Xuyên Không Thành Nữ Tặc - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-07-28 20:34:17
Lượt xem: 1,817
Độ Tri Lăng là một tên công tử bột nổi tiếng, gần như không có chuyện gì mà hắn không dám làm, rất nhanh cửa phòng đã mở ra, một nam nhân vừa đi vừa ngân nga giai điệu nhão nhoẹt bước vào.
“ Ây da, Tiêu Hương quán này lại có kiểu mới rồi, để bổn công tử xem thử nào!”
Tên này vừa nói vừa lật chăn trên người ta ra.
Ta đang định học theo kỹ nữ phong trần, ném cho hắn một cái nháy mắt quyến rũ, gọi một tiếng đại gia, không ngờ Độ Tri Lăng có khuôn mặt thư sinh này lại “bịch” một tiếng quỳ rạp xuống đất, vừa khóc vừa gọi ân công.
Ta có chút ngơ ngác, sau khi nghe Độ Tri Lăng tự thuật, ta mới biết, thì ra là Đàm Dao Dao đã từng cứu hắn một mạng, lúc đó hắn còn chưa đến tuổi cập kê, Đàm Dao Dao tâm huyết dâng trào, tiện tay làm việc thiện một lần, khiến cho Độ Tri Lăng này năm lâu vẫn không quên, sau này biết được người cứu mình chính là nữ hái hoa tặc Đàm Dao Dao, Độ Tri Lăng liền coi ta như thần minh.
Lần này nhìn thấy thần tượng, khẳng định là kích động muốn chết.
Ta lợi dụng tài ăn nói cùng nhân cách của mình hoàn toàn chinh phục hắn, tên này vậy mà lại trực tiếp đưa ta về nhà lấy bảo vật gia truyền.
Trên đường đi, ta lấy lý do nam nữ thụ thụ bất thân, đuổi Độ Tri Lăng tự mình đi lấy bảo vật gia truyền, ta liền nhanh chóng đi báo tin vui cho Đường Trưng.
“Vương gia, lần này ngươi không lừa ta rồi! Độ Tri Lăng tên ngốc này là fan cuồng của ta đấy! Ta đã đồng ý với hắn, chỉ cần hắn dùng hộp gấm làm sính lễ, ta sẽ đồng ý gả cho hắn! Độ gia giàu nứt đố đổ vách, ta cũng nên lui về ở ẩn, hưởng thụ cuộc sống rồi!”
Ta thừa nhận mình đang nói bậy, gả cho Độ Tri Lăng chắc chắn là kế hoạch che mắt, ta muốn thoát khỏi sự khống chế của Đường Trưng.
Ta cầm một miếng bánh nói đến nổ trời, không nhận ra sắc mặt Đường Trưng đã cứng đờ.
“Ngươi thích hắn?” Đường Trưng nghiêng mặt, khuôn mặt ẩn trong bóng tối.
“Cũng tạm được, tuy là một tên công tử bột nhưng mà trắng trẻo sạch sẽ, trông giống một thư sinh, hơn nữa ngốc nghếch thú vị, nữ nhân mà, tìm một người có thể yêu thương mình là được rồi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-thanh-nu-tac/chuong-4.html.]
“Chuyện hôn nhân đại sự, sao có thể đùa giỡn!” Lúc này ta mới phát hiện sắc mặt hắn khó coi muốn chết, ta còn đang thắc mắc, lấy được hộp gấm nhanh như vậy, Đường Trưng phải cao hứng mới đúng chứ.
Chắc chắn là hắn ghét ta tự ý thay đổi kế hoạch.
“Không đùa, ta đã suy nghĩ kỹ rồi, nói ra thì Vương gia còn được xem là một nửa người mai mối của ta, đến lúc đó rượu mừng nhất định sẽ có Vương gia! Còn về hộp gấm, ta nhất định sẽ lấy cho Vương gia!”
“Đàm Dao Dao!” Đường Trưng đột nhiên quát lớn, “Bổn vương… ”
Lời Đường Trưng còn chưa dứt, Độ Tri Lăng đã quay trở lại.
Ta vội vàng đẩy Đường Trưng ra, chạy đến trước xe ngựa của Độ Tri Lăng, Độ Tri Lăng hớn hở nói với ta, không lấy được bảo vật gia truyền, cha hắn nói muốn tự tay giao cho ta, muốn ta đến Độ phủ nhận tổ tông.
Ta biết Độ lão gia nổi tiếng nuông chiều con trai, không cần suy nghĩ liền nhảy lên xe, ta không nhìn thấy, Đường Trưng đứng sau lưng ta đã bóp nát tay vịn.
Độ gia rực rỡ huy hoàng, ta choáng ngợp trước chính đường, được gặp Độ lão gia.
Độ lão gia nói thẳng: “Đàm nữ hiệp, Độ gia ta không câu nệ xuất thân, con trai ta đã nhất kiến chung tình với ngươi, ta cũng đồng ý hôn sự này, chỉ là Đàm nữ hiệp kiến thức uyên bác, con trai ta nhất định không lọt vào mắt xanh của ngươi, có phải Đàm nữ hiệp đang nhắm vào bảo vật gia truyền của Độ gia ta không?”
“Không phải!” Ta chính trực nói: “Ta không phải nhắm vào bảo vật gia truyền nhà các ngươi, ta là nhắm vào tiền nhà các ngươi đấy! Ta đã chán ghét giang hồ rồi, công tử hiền lành chững chạc, gia sản lại giàu có, thích hợp với ta nhất!”
Độ lão gia đột nhiên cười ha hả: “Nếu đã như vậy, mời xem bảo vật, ký giấy hôn thư!”
Sau đó, ta liền nhìn thấy hộp gấm và hôn thư, trong lòng hưng phấn không thôi, ta cầm bút định ký lên giấy hôn thư.
“Vút” một tiếng, hôn thư trên bàn bị một mũi tên b.ắ.n vào trụ nhà.
Đường Trưng sải bước đi tới, kéo ta vào lòng, giận dữ nói: “Đàm Dao Dao, ngươi dám ký!”