Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 257

Cập nhật lúc: 2024-08-08 08:31:48
Lượt xem: 27

Khương Bảo Châu cúi đầu, yên lặng nói câu xin lỗi với đại ca.

Nàng chỉ muốn bảo vệ Thẩm đại nhân, ai mà ngờ đại ca lại là người xui xẻo, tú cầu rơi vào trong lòng n.g.ự.c hắn.

Đám đông đều nhìn chăm chăm, muốn tránh cũng không được.

"Bảo Châu, cha mẹ còn phải cảm ơn con, nếu không thì cũng không biết đại ca của con tới khi nào mới có thể cưới được vợ."

Người như Khương Tu Văn, có người coi trọng hắn đã là khá tốt.

Diện mạo là cha mẹ cho, nếu diện mạo không đẹp, chỉ sợ Giả tiểu thư mới là người khổ sở nhất.

Ở Khương gia, không có việc trông mặt mà bắt hình dong.

"Nương, Giả tiểu thư là người may mắn."

Khương Bảo Châu chỉ có một tí xíu áy náy như vậy, nhưng sau khi được mẫu thân trấn an thì chút áy náy kia đã biến mất.

Không chỉ như vậy, nàng rất muốn nhìn xem Khương Tu Văn cưới vợ.

"Nàng may mắn cái gì?"

Văn Thị thở dài, Giả gia cũng là gia đình giàu có, yêu thương nữ nhi.

Giữ nữ nhi đến hai mươi tuổi, tú cầu chiêu thân lại phải gả cho người như Khương Tu Văn ...

Chỉ có thể nói là vận may không được tốt.

"Bởi vì Giả tiểu thư có một người mẹ chồng hiểu biết thông suốt như nương chứ sao!"

Khương Bảo Châu nịnh nọt mẫu thân, chọc Văn Thị cười to.

Bà là nữ tử, biết rõ nữ tử ở trong thế đạo này không dễ dàng, cho nên không có tư tưởng trọng nam khinh nữ.

Đều là con của bà, Văn Thị hy vọng bọn họ có thể sống tốt.

"Nếu không, ta đi đại doanh thành bắc tìm Thanh Y, tìm lấy cớ nhìn xem đại ca?"

Khương Tu Văn giả vờ im lặng không tỏ thái độ, Văn Thị cùng Khương Bát Đấu bàn bạc hai ngày cũng không ra kết quả.

Ngoài việc hôn nhân của Khương Tu Văn, Khương Bảo Châu còn lo lắng cho Thẩm đại nhân.

Biết được những tên mặc đồ đen là do Thẩm gia phái tới, Khương Bảo Châu chỉ cảm thấy thật buồn.

Thật ra người ngoài như thế nào đều không quan trọng, nếu như người nhà không thể yêu thương lẫn nhau, vậy thì thật sự rất khổ sở.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-257.html.]

Làm chút đồ nhắm rượu và bánh ngọt, Khương Bảo Châu lên đường đi đến đại doanh thành bắc.

Đây không phải là lần đầu tiên tới đây, nàng được Thanh Y thuận lợi mang vào quân doanh.

"Thanh Y, ta muốn gặp Thẩm đại nhân."

Đến nỗi Khương Tu Văn, ở quân doanh không chạy được, cứ để sau.

Khương Bảo Châu mang theo hộp đồ ăn, nàng làm đồ nhắm rượu, cũng mang theo rượu do mình tự ủ.

Nếu như Thẩm đại nhân cần thì vừa lúc có thể mượn rượu giải sầu.

"Ngài đi theo ta."

Thật ra sau khi phát hiện thân phận của thích khách, công tử nhà hắn nhìn giống như rất bình thường. Chẳng qua, gần đây ăn uống có chút kém.

"Thẩm đại nhân, ta tới!"

Khương Bảo Châu mang theo hộp đồ ăn đi vào doanh trướng, phát hiện Vệ Định Phong mặt chữ điền cũng ở đây. "Tiểu nha đầu, sao cô lại tới quân doanh?"

Vệ Định Phong nhìn thấy vòng tay vàng đính bảo ngọc trên cổ tay Khương Bảo Châu trông rất quen mắt.

Tên cướp Thẩm Hoài Dung này lại tặng vòng tay vàng đánh cướp được từ chỗ hắn cho Khương Bảo Châu?

"Đúng vậy."

Những viên hồng ngọc trên mắt cá vàng có chút dư thừa, nghĩ đến việc có thể tiểu nha đầu sẽ thích đá quý nên Thẩm Hoài Dung mới đính vào trên vòng.

"Thẩm Hoài Dung, ngài..."

Khinh người quá đáng!

Thẩm Hoài Dung vì lấy lòng Khương Bát Đấu mà đoạt một con cá vàng nhỏ của hắn.

Hiện tại, vì lừa gạt tiểu nha đầu mà lại không từ thủ đoạn lấy đi một con lớn hơn nữa.

Thẩm Hoài Dung cưới vợ, muốn lấy lòng nhạc phụ đại nhân, dựa vào cái gì mà bắt Vệ Định Phong hắn phải bỏ tiền chứ! "Tiểu Vệ đại nhân, ta tới đưa chút đồ ăn cho Thẩm đại nhân.

Đối mặt với người đáng ghét, Khương Bảo Châu tốt bụng vẫy tay chào hỏi, chiếc vòng trên cổ tay càng hiện ra rõ ràng.

Vệ Định Phong hừ lạnh một tiếng, hắn không muốn nhìn thấy hai người này!

Sau khi loại bỏ người chướng mắt, Khương Bảo Châu mở hộp đồ ăn ra, đẩy đến trước mặt Thẩm Hoài Dung.

"Thẩm đại nhân, nếu như ngài nguyện ý thì ta chính là người thân của ngài."

Không phải có huyết thống mới là người thân, đời trước cực khổ, Khương Bảo Châu rất quý trọng trước mắt.

Loading...