Xuyên Không Thành Nữ Tặc - Chương 11: FULL
Cập nhật lúc: 2024-07-28 20:37:18
Lượt xem: 1,085
Hai năm sau.
Thiên trì này thực sự là tuyệt đẹp, ta sống ở đây nghỉ ngơi điều trị, đã tăng cân được hai cân, còn kết bạn với một tiểu bằng hữu, nhi tử của của tiều phu, Thạch Đầu, nó thường xuyên đến thăm ta.
Ba năm nay Đường Trưng chưa từng đến lần nào, ta nghĩ có lẽ hắn đã quên ta rồi.
Hiện tại, ta không còn nghĩ nhiều đến Đường Trưng như trước, cảm giác đã tốt hơn rất nhiều so với khi mới đến. Có lúc, mười ngày nửa tháng ta cũng không nhớ đến hắn, dù sao những ngày đầu, ngày đêm nghĩ đến hắn thật sự là khổ sở không thể chịu đựng nổi.
Hôm nay, ta đang uống trà trong phòng, liền nghe thấy Thạch Đầu ở ngoài cửa hét lớn.
“Dao Dao tỷ, xảy ra chuyện lớn rồi, chúng ta thay Hoàng đế rồi!”
“Cái gì?” Ta giật mình đến mức đổ cả trà, vội vàng mở cửa, phản ứng đầu tiên là Đường Trưng gặp chuyện rồi “Chuyện gì thế, ngươi nói rõ ràng…”
Kết quả ta liền nhìn thấy, Đường Trưng mặc một thân cẩm y ngọc bội, đứng trước cửa phòng ta, chắp tay sau lưng, phong độ ngút trời.
Ta “bịch” một tiếng đóng sầm cửa lại, cảm giác như tim muốn nhảy ra ngoài.
Chuyện gì thế này?
Chẳng lẽ là mơ sao?
Liền nghe thấy bên ngoài vang lên giọng nói: “Vị nữ hiệp này, ta đến trả lại đồ cho nàng đây!”
Là hắn! Ta cảm thấy cổ họng mình khô khốc, hỏi: “Ngươi nợ ta cái gì?”
“Một lời giải thích! Ta đã từng làm một chuyện sai, bị nàng phạt ngủ ở thư phòng, một lần ngủ này chính là hai năm!”
Ta dựa vào cửa nói: “Vậy ngươi giải thích đi, ta nghe đây!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-thanh-nu-tac/chuong-11-full.html.]
“Lúc đó ta chỉ nghĩ muốn cho nàng những thứ nàng muốn, như vậy nàng sẽ vui vẻ! Cho dù Đường Tuấn muốn nàng, nhưng hắn có thể cho nàng cuộc sống vinh hoa phú quý, dung mạo của hắn cũng không tệ, ta nghĩ chỉ cần nàng vui vẻ là được…”
“Vớ vẩn! Trong mắt ngươi ta hám tiền như vậy sao? Chỉ cần là nam nhân thì được sao?” Ta bị hắn chọc cười.
“Nhưng vừa nghĩ đến việc hắn ta có thể chạm vào nàng, ta liền không nhịn được! Vì vậy chuyện này là ta sai, thế nên ta đã vượt ngục!”
Ta nức nở, nước mắt âm thầm rơi xuống.
Im lặng một lúc lâu, liền nghe thấy Đường Trưng bên ngoài lớn tiếng nói.
“Nàng thích mỹ nam, Đường Tuấn đẹp trai, nhưng không bằng một phần vạn của ta! Vì vậy ta lấy chính mình làm sính lễ!”
“Nàng thích tiền tài, làm thiếp hay làm phi cũng không bằng ta tặng nàng non sông rộng lớn, vì vậy, ta xin dùng giang sơn làm sính lễ!”
“Nữ hiệp Đàm Dao Dao, nàng có đồng ý làm thê tử của ta, cùng ta du ngoạn qua bốn phương giang sơn tươi đẹp này không??”
Ta không nhịn được nữa, đột nhiên mở cửa ra, lao vào vòng tay người nam nhân đang cười như mặt trời ban mai kia.
“Ta không thể rời khỏi Thiên trì, không thể cùng ngươi đi ngắm nhìn non nước hữu tình…”
Hắn vỗ nhẹ lên lưng ta: “Ta đã tìm được cách chữa trị cho nàng rồi, thiên hạ này, nàng có thể cùng ta đi bất cứ đâu!”
Ta ngẩng đầu nhìn hắn: “Ngươi không làm Hoàng đế nữa sao? Vậy quốc gia thì sao?”
“Con trai của Đường Tuấn làm Nhiếp Chính vương, tuy còn nhỏ nhưng là một minh quân, hơn nữa còn có Độ Tri Lăng phụ trợ!”
“Ngươi quả là rộng lượng, nhưng giang sơn không phải món đồ để tiêu xài, hay là chúng ta đổi sính lễ, ví dụ như vàng bạc ngàn lượng gì đó....”
“Nương tử, bây giờ có việc quan trọng hơn cả lễ vật…” Đường Trưng ôm ta lên, chậm rãi bước vào nhà.
Cửa phòng “ầm” một tiếng đóng lại, chỉ còn lại mây trắng bay, thiên địa rực rỡ.