Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Vương Nguyệt - 8

Cập nhật lúc: 2024-07-20 14:28:16
Lượt xem: 164

Hình đại diện của Giang Mặc Bạch là hình chú chó Samoyed, chú chó Samoyed cũng đội một chiếc mũ có in M&W.

Mọi người đều biết, chú chó này tên là Giang Bàng Bàng, là thú cưng của Giang Mặc Bạch.

“Có lẽ là bức hình bị ăn cắp? Tôi dùng hình của Lưu Diệc Phi làm hình đại diện, không lẽ tôi là Lưu Diệc Phi sao?”

“Không đúng, tôi là một fan trung thành của M&W, có theo dõi tài khoản của Giang Mặc Bạch, nhưng tôi chưa từng nhìn thấy tấm hình này.”

“Tôi cảm thấy đây mới chính là Giang Mặc Bạch.”

Khi cư dân mạng đang thảo luận, tôi đã gửi định vị.

“Em ở đây rất nhớ anh.”

Mọi người ở đây cũng như khán giả đang theo dõi chăm chú nhìn vào màn hình.

Một phút trôi qua.

Hai phút trôi qua.

...................

Mười phút trôi qua.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Không có chuyện gì xảy ra.

Lúc này, fan của Ôn Du cười như điên:

“Phát tài rồi mọi người ơi, có thấy không, Giang thiếu căn bản không quan tâm cô ta.”

Có người yếu ớt nói thay tôi: “ Nhưng cũng có thể đối phương chưa xem thì sao.....”

Lập tức bị phản bác: “Không thể nào! Tại sao Giang thiếu lại trả lời Du Du của chúng tôi trong vài giây?”

“Giang thiếu chính là không muốn nói chuyện với Tô Vượng Nguyệt.”

“Ai biết cô ta vào tài khoản của Giang thiếu lúc nào, Giang thiếu chưa chặn cô ta là tốt rồi?”

Giữa những lời mỉa mai, tiết mục thú vị này cũng kết thúc.

Phải nói là tôi thực sự có chút hoảng sợ.

Giang Mặc Bạch đã đi đâu?

Tuy nhiên tôi chưa hết hoảng sợ, thì tổ chương trình thông báo về nhiệm vụ ngoài trời tiếp theo.

Sau khi leo núi, chúng tôi phải hoàn thành nhiệm vụ nguy hiểm.

Đi bộ qua vùng đất không người.

Sáu khách mời thành lập thành một đội.

Việc đầu tiên cần làm là bầu chọn đội trưởng.

Cao Đình nói trước: “Tôi chọn Tô Vượng Nguyệt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vuong-nguyet/8.html.]

Nói xong, một khoảng im lặng.

Ba khách mời nam và Ôn Du không có phản ứng.

Một lúc sau, rapper Từ Trác giả vờ vô tư nói: “Tôi cảm thấy vẫn là Ôn Du làm tốt hơn.”

Từ Trác luôn đeo khuyên tai và đeo kính râm.

Tôi cảm thấy chiếc mắt kính đó đang làm tối mắt anh ta.

Kết quả rất nhanh tôi phát hiện ra Từ Trác không phải là người mù duy nhất ở đây.

Châu Tử Di cũng dơ tay đồng ý.

Anh ta nói: “Giang tổng nhiều năm nay lãnh đạo nhóm qua nhiều chuyến đi bộ, kinh nghiệm phong phú.”

 “Ôn Du cũng có thể làm được như vậy.”

?

Nhìn vẻ mặt tôi càng ngày càng khó chịu, Cố Lâm Châu mở miệng nói.

Anh ta nói: “Đi bộ ở vùng không người là một vấn đề nghiêm trọng, không phải trò đùa trẻ con.”

“Cho nên Tô Vượng Nguyệt, cô hãy gạt bỏ cảm xúc cá nhân của mình đi.”

Tôi: “......”

Cố Lâm Châu tiếp tục nói: “Tôi biết cô luôn ghen tị với Du Du, nhưng Du Du có gia thế giàu có không phải lỗi của cô ấy, cô không cần thiết phải đối với cô ấy như thù địch như vậy.”

Cố Lâm Châu nhìn những vị khách khác.

“Chúng ta hãy bỏ phiếu đi, đồng ý Du Du là đội trưởng thì giơ tay, chúng ta tính theo đa số.”

Không cần phải nói tất cả mọi người đầu giơ tay trừ tôi và Cao Đình.

Ôn Du cười ngượng ngùng:

“Cảm ơn mọi người, tôi nhất định sẽ làm thật tốt.”

Khi tôi bắt đầu chơi ngoài trời, tôi biết một đạo lí.

Trước thiên nhiên, con người thật nhỏ bé.

Lần này ghi hình cho chương trình tạp kỹ ngoài trời khiến tôi hiểu ra một sự thật.

Trong ngành giải trí này ai cũng bất bình thường, tôi cũng chẳng là gì cả.

Cuộc ghi âm vừa rồi khiến độ nổi tiếng của Ôn Du trong lòng người qua đường tăng lên, còn tôi thì tuột xuống đáy.

Vì vậy ba người đàn ông này liều mạng để lấy lòng Ôn Du.

Họ yêu đến chết, còn tôi phải bảo vệ mạng mình.

Tôi đi thẳng về phía tổ đạo diễn và quyết định rút khỏi chương trình.

Loading...