Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Nữ Chính Quyết Định Đổi Chồng Cải Mệnh - Chương 163

Cập nhật lúc: 2024-11-02 21:47:13
Lượt xem: 8

Chương 163. Thư hỏa tốc

 

Chương 163: Thư hỏa tốc

Anh lấy thư hồi âm của vợ ra hôn một cái, sau đó đặt từng cái vào phong thư.

Lần này gửi thư hỏa tốc, tuy rằng đắt hơn rất nhiều nhưng bọn họ đợi ở nhà trong lòng sốt ruột có tốn thêm cũng đáng giá.

Buổi trưa vài ngày sau thư hỏa tốc đến tay Lâm Tô Diệp khiến cô cũng ngây người, không phải mới nhận được một lá rồi sao? Giờ lại nhận thêm một lá thư hỏa tốc?

Một lá thư mà thôi chứ có phải chuyện to tát gì sao, sao phải gấp như thế?

Chuyện lớn bằng trời anh không gọi điện được sao?

Một lá thư hỏa tốc phải tốn tiền gấp mấy lần ấy chứ!

Vừa vặn Đại Quân và Tiểu Lĩnh tan học về nhà nhìn thấy bưu tá mặc đồ lao động màu xanh biếc vừa leng keng rời đi, hai bé trai hưng phấn chạy vào nhà.

TBC

Cha lại có thư về rồi!

Tiểu Lĩnh: “Xông vô!”

Cậu bé lao nhanh tới.

Lần này tốc độ của Đại Quân cũng không chậm, vậy mà cậu bé lại chạy ngang hàng với Tiểu Lĩnh.

Cậu bé thật sự nôn nóng muốn biết cha sẽ giải đáp nghi ngờ của mình thế nào, cậu bé muốn biết cách nhìn của cha đối với chuyện này, cậu bé cần có người hiểu cậu bé và hướng dẫn cậu bé. Ở phương diện này trí thức Cố không được vì trí thức Cố là một bên bị chèn ép, cậu bé không dám nói, cũng không dám nói ra suy nghĩ thật sự.

Hai bé trai thở phì phò đi vào nhà nhìn thấy Lâm Tô Diệp: “Mẹ, cha con có thư sao?”

Lâm Tô Diệp hừ một tiếng: “Của ai người ấy tự xem nhé.”

Ba lá thư hồi âm còn niêm phong riêng lại, cô muốn xem của Đại Quân và Tiểu Lĩnh cũng không được.

Chậc, đây là sợ ai nhìn lén chứ?

Đại Quân và Tiểu Lĩnh cùng giành lấy thư của mình trong tay, Đại Quân nhìn ấn huy chương quân công trên thư hồi âm của mình, gương mặt nhỏ tuấn tú vốn căng ra cũng đỏ lên.

Toa Toa cũng rất kích động, trừng đôi mắt to lúng liếng: “Ba, thư thư.”

Nhiều như vậy lại không có của Toa Toa?

Tiểu Lĩnh: “Mau lấy giấy, con muốn viết thư hồi âm cho cha.”

Lâm Tô Diệp vừa bày cơm vừa chậm rãi đáp: “Gấp cái gì?”

Dù sao cậu bé cũng không có chuyện gấp, nôn nóng như vậy làm gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-nu-chinh-quyet-dinh-doi-chong-cai-menh/chuong-163.html.]

Thư hỏa tốc?

Chỉ anh có tiền thôi!

Không có chuyện lớn còn bày đặt hỏa tốc?

Đừng tốn tiền chứ?

Thư hỏa tốc viết ít, trước đây một tháng hai lá, bây giờ hai tháng một lá.

Hai đứa trẻ cảm thấy không đúng, đến người không nhạy bén như Tiểu Lĩnh cũng biết mẹ không vui.

Tiểu Lĩnh: “Mẹ, mẹ sao thế?”

Cha hồi âm sao mẹ vẫn không vui? Không phải chứ, cậu bé còn vui đến mức sắp bay lên rồi đây này?

Lâm Tô Diệp: “Chẳng sao cả.”

Cô út nhìn mà cười, giúp cô chia đũa.

Bà Tiết ở bên cạnh đưa màn thầu cho Toa Toa gặm, cười khẩy bảo: “Mẹ cháu hả, đau lòng đó.”

Tiểu Lĩnh nôn nóng: “Mẹ, có nặng không ạ, con đi gọi bác sĩ chân đất nhé?”

Đại Quân vừa nghe được lời bà nội, gương mặt nhỏ vốn căng thẳng cũng thả lỏng, ồ, không sao, cậu bé lại đọc thư của mình.

Bà Tiết: “Tiếc của chứ sao.”

Cô nhàn rỗi chạy đi gọi điện thoại sao không nói tốn tiền đi? Con trai tôi gửi một lá thư hỏa tốc mà trông cô đau lòng chưa kìa?

Bà ta cũng mặc kệ cơm nước, trước sáp qua chỗ Tiểu Lĩnh đọc thư hồi âm.

Lâm Tô Diệp thấy bọn họ đều đang đọc thư cũng không nhịn được mà mở thư của mình ra nhìn.

Ế, năm đồng tiền!

Lần này bận nói chuyện của Hồ Quế Châu nên cô không đòi tiền, vậy mà anh vẫn cho tiền.

Khóe miệng của Lâm Tô Diệp cong lên.

Cùng lúc đó, Lâm Uyển Tinh cũng đã đến trạm xe lửa huyện Dư Ngô.

Dáng người của cô ta tinh tế có thể nói là gầy yếu, đứng cô độc trong ánh mặt trời rực rỡ lại trông có vẻ yếu đuối khiến người thương cảm đến vậy.

Tuy rằng cô ta không phải người cực kỳ xinh đẹp lại có một loại phong độ của người trí thức thanh tú, dáng người yểu điệu, hiển nhiên rất thu hút sự chú ý của người khác.

Tuy tòa nhà gia đình của ủy ban cách mạng huyện mới xây nhưng mới hơn hai năm đã bám đầy bụi, hơn nữa cũng chỉ có ba tầng, hoàn toàn không thể so với tỉnh thành.

Lâm Uyển Tinh nhìn đồng hồ hiệu Mai Hoa trên cổ tay mình thấy đã gần mười hai giờ rồi, Lâm Uyển Lệ chắc hẳn không tới đơn vị, cô ta trực tiếp đi tới cửa chặn người.

Giờ này trong tòa nhà gia đình toàn là người, trong hành lang tiếng leng keng, coong coong của nồi niêu xoong chảo rất ồn ào, còn có tiếng trẻ con chạy nhảy người lớn quát tháo, khói bốc lửa cháy, hỗn loạn mất trật tự, hiển nhiên không thể so được với khu tập thể gia đình quân khu sạch sẽ có trật tự.

Loading...