Xuyên Không Thành Nữ Tặc - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-07-28 20:36:19
Lượt xem: 1,783
Mùi hương quen thuộc này, ta ngẩng đầu lên, quả nhiên là Đường Trưng đầy kiêu ngạo xuất hiện trước mặt ta.
Không hề có chút nào thảm hại, ngược lại còn đẹp trai hơn trước.
Ta vừa kinh ngạc vừa vui mừng, hỏi dồn dập: “Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Đường Trưng dùng tay áo lau mặt cho ta: “Ta đã đáp ứng với huynh đệ khảo nghiệm nàng một chút, không ngờ bọn họ lại làm quá lên như vậy!”
Sau đó, ta đã hiểu ra tất cả, Đường Trưng mới là Tiêu Dao Vương thật sự, hắn cố ý tung tin giả mình bị thương bị giam giữ là để mê hoặc kẻ địch.
Ta thật sự tức giận, niềm vui sướng được gặp lại Đường Trưng sau khi thoát c.h.ế.t biến mất không còn tăm hơi, trong phòng, ta liền đánh hắn một trận.
“Vui lắm sao? Ta thì lo lắng muốn chết, các ngươi không đi làm diễn viên thì đáng tiếc, Đường Trưng ngươi đúng là đồ khốn....…”
Ta mở cửa chạy ra ngoài, một đôi tay lớn từ phía sau ôm chặt lấy ta.
Ta đột nhiên nghe thấy Đường Trưng lần đầu tiên dùng giọng nói dịu dàng không thể dịu dