Xuyên Không Làm Nữ Phụ - Chương 9
Cập nhật lúc: 2024-10-14 15:25:30
Lượt xem: 113
Ở đây có nhiều NPC như thế, càng không nói đến nam chính, nữ chính và cả nữ phụ.
Một khi bị quá tải, hệ thống sẽ tự thiêu đốt chính mình.
Sự thật chứng minh, tôi thắng rồi.
Ngày ấy, ba người chúng tôi bỏ lại mọi người rời đi.
Thẩm phu nhân không chịu thả người, củ cải nhỏ của Thẩm Tri Tuyết ầm ĩ, khóc lóc lăn lộn ở cửa ra vào không cho cô bé đi.
Con gái thật và con gái giả không chịu nhận người thân, ngay cả con trai ruột cũng không ra giúp đỡ.
Sau hôm nay, Thẩm gia có lẽ sẽ trở thành trò cười cho toàn bộ giới hào môn.
Trong taxi, Thẩm Tri Tuyết đã bình tĩnh lại.
Trần Niệm hỏi tôi, những lời tôi nói lúc nãy có phải sự thật không?
Tôi và Thẩm Tri Tuyết liếc nhau, ăn ý không nói ra.
Tuy không biết chuyện cụ thể như thế nào, nhưng tôi có thể đoán được sơ sơ, có lẽ là do tôi tạo ra một cái bug mới giúp cô bé thoát khỏi cốt truyện.
Hơn nữa, là một thiếu nữ thông minh, lý trí, ai lại mong mình trở thành nhân vật chính của cái loại truyện tục tĩu này?
“Chị đùa thôi, họ cư xử như thế, nên chị mới trù bọn họ mấy câu, trút giận cho em”
Trần Niệm hớn hở cọ cọ vào cổ tôi.
Tôi cũng cười.
Lúc nãy tôi chưa nói một chi tiết, bí mật của tập đoàn Thẩm thị là do thiên kim thật tiết lộ, thậm chí cô ta còn chạy đến bệnh viện, ý đồ phá đám cuộc phẫu thuật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-lam-nu-phu/chuong-9.html.]
Là thiên kim giả ngăn cô ta lại, hao hết công sức mới có thể giải quyết xong xuôi.
Bất kể là ngoại hình, tính cách, năng lực, thậm chí cả mức độ được người khác giới yêu thích, hai cô bé đều bị bọn họ đem ra so sánh.
Sau đó nữa, vợ chồng Thẩm thị nhờ có sự trợ giúp của thiên kim giả mà vượt qua được khó khăn, nhận ra ai tốt ai xấu, cuối cùng họ vứt bỏ thiên kim thật, tổ chức một hôn lễ thế kỷ cho thiên kim giả và nam chính.
Mấy cái tình tiết m.á.u chó này!
May là cả hai đứa, không đứa nào dây vào.
Mà lựa chọn đi một con đường bằng phẳng hơn.
Lúc về tới nhà, Thẩm Tri Tuyết đã có thể đi đứng được.
“Oaa, không khí thật tươi mát” Thẩm Tri Tuyết giang hai tay, vẻ mặt hưởng thụ.
“Đồ tâm thần” Trần Niệm trợn mắt, dẫn đầu bước vào nhà trước.
“Sau này em định làm gì?”
Thẩm Tri Tuyết: “Chưa nghĩ tới, đi một bước tính một bước vậy, có cơ hội em sẽ trả ân tình này lại cho chị”
Cô bé hạ tay xuống, phóng khoáng y như lúc mới gặp.
“Sao chỉ có một mình chị vào?” Trần Niệm sửng sốt.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Không thì sao?”
“Chị không bảo Thẩm Tri Tuyết…”
“Bảo gì? Bảo cô bé đi vào? Ở nhà chúng ta à?”
Trần Niệm khó hiểu, cuối cùng vẫn hỏi ra: “Không phải chị cảm thấy cậu ta đáng thương sao?”