Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUÂN DI NƯƠNG - Chương 12 + 13 + 14

Cập nhật lúc: 2024-06-08 23:19:36
Lượt xem: 2,338

12

Hồng Diệp lập tức nhảy ra, tức giận mắng: "Hôm nay giáo huấn chưa đủ sao? Còn dám mơ tưởng đến Quốc công gia!" 

Thấy cô gia lộ vẻ nghi hoặc, Hồng Diệp liền kể lại chuyện ta hôm nay dụ dỗ Trấn Quốc công rồi bị phạt.

Ánh mắt cô gia lạnh lùng nhìn ta.

Tiểu thư nắm chặt khăn tay từ từ thả lỏng.

Lời Hồng Diệp nói ra, trong mắt cô gia, chuyện này không còn liên quan đến tiểu thư.

Tiểu thư vẫn là thê tử hiền thục ôn nhu.

Còn ta, trở thành nha hoàn thấp hèn, vọng tưởng trèo cao.

Thậm chí trong mắt hắn, ta coi thường hắn, con trai không phải con ruột của Quốc công gia, muốn leo lên giường Quốc công gia, hắn sao có thể không giận?

Vì không phải con ruột của Quốc công gia, Quốc công gia lại chưa được phong thế tử.

Cô gia từ lâu đã bất mãn.

Thậm chí đối với Quốc công gia cũng có oán hận.

Kiếp trước, sau khi ta chết, cô gia vẫn chưa ngồi lên vị trí thế tử.

Hắn và tiểu thư càng ngày càng oán hận Quốc công gia hơn.

Không ít lần trong phòng mắng, nói Quốc công gia không coi cô gia là con ruột.

Hắn không có con, sau này già rồi cũng phải dựa vào cô gia.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Lão già không biết xấu hổ này, sau này đừng mong có kết cục tốt từ họ.

Thậm chí, họ còn âm mưu hại c.h.ế.t Quốc công gia.

Đợi ông ta chết, Quốc công phủ rộng lớn chỉ còn lại cô gia. Dù không phải thế tử, Quốc công phủ cũng phải để hắn thừa kế.

13

Hiện giờ, cô gia nghe lời Hồng Diệp, cơn tức giận lập tức bùng lên.

Hắn mặt mày sa sầm, mạnh mẽ tát ta một cái, mắng: "Tiện nhân, phụ thân ta mà ngươi dám lôi ra nói xấu ư?"

Ta bị đánh đến khóe miệng rỉ máu, ngã xuống đất.

Hắn cười lạnh một tiếng, quay đầu ra lệnh: "Người đâu, trói nàng lại, ném vào phòng ta!"

Những kẻ hầu cận tiến tới, muốn trói ta lại.

Nhìn thấy vẻ mặt chế nhạo của Hồng Diệp, ánh mắt lạnh lùng của tiểu thư.

Lòng ta càng thêm phẫn uất.

Kiếp này, dù có chết, ta cũng không làm công cụ bị người khác sai khiến!

Ta vùng thoát khỏi những kẻ hầu cận, quỳ xuống trước mặt tiểu thư, khóc lóc cầu xin:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuan-di-nuong/chuong-12-13-14.html.]

"Tiểu thư, xin người, cầu xin cô gia tha cho ta! Người yêu cô gia sâu đậm, không muốn cô gia tìm người khác, đem ta đến chỗ Quốc công gia, không phải vì biết cô gia thích ta, nên mượn cớ đưa ta cho Quốc công gia sao? Ta nay đã là người của Quốc công gia, sẽ không cản trở người và cô gia nữa, xin người tha cho ta…"

Lời ta nói xong, mặt cô gia càng thêm khó coi.

Hắn mặt mày sa sầm nhìn tiểu thư, ánh mắt đầy thất vọng.

Ta biết, cái gai này, đã thành công cắm vào lòng cô gia.

Mặt tiểu thư hơi tái đi.

Nàng lắc đầu vừa định nói thì quản gia bên cạnh Quốc công gia đột nhiên đến.

14

Hứa Quản gia là theo lệnh của Quốc công gia đến đón ta đi.

Nhìn khuôn mặt tiểu thư cố gượng cười, cùng ánh mắt cô gia nhìn nàng với vẻ u ám.

Lòng ta nhẹ nhõm, ngã phịch xuống đất.

Ta cúi đầu, giấu đi nụ cười mãn nguyện.

Thật tốt, ta đã đánh cược thành công.

Không uổng phí công sức ta đã bỏ ra suốt đêm qua...

Nha hoàn băng bó cho ta là con gái của Hứa quản gia.

Ta vô tình tiết lộ với nàng rằng đêm nay tiểu thư có ý định giao ta cho cô gia làm thông phòng.

Giờ đây, con vịt đến miệng cô gia đã bay mất, lại còn bị chính thê tử của mình làm mất mặt.

Cái gai trong lòng hắn, e rằng đã đ.â.m sâu vào thịt, cả đời không nhổ ra được.

Trước khi đi, tiểu thư nhìn ta một cái sắc bén, nụ cười không chạm đến đáy mắt: "Xuân Đào, ngươi thật sự là người có phúc."

Ta cúi người, kính cẩn đáp: "Nhờ phúc tiểu thư."

Hồng Diệp tức giận nhổ một bãi nước bọt xuống đất, trong mắt đầy ghen ghét.

Ta theo Hứa quản gia đến viện của Quốc công gia.

Lần này băng bó cho ta vẫn là nha hoàn tên Hứa Hương, con gái ruột của Hứa quản gia.

Quốc công gia có việc phải ra ngoài vài ngày.

Khi ta đến, ông đã đi rồi, để lại cho ta mấy ngày yên tĩnh.

Nghe nói.

Hôm ta đi, cô gia không đi ngày.

Mà kéo Hồng Diệp vào phòng, cưỡng ép nàng.

Khác với kiếp trước của ta, Hồng Diệp không phải là nhà hoàn thông phòng, mà được cô gia nâng lên làm tiểu thiếp.

Còn dọn đến viện khác.

Từ đó trở đi, cô gia đêm nào cũng ở trong viện của Hồng tiểu thiếp.

Loading...