Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 291
Cập nhật lúc: 2024-08-09 16:09:29
Lượt xem: 31
Một tiếng gió đánh úp lại, sắp đến trước mắt, Thẩm Hoài Dung khinh thân chợt lóe lên.
"Ta đã sớm nói qua, ngươi không phải đối thủ của ta."
Thẩm Hoài Dung nói, giống như khiêu khích, càng thêm chọc giận Văn Xuyên Hàn.
Hắn ta chưa từ bỏ ý định, lấy lại bình tĩnh rồi lại ra chiêu lần nữa.
Không giống với lần khinh địch vừa rồi, lần này, Văn Xuyên Hàn đã cẩn thận hơn một chút.
Tiểu bạch kiểm giơ tay nhấc chân đều không giống như là người tập võ, hóa ra lại là ngụy trang.
Ra liên tục mười mấy chiêu mà Văn Xuyên Hàn vẫn chưa chạm được vào góc áo của Thẩm Hoài Dung. Không xuống đài được, biểu cảm trên mặt hắn ta như muốn nổ tung
"Thẩm đại nhân, ta có thể đưa lò nướng tới doanh trại không?"
Lò nướng là pháp bảo của Khương Bảo Châu nhưng mà hơi chiếm diện tích một chút.
Nàng không tìm thấy người ở hậu viện, hóa ra Thẩm đại nhân cùng biểu ca đang ở tiền viện.
"Hai người đang làm gì thế?"
Vì sao biểu ca lại ra tay với Thẩm đại nhân?
"So đấu"
Văn Xuyên Hàn cắn răng, ở trước mặt biểu muội, hắn ta càng muốn bày ra bản lĩnh của mình.
Hắn ta điều chỉnh tốt tư thế, dùng bản lĩnh giữ nhà của mình rồi ra chiêu một lần nữa.
Xuất sư bất lợi, rõ ràng đã nhìn thấy mặt của Thẩm Hoài Dung, cuối cùng Văn Xuyên Hàn lại vồ hụt.
Cái này làm cho hắn ta rất ảo não.
Cuối cùng thì đã làm sai ở chỗ nào?
"Đại biểu ca, so đấu thì huynh tìm đúng người rồi."
Khương Bảo Châu còn không biết hai người ra tay vì nàng, vui sướng hài lòng: "Nếu Thẩm đại nhân nguyện ý chỉ dạy cho huynh mấy chiêu thì chắc chắn huynh sẽ có tiến bộ"
"Vì sao là hắn chỉ dạy cho ta?"
Trong lòng Văn Xuyên Hàn khó chịu, không phục hỏi.
"Bởi vì huynh không phải là đối thủ của Thẩm đại nhân."
Khương Bảo Châu đã từng chứng kiến bản lĩnh của Thẩm Hoài Dung, là người giỏi nhất mà nàng từng gặp qua.
Văn Xuyên Hàn: “...”
Dao nhỏ đã cắm vào ngực, lại đẩy mạnh vào trong thêm một tấc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-291.html.]
"Biểu muội, muội còn nhỏ, Thẩm đại nhân là ngoại nam, các ngươi..."
Vốn dĩ Văn Xuyên Hàn không nên nói những chuyện này, giống như hắn ta là kẻ tiểu nhân vậy.
Nhưng mà, tâm tư của Thẩm Hoài Dung khó lường, không phải người đơn giản.
Cho dù hắn ta không cưới được Khương Bảo Châu, Văn Xuyên Hàn cũng không hy vọng biểu muội gả cho một nam tử như vậy. Sẽ không khống chế được.
"Đại biểu ca, Thẩm đại nhân không phải ngoại nam."
Văn Xuyên Hàn vừa tới, còn không hiểu rõ tình huống.
Thẩm Hoài Dung là người nhà rất quan trọng.
"Ta biết nam nữ khác biệt, sẽ giữ quy củ."
Văn Xuyên Hàn có lòng tốt, Khương Bảo Châu hiểu.
"Vậy là tốt rồi."
Văn Xuyên Hàn cúi đầu, dường như nhìn thấy trái tim vỡ nát của mình lại bị đ.â.m ra một cái lỗ thủng.
Hắn ta thở dài, đột nhiên phát hiện bản thân giống như kẻ tiểu nhân châm ngòi ly gián .
"Mang theo lò nướng đi."
Trong lòng Thẩm Hoài Dung cảm thấy ấm áp, sau đó nói với Khương Bảo Châu: "Đại doanh thành bắc lạnh hơn, muội mang nhiều bộ quần áo dày một chút."
"Được, ta đều đã sắp xếp xong rồi."
Nghe nói có thể mang theo lò nướng, Khương Bảo Châu rất vui sướng: "Thẩm đại nhân, vậy thì ta đưa cơm cho ngài sẽ đơn giản hơn nhiều!"
Trong quá khứ, khi mà trong nhà muốn tặng đồ đi thì rất không thuận tiện.
Đồ ăn lạnh rồi lại phải đun nóng lại, cũng sẽ làm thay đổi hương vị lúc ban đầu.
Nếu Khương Bảo Châu ở tại đại doanh thành bắc, thì có thể làm đồ ăn nóng hổi cho Thẩm đại nhân ăn.
"Ừ."
Thẩm Hoài Dung nhìn theo bóng dáng Khương Bảo Châu chạy về viện phía sau, lúc này mới xoay người nhìn về phía Văn Xuyên Hàn. "Ngươi cùng biểu muội ta vẫn luôn ở chung như thế này sao?"
Vẻ mặt Văn Xuyên Hàn sa sút, hắn ta đã tới chậm, bị Thẩm Hoài Dung chiếm được tiên cơ.
Có một đoạn thời gian rất dài không gặp, thái độ của Khương Bảo Châu đối với hắn còn thua cả với một người ngoài là Thẩm Hoài Dung. "Có một vài chuyện ngươi cần phải hiểu rõ."
Thẩm Hoài Dung nhắc nhở Văn Xuyên Hàn nhìn rõ hiện thực.
Giữa người thân với nhau, cho dù bởi vì thời gian cùng khoảng cách xa cách, thì tình thân cũng sẽ không thể thay đổi.
"Tiểu nha đầu rất coi trọng người thân."
Thẩm Hoài Dung cho Văn Xuyên Hàn một miếng táo ngọt, kế tiếp lại cho một cây gậy: "Ngươi cùng Bảo Châu, cho dù quá khứ, hay là hiện tại cùng tương lai, đều sẽ chỉ là quan hệ biểu huynh muội, chỉ thế mà thôi"