Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên không, ta bất ngờ mang con tái hôn - Chương 295

Cập nhật lúc: 2024-06-18 17:04:29
Lượt xem: 132

“Uy, người anh em, các cậu từ chỗ nào lấy ra đống quần áo này này vậy?”

Buổi chiều, sau khi kết thúc công việc, Trương Vĩ Cường dọn dẹp cửa hàng rồi ra về. Vẫn là quả đầu mì tôm quen thuộc, Trương Vĩ Cường ngậm điếu thuốc trong miệng đi một vòng giao lưu. Tên này, nghiêng người dựa vào tấm biển ngoài cửa hàng, đứng bắt chéo chân nhịp đùi, bộ dạng cà lơ phất phơ, vừa nhìn liền biết không phải là “người tốt”

Từ Sơn Tùng và Lý Hồng Quân đang bận thu dọn đồ đạc về nhà, nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu lên, liếc nhìn tên đó, “Tự mình làm.”

‘Gì? Mấy người đừng đùa.” Trương Vĩ Cường ngoáy ngoáy lỗ tai, tỏ vẻ không tin, “Tự mình làm? Giỡn chả vui chút nào!”

Hai người này bán quần áo chẳng lẽ còn mua mở thêm xưởng quần áo trong nhà hả? Chuyện đùa quốc tế à!

Lý Hồng Quân cười một chút, vừa dọn hết áo quần vào bao tải, vừa nói: “Sao nói đùa được, anh xem cửa hàng chúng tôi chỉ có mấy món, nếu là xưởng làm sao có thể không đủ bán như thế này?”

“Hình như.....Đúng là như vậy thật” Trương Vĩ Cường hừ hừ một tiếng, đôi mắt đảo một vòng, “Tôi thấy tiệm mấy người trước đó khách nhiều lắm mà, sao hôm nay tôi dọn qua chả có bóng người nào tới vậy?”

Phòng thử đồ cũng không có bị dở ra a, sao không có khách tới thử đồ, Trương Vĩ Cường nghĩ hàng trăm lần cũng không ra.

“Phòng thử đồ của anh ở phố Bạch Vân là độc nhất vô nhị, sao có thể không có khách được?” Lý Hồng Quân nghẹn cười, dùng sức vỗ vai tên đó, “Nhất định là phương pháp của anh có vấn đề ở chỗ nào rồi.”

Trương Vĩ Cường còn đang bày ra bộ dạng làm biếng, nghe như vậy thì giống như bị khai thông kinh mạch. Tên đó vỗ đùi cái chốc, “Đúng là như vậy thật! Thảo nào lại không có ai tới, chắc là tôi dùng sai phương pháp thật rồi! Cậu nói xem, vậy nên dùng phương pháp nào mới tốt?”

Tên Trương Vĩ Cường này thật sự là tên đầu óc ngu si tứ chi phát triển a. Rõ ràng là bộ dạng cường tráng, mặt mày hung dữ, ai ngờ lại là một tên đầu óc không sử dụng được!

Cho nên, Từ Sơn Tùng và Lý Hồng Quân không hiểu được, một nam nhân như thế này vì sao trước đó lại lựa chọn bán quần áo nữ? Làm sao có thể chiếm được vị trí tốt ở phố Bạch Vân, đã vậy còn không bị người khác tranh giành?

Mấu chốt chính là, đầu óc hắn ta như vậy làm sao mà kiếm được tiền vậy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ta-bat-ngo-mang-con-tai-hon/chuong-295.html.]

Thế giới này thật sự là có nhiều điều bí ẩn quá đi.

Lý Hồng Quân cùng Từ Sơn Tùng nhìn nhau, cả hai sắp không nhịn cười được nữa rồi.

Lý Hồng Quân cố gắng chịu đựng, bày mưu cho Trương Vĩ Cường, “Hay là anh thử cách của bọn tôi hay dùng đi, dễ lắm, anh chỉ cần lớn tiếng một chút, thét to lên, miệng ngọt ngào vào. Nhìn thấy đồng chí nữ thì kêu em gái, thấy đồng chí nam thì gọi là soái ca. Anh nói xem ai mà không thích nghe lời hay đúng không a?”

“Chỉ đơn giản như vậy?”

Lý Hồng Quân gật đầu đương nhiên, “Bằng không thì sao? Không phải là như vậy à!”

Trương Vĩ Cường nhíu chặt lông mày, nhìn bộ dạng tên đó như chuẩn bị phát hỏa tới nơi. Kết quả là sau một hồi trầm ngâm, Trương Vĩ Cường bật ra một nụ cười khoái trí, tên đó như phát hiện ra một bầu trời mới, “Thảo nào, thì ra là đơn giản như vậy! Ngày mai ông đây phải thử xem mới được!”

Xoay người liền sải bước rời đi.

Cái này……..Lý Hồng Quân nhịn không được nữa cười ha hả.

“Thú vị, thú vị thật sự. Sơn Tùng, cậu nói có phải đầu óc tên này càng thích hợp làm cu li hơn không? Sao tên đó lại chọn đi bán hàng chứ? A ha ha ha ~” Trên đời còn có ông chủ cửa hàng nào vô tri như vậy sao!

Từ Sơn Tùng quan sát Trương Vĩ Cường mấy ngày nay cũng đã phát hiện được tính cách của tên đó, “Tên đó không phải là người có kế hoạch, tình tình cũng tùy tiện, không phải là người sáng tạo cũng không thích động não, thấy người khác làm cái gì liền bắt chước làm theo. Tên này sẽ không hỏi vì sao lại làm như vậy, chỉ cần hắn ta thấy tốt là sẽ làm rập khuôn, kết quả nhận được thì hoàn toàn ngược lại.”

“Đúng vậy, tên đó có thể đổi chỗ cửa hàng với chúng ta liền biết là người không thông minh rồi. Ai mà có ngờ, so với tưởng tượng thì còn ngốc hơn.”

Càng nghĩ càng cảm thấy có chút lạ, “Bất quá có lẽ tên đó cũng có ưu điểm nào đó, bằng không sao có thể tồn tại ở phố Bạch Vân này lâu như vậy, có đúng không?”

Nhìn bóng dáng Trương Vĩ Cường rời đi, hai nam nhân đều rơi vào trầm tư.

Loading...