XUẤT MÃ - PHÁ ĐÀI HÍ - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-11-01 19:11:05
Lượt xem: 166
7.
Sau khi Hứa Tịnh mang đồ vào, hai chúng tôi cùng nhau dọn dẹp đống bừa bộn và đánh thức những người trên mặt đất.
Điều kỳ lạ là tôi không hề nhìn thấy lão Trang trưởng đoàn.
Tôi nhìn nữ quỷ.
“Lão trưởng đoàn đâu?”
Cô ta co rúm lại, không dám nhìn tôi.
"Việc này không liên quan gì đến tôi, tôi không làm, mặc dù tôi lợi dụng Trác Hiên, nhưng tôi không kiểm soát mọi hành động anh ta làm."
Chuyện ma quỷ tôi không tin, nhưng Trác Hiên cũng thực sự không giống người tốt.
Đánh giá từ các đặc điểm trên khuôn mặt, ấn đường hẹp, mắt cá vàng, hai má hóp và không có thịt điển hình là một người bạc tình và độc ác.
Đá đá người nằm dưới chân, giọng điệu của tôi không tính là tốt chút nào.
"Đứng dậy, đừng giả chết, tôi hỏi anh.”
“Người đâu?"
Trác Hiên nhắm chặt mắt lại, giống như đã ngất đi, nhưng cái nhíu mày nhẹ đã phản bội hắn.
Tôi cười khẩy: “Anh giả c.h.ế.t đúng không? Hôm nay tôi quên mang theo kim châm nên dùng dụng cụ khác để lấy máu.”
Tôi nhặt con d.a.o làm bếp rơi trên đất lên, túm lấy một bàn tay cắt nó đi.
Giây tiếp theo, Trác Hiên vẫn đang giả c.h.ế.t nhảy lên.
"Gi3t người! Gi3t người!"
Tiểu Lý đột nhiên nghe thấy hắn kêu sợ hãi, lập tức trở nên kích động, nhe răng và hét lên "hoo hoo" với người đó.
Khóe miệng có chút vết m.á.u khô, con ngươi giãn ra nhìn chằm chằm Trác Hiên.
Không giống như Trác Huyền bị quỷ nhập, tình huống của Tiểu Lý không mấy lạc quan.
Ba hồn bảy phách mất đi hai hồn ba phách, bị ngoại quỷ chiếm đoạt, tựa hồ đã lâu lắm rồi.
"Bang!"
Tôi cầm con d.a.o làm bếp trong tay băm trên bàn gỗ nguyên khối, tạo ra một vết nứt, rồi đặt bùa trấn áp tà ác lên trán Tiểu Lý.
“Câm miệng! Nếu anh còn cố chấp nữa, tôi sẽ gọi cảnh sát. Anh không muốn nhiều người biết mình là tội phạm phải không?"
Tôi vừa nói lời này ra, mọi người đều khiếp sợ.
Có người khiếp sợ hỏi hắn: "Cái gì? Trác Hiên, anh gi3t người sao?"
Trác Hiên cau mày vặn lại: "Tôi không có! Cô ta nói bậy bạ! Tôi căn bản chưa từng gi3t người.”
Hứa Tịnh đứng ở một bên khoanh tay khinh thường.
"Vừa rồi là ai cầm d.a.o làm bếp định gi3t người? Tôi xem tư thế đó không giống như lần đầu."
Trác Hiên khí thế trừng mắt hỏi:
"Cô sao vậy? Vừa rồi tôi bị quỷ ám. Đó không phải là điều tôi muốn làm."
Hứa Tịnh cũng không tha cho hắn.
“Nếu không có chúng tôi, hiện tại anh hoặc là ở đồn cảnh sát hoặc là ở nhà xác. Anh còn ở chỗ này nhảy lung tung, anh biết anh đã làm gì, loại chuyện này có thể lừa được người, quỷ thần thì không."
Lời cô ấy đúng rồi, tôi không khỏi dựng ngón cái lên với cô ấy.
“Tục ngữ thường nói, không làm điều trái lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa. Như tôi đã nói hôm qua, gánh hát của các người hỏng không phải vì vi phạm nội quy mà là vì lòng người không đúng."
