Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuân Đào - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-06-15 09:52:15
Lượt xem: 999

Hồng Hiệp cũng lập tức nhảy ra, mắng: "Hôm nay còn chưa nhận đủ bài học sao? Vậy mà còn dám mơ tưởng đến quốc công gia!"

 

Thấy cô gia lộ vẻ nghi ngờ, Hồng Hiệp liền kể lại chuyện ta quyến rũ Trấn quốc công rồi bị phạt.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

 

Cô gia lạnh lùng nhìn ta.

 

Tiểu thư từ từ buông tay đang nắm chặt khăn tay.

 

Hồng Hiệp vừa nói xong, trong mắt cô gia, chuyện này không còn liên quan gì đến tiểu thư nữa.

 

Tiểu thư vẫn là người vợ dịu dàng hiền thục.

 

Còn ta thì trở thành nha hoàn hèn hạ, mắt cao hơn đầu muốn trèo cao.

 

Thậm chí trong mắt hắn, ta còn coi thường hắn vì không phải là con trai ruột của quốc công gia, nên muốn leo lên giường quốc công gia, hắn sao có thể không tức giận?

 

Vì không phải là con ruột của quốc công gia nên quốc công gia vẫn chưa vội phong hắn làm thế tử.

 

Trong lòng cô gia đã bất mãn từ lâu.

 

Thậm chí còn sớm oán hận quốc công gia, người cha này.

 

Kiếp trước, sau khi ta c h ế t, cô gia vẫn chưa ngồi lên vị trí thế tử.

 

Hắn và tiểu thư càng oán hận quốc công gia.

 

Không ít lần mắng chửi trong phòng, nói hắn không coi cô gia là con ruột.

 

Hắn thậm chí còn không có con, về già chẳng phải vẫn phải dựa vào cô gia sao.

 

Một lão già như vậy, sau này đừng hòng mà có được kết cục tốt đẹp từ tay họ.

 

Thậm chí, họ còn âm thầm tính toán, muốn lấy mạng quốc công gia.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuan-dao/chuong-8.html.]

Đợi ông c h ế t, quốc công phủ rộng lớn chỉ có cô gia là thiếu gia, cho dù không phải thế tử.

 

Quốc công phủ này chẳng phải vẫn phải để lại cho cô gia thừa kế sao?

 

Bây giờ, thế tử nghe Hồng Hiệp nói vậy, cơn giận dữ trong lòng lập tức bùng lên.

 

Sắc mặt hắn âm trầm, một bạt tai mạnh mẽ giáng xuống mặt ta, giận dữ mắng: "Con tiện nhân, phụ thân là người ngươi có thể vu khống sao?"

 

Ta bị đánh đến khóe miệng chảy máu, ngã xuống đất.

 

Hắn cười lạnh một tiếng, quay đầu ra lệnh: "Người đâu, trói nàng ta lại, ném vào phòng ta!"

 

Tiểu tư tiến lên, muốn trói ta lại.

 

Nhìn vẻ mặt chế giễu của Hồng Hiệp, ánh mắt lạnh lẽo của tiểu thư.

 

Trong lòng ta càng thêm không cam lòng.

 

Kiếp này, cho dù có c h ế t, ta cũng không còn là một công cụ để người khác sai khiến!

 

Ta giãy khỏi tiểu tư, quỳ trước mặt tiểu thư, khóc lóc dập đầu:

 

"Tiểu thư, cầu xin người, giúp ta cầu xin cô gia đi! Người rất yêu cô gia, không muốn cô gia tìm nữ nhân khác, nên mới đưa ta đến chỗ quốc công gia, chẳng phải là biết cô gia đã để mắt đến ta nên nhân cơ hội tặng ta cho quốc công gia sao? Giờ ta đã là người của quốc công gia rồi, sẽ không còn cản trở người và cô gia nữa, người hãy tha cho ta đi..."

 

Ta vừa dứt lời, sắc mặt cô gia càng khó coi hơn.

 

Hắn đầy vẻ âm trầm nhìn tiểu thư, trong mắt mang theo sự thất vọng sâu sắc.

 

Ta biết, cái gai này đã thành công đ.â.m vào lòng cô gia.

 

Sắc mặt tiểu thư có chút tái nhợt.

 

Nàng lắc đầu định lên tiếng thì Hứa quản gia bên cạnh quốc công gia đột nhiên đến.

 

Loading...