu Quân 2.600 nhân dân tệ.
Không phải là tôi keo kiệt. Trong số sáu nghìn mà mẹ tôi ban đầu mượn, tôi chỉ còn lại hai nghìn sáu.
Mã Tiểu Quân không nói gì, xoay người rời đi.
Khi Mã Tiểu Quân thực sự bước ra khỏi nhà bố mẹ tôi, tôi nhận ra rằng cậu ấy chỉ chụp ảnh và chưa bao giờ ăn những bữa ăn do tôi nấu.
Ngay cả khi việc kinh doanh thất bại, thì vẫn có chút tình nhĩa chứ.
Về sau ...ừm, vậy thì để sau hãy nói.
Tôi đuổi theo : "Quay lại! Quay lại đã!"
Mã Tiểu Quân đã lên xe máy, lại dừng lại: "Cái gì vậy?"
"Đã trưa rồi, sườn đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta ăn tối đi."
Mã Tiểu Quân sửng sốt một lát, mặt không biểu tình nói: "Được."
Để có sớm được ăn, tôi quyết định không nấu sườn heo om mà trực tiếp bày một nồi lẩu ngoài sân rồi ném sườn vào.
Khoảnh khắc tôi ném sườn vào nồi nóng, do một sự trùng hợp kỳ lạ nào đó, tôi lại bật video trực tiếp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vuong-hieu-anh-co-len/chuong-5.html.]
Vì chúng ta sắp chia tay nên hãy phát sóng trực tiếp nhé.
Có lẽ là do tôi đã từ bỏ chính mình, hoặc có thể là do tinh thần căng thẳng suốt hai tháng qua của tôi đã hoàn toàn thoải mái hơn.
Bữa ăn này, tôi và Mã Tiểu Quân đều ăn no.
Cuối bữa ăn, Mã Hiểu Quân nhìn tôi, lần đầu tiên gọi tôi là "chị": "Chị Anh tử, đây là món lẩu ngon nhất tôi từng ăn trong đời."
Điều đáng nói là ngày hôm đó có 8 cư dân mạng đã để lại tin nhắn cho tôi rằng: Họ đã xem bữa ăn của chúng tôi được phát sóng từ đầu đến cuối. Họ rất thích tôi và cho rằng cách tôi gắp rau cho Mã Tiểu Quân trông giống như chị em hàng xóm của họ ở quê vậy.
Đêm nằm trên giường đọc những dòng tin nhắn này tôi đã khóc.
Điều tôi đang khóc là cuối cùng cũng có người thích Vương Hiểu Anh.
Đáng tiếc người họ thích lại là Vương Hiểu Anh, người khởi nghiệp thất bại.
Một ngày sau khi Mã Tiểu Quân từ chức, chị dâu của tôi đã trở về sau kỳ nghỉ.
Thấy tôi không muốn ăn uống, chị dâu lại bày cho tôi một chiêu khác.
Cô ấy bảo tôi đến gặp Lâm Lê Lê và xin lời khuyên chuyên môn.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
"Cô ấy là người thành công nhất xung quanh em! Nếu không nhờ cô ấy giúp đỡ thì nhờ ai?"
Chị dâu tôi dường như không quan tâm đến cảm xúc của tôi chút nào.
"Cô ấy và Vu Đại Long đã làm ầm ĩ như vậy, em sẽ không đi!"
Tôi cảm thấy vô cùng khó xử.
"Bây giờ, cách duy nhất là nhờ cô ấy giúp đỡ. Hãy nghĩ thế này: Cô ấy, Lâm Lê Lê, đã nói những lời để VU Đại Long phạm lỗi lớn như vậy với em, cô ấy nợ em!"
Lời chị dâu tôi nói có vẻ có lý.
Tuy nhiên, khi nghĩ đến việc Lâm Lê Lê chế nhạo Đại Long ngày hôm đó, và cách cô ấy nhìn tôi từ trên cao rồi giẫm đạp tôi dưới chân, tôi thực sự không thể cử động chân tay hay mở miệng!
"E không muốn Nữu Nữu sống một cuộc sống tốt đẹp hơn à? Em không muốn Nữu Nữu có một người mẹ giàu có sao?"
Chị dâu đã dùng con át chủ bài của mình.
Tôi đã bị thuyết phục. Đúng vậy, chỉ cần có thể khiến Nữu Nữu sống tốt, cảm giác có chút sai trái cũng không sao?
Tương lai, khi Nữu Nữu lớn lên, sẽ có rất chỗ phải tiêu tiền.
Khi tôi nghĩ đến điều này, đừng nói đến việc yêu cầu tôi cúi đầu xin lời khuyên từ Lâm Lê Lê, ngay cả khi tôi được yêu cầu làm thuê làm mướn cho Lâm Lê Lê, tôi cũng sẽ đi.
Cứ như vậy, tôi gõ cửa phòng Lâm Lê Lê.