Xuyên không, ta vừa tới cổ đại đã lên đoạn đầu đài - Chương 295
Cập nhật lúc: 2024-08-09 16:11:06
Lượt xem: 42
Chuyện thân càng thêm thân cần phải sớm xóa bỏ, nếu không Khương Bảo Châu cùng Văn Xuyên Hàn ở chung với nhau sẽ rất khó xử. "Đại biểu ca cái gì cũng tốt, chỉ là quá cứng đầu."
Hai người đã mười năm không gặp, thế mà Văn Xuyên Hàn vẫn cho rằng Khương Bảo Châu là người mà hắn muốn chăm sóc cả đời. "Mẹ, không được đâu."
Khương Bảo Châu biết mình được yêu thương, nhưng cũng không thể trở thành sự trói buộc của người khác.
Nếu không, tương lai Văn Xuyên Hàn gặp được nữ tử mà hắn yêu thật lòng, ngược lại sẽ sinh ra cảm giác tội lỗi. "Mẹ, chuyện này thật kỳ lạ."
Văn Thị thở dài, người làm cha mẹ khó tránh khỏi việc muốn lo lắng cho con mình nhiều hơn một chút.
Vả lại hai nhà Văn, Khương, đồng lứa cũng chỉ có mỗi Khương Bảo Châu là nữ nhân.
"Con nói đúng, nếu không thể kết hôn, vậy cũng không thể làm chậm trễ biểu ca của con."
Văn Thị chuẩn bị viết một lá thư cho Văn gia, nói rõ lý do.
"Mẹ, con cũng không có trách suy nghĩ của mẹ."
Khương Bảo Châu cảm nhận được sự quan tâm của người nhà, nàng không muốn đại biểu ca mãi đeo trách nhiệm trên lưng sống qua ngày.
Rõ ràng, hai người chỉ có mỗi tình huynh muội.
Hôm sau, Khương Tu Văn nhận được tin tức, đã vội vàng đến tiểu viện một chuyến.
"Mẹ, tiểu muội bị người xấu bắt cóc, chuyện lớn như vậy sao mẹ không nói cho con biết chứ?"
Khương Tu Văn mới từ trận chiến trở về, lòng nóng như lửa đốt.
"Đại ca, huynh ở ngoài thành, không tiện để gửi thư đến."
Nếu muốn cho Khương Tu Văn biết thì cũng phải tìm được người chứ.
Hiện tại, Khương Bảo Châu bình yên không xảy ra chuyện gì, nhưng ngược lại việc hôn nhân của Khương Tu Văn thì vô cùng cấp bách. "Chúng ta cùng nhà họ Giả đã là mối quan hệ thông gia, với tình hình như lúc này mà thành thân, chỉ sợ sẽ phải khiến người ta tủi thân"
Văn Thị cũng rất rối bời, nhưng bà cũng chỉ đơn giản ném chuyện đó cho Khương Tu Văn.
Nếu Khương gia đã muốn lùi hôn lễ lại, thì chắc chắn phải cho nhà họ Giả một lời giải thích. "Mẹ, để tránh đêm dài lắm mộng"
Cưới vợ phải nhanh chóng làm, nếu hắn thành thân thì mọi chuyện đều đã đơn giản hơn rồi.
Khương Tu Văn không đồng ý đổi ngày, mùng một tháng hai âm lịch này hắn đã đi chùa cầu xin.
"Sư thầy đã nói, trong vòng mấy năm nay sẽ không có ngày nào tốt như ngày đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ta-vua-toi-co-dai-da-len-doan-dau-dai/chuong-295.html.]
Khương Tu Văn đã tiêu tiền để làm hợp hôn, nếu đổi ngày, số tiền mà hắn bỏ ra xem như đã ném vào sông. Khóe miệng Văn Thị co giật, bà muốn nói cái gì nhưng cuối cùng chỉ hóa thành một tiếng thở dài.
Thôi, cũng không có người nào được toàn vẹn.
"Tiểu muội, đại ca có lời muốn nói với muội."
Văn Thị vừa mới ra khỏi phòng, Khương Tu Văn đã thần bí nói.
"Đại ca, huynh là người sắp kết hôn rồi."
Thành gia lập nghiệp, sau này phải càng thêm chững chạc.
Khương Bảo Châu cũng nói với Khương Tu Văn.
"Nếu muội là Giả tỷ tỷ, biết được huynh không muốn chọn ngày khác bởi vì sẽ tốn tiền, thì muội sẽ không hề dễ chịu. Khương Tu Văn đúng là không có EQ.
"Là bởi vì huynh lo lắng, muốn sớm được ôm mỹ nhân về, dùng lý do như vậy để từ chối có phải dễ nghe hơn không?"
Khương Bảo Châu lấy một câu ra làm ví dụ.
Cho dù vợ chồng đang trong lúc thân mật cũng phải chú ý đến lời nói một chút, nếu không sẽ khiến đối phương thất vọng, buồn lòng. "Tiểu muội, muội trưởng thành rồi."
Khương Tu Văn cảm thán nói: "Trở nên khôn khéo hơn."
Khương Bảo Châu: “...”
Đại ca là đang cưỡng từ đoạt lý, để đưa đẩy chuyện này đi đúng không?
Một mặt nhấn mạnh vì đã bỏ tiền nên không thay đổi ngày cưới, chỉ sợ cho dù không có ý kia nhưng vẫn khiến người khác hiểu lầm. Nếu đã có sự hiểu lầm thì sẽ tạo thành ngăn cách kéo dài trong một khoảng thời gian.
"Tiểu muội nói có lý."
Khương Tu Văn không chấp nhận sự góp ý chỉ bảo, đổi thành ai khác thì chắc chắn hắn có c.h.ế.t cũng vẫn bảo vệ quan điểm của mình. Nhưng lời của tiểu muội nói thì hắn sẽ ghi nhớ trong lòng.
Trước kia hắn không có kinh nghiệm ở chung với nữ tử, xem ra khi nói chuyện không được nói quá thẳng thắn, mà phải uyển chuyển một chút.
"Đại ca, huynh phải hiểu một đạo lý."
Sau khi kết hôn, Khương Tu Văn và Giả Minh Nguyệt sẽ trở thành người một nhà, cho dù có là Khương Bảo Châu thì cũng phải lùi ra sau một bước.
Chỉ cần hiểu được mối quan hệ xa gần thì vẫn có thể cứu chữa.
"Tiểu muội, muội sẽ không thấy có hơi mất mát sao?"
Hai huynh đệ đều nghĩ cho nhau, Khương Tu Văn tìm Khương Bảo Châu cũng để nói chuyện này.