Mọi người trong gánh hát đều có vẻ sợ Trác Hiên, bọn họ đều nhìn nhau không dám nói lời nào. Cho nên Trác Hiên mới có tự tin như vậy.
"Đừng cố gắng làm mọi người nhầm lẫn với những lời nói dối của cô. Trước ngày hôm qua chẳng có chuyện gì xảy ra trong rạp hát của chúng tôi. Chỉ sau khi cô đến, cô mới gây rắc rối hết lần này đến lần khác. Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy, tôi nghĩ chính cô là người đã làm chuyện đó.”
Hắn càng nói càng nhiệt tình, chỉ vào mũi tôi chửi.
"Đừng cho là tôi không biết, Xuất Mã các cô thích nhất là lừa gạt người khác, đụng tới là nói có chuyện, ai biết các cô lại để cho tà linh nào đó tới gây sự, chỉ vì muốn kiếm tiền cúng hương của chúng tôi."
Tôi quả thực bị làm tức đến bật cười.
Người đàn ông này quả thực rất giỏi đổi trắng thay đen, nhưng có vẻ mặt dày quá, quên xoa dịu cơn ngứa.
Quả nhiên, ngay sau đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuat-ma-pha-dai-hi/chuong-4.html.]
Âm thanh giòn tan quen thuộc, một đầu giày lớn xuất hiện trên mặt hắn.
Tôi quay lại nói gì đó với Hứa Tịnh, cô ấy gật đầu rồi đi ra ngoài.
Sau khi bê một chiếc ghế tương đối sạch sẽ lên, tôi bình tĩnh ngồi xuống và nói chậm rãi.
"Không phải anh thấy được sao? Tại sao còn giả vờ? Kỹ năng diễn xuất tốt như vậy, trưởng đoàn hẳn là nên để anh làm trụ cột."
Hôm qua tôi phát hiện mắt Trác Hiên có thể nhìn thấy những thứ đó. Tuy nhiên, có vẻ như đó không phải là mắt Âm Dương mà là trên đường đi đầu thai bị thứ gì đó mê đôi mắt.
Tôi chỉ vào nữ quỷ đang quỳ trên mặt đất.
"Anh không biết cô ấy sao? Tôi nghĩ cô ấy khá quen thuộc với anh."
Trác Hiên liếc nhìn cô ấy, lập tức phủ nhận.
Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.
“Không, tôi không biết cô ấy.”
Tôi mỉm cười.
Vừa rồi tôi đã nói không có quỷ. Bây giờ đây không phải là không đánh tự khai sao?
Nữ quỷ không còn vui nữa, đang định đứng dậy bất chấp sự ngăn cản của Tiên gia.
“Anh nói không biết tôi sao? Trác Hiên, 27 tuổi, sinh ngày 15 tháng 9 âm lịch năm 1997 “Xuất Mã - Phá đài hí lh522” giờ sửu, tại khu hải cảng Tần Hoàng Đảo, tỉnh Hà Bắc. Cuối tháng 10 năm 2023 tôi và anh đã gặp và yêu nhau ở bãi biển Bắc Đới Hà. Tháng 7 năm nay, tôi phát hiện mình có thai, tháng trước anh còn nói sẽ đưa tôi về ra mắt bố mẹ nhưng sau đó anh quay lại và yêu một cô gái khác. ”
Sau khi nghe đầy đủ tử vị, tôi lập tức bắt đầu bấm ngón tay tính toán.
Bấm xong mới thấy, Trác Hiên quả thực giống gương mặt hắn, vận mệnh tai họa, trụ năm sao Thất Sát, trụ tháng sao Quả Túc, Câu Giảo, Phi Ma, liên tục ba sao hung sát.
Sao Quả Túc còn được gọi là Cách Giác Sát hay sao Vô Tình Sát xuất hiện ở trụ năm và trụ tháng, biểu thị thiếu vắng người thân.
Sao Câu Giảo còn được gọi là Trảo Nha Sát, có sự liên kết ràng buộc, tượng trưng cho những bất hạnh, thăng trầm trong hành trình cuộc sống. Nếu gặp một trong hai sao Câu Giảo thì tai họa sẽ nhẹ hơn; nếu gặp cả hai thì tai họa sẽ nặng nề hơn. Nếu gặp quỷ, về cơ bản sẽ chết.
Nói một cách dễ hiểu thì sao Phi Ma là một trong những sao hung trong bát tự và tượng trưng cho cái c.h.ế.t của cha mẹ.
Mà tên này mệnh cách cũng độc nhất vô nhị, trụ ngày có sao Thái Cực, Tai Sát, Tang Môn, Thiên Đức Minh, Nguyệt Đức Minh, Âm Sai, Cửu Châu.
Trong số đó, sao Thái Cực, Thiên Đức Hợp và Nguyệt Đức Hợp đều là những sao tốt lành.
Nhưng cái ác nhiều hơn cái thiện, Tai Sát gặp Tang Môn, khắc c.h.ế.t cha.
Âm Sai (cha) tượng trưng cho cung hôn nhân. Xuất hiện âm sai hoặc dương sai thì cuộc hôn nhân sẽ không suôn sẻ.
Mà trùng hợp nếu mang Cửu Châu thì có nghĩa là có mối quan hệ không đúng đắn, biến dạng hoặc mờ ám. Mà một người đàn ông sinh ra mệnh Cửu Châu sẽ xấu xí và không có kết cục tốt đẹp.
Đúng lúc này, Hứa Tịnh đỡ trưởng đoàn trở lại, tỏ ra rất hùng hổ.
"Tên súc sinh này cư nhiên đã treo cổ người ở sân sau, một ông già như vậy sao có thể chịu đựng được?"
Lão trưởng đoàn môi tái nhợt, thân thể vẫn đang run rẩy.
Trác Hiên lúc đầu không nói nên lời, lập tức thay đổi sắc mặt khi nhìn thấy lão Trang trưởng đoàn.
"Cậu... cậu cậu..."
Tôi mím môi, khi mọi người đã có mặt đầy đủ, tôi vào thẳng vấn đề.
“Trác Hiên người này bình thường hám việc lớn thích công to, dễ nói chuyện, nhưng lại độc đoán, thích bắt nạt người khác.”
Nghe tôi nói vậy, hắn lập tức đứng lên ra tay.
Bị vài người phía sau giữ lại, chỉ có thể giận dữ trừng mắt nhìn tôi.
Tôi phớt lờ hắn và tiếp tục.
“Mệnh anh đã định mang sao Phi Ma Tang Môn, định mệnh sẽ khắc cha. Cha anh đã qua đời vào năm 2018, mẹ anh sức khỏe không tốt, nhưng gia đình lại khá giả, cho nên anh sống một cuộc sống cũng sung túc.”
Hắn không nói gì, lão trưởng đoàn gật đầu liên tục.
"Đúng vậy, tiểu sư phụ nói hoàn toàn đúng! Anh rể tôi quả thật đã qua đời vào đầu năm 2018. Sau đó, cháu trai tôi biến thành một người khác, không ai có thể khống chế được nó."
“Đó là bản chất của anh ta, nhưng trước đây anh ta bị người cha trấn áp không tiết lộ bản chất thực sự, nói trắng ra, cháu trai của ông là một kẻ ác bẩm sinh.”
“Cái này thật ra không liên quan gì đến bát tự, số mệnh chỉ là ban đầu, và mọi thứ phụ thuộc vào bản chất của anh ta.”
"Tà ác nhỏ thì không đổi, nhưng ác lớn thì ẩn giấu trong lòng. Nếu tôi đoán không lầm, hẳn là kẻ gi3t c.h.ế.t con của các người."
Tôi hỏi nữ quỷ, cô sửng sốt gật đầu.
"Đúng vậy, ban đầu anh ta nói muốn đưa tôi đi gặp bố mẹ. Lúc đó tôi rất vui, về đến nhà tôi đã nói với bố mẹ, họ nghe xong cũng không mấy vui vẻ, vốn dĩ họ không đồng ý với việc chúng tôi ở bên nhau. Nhưng vì vấn đề giữa tôi và đứa trẻ nên họ đành gật đầu. Nhưng không ngờ là…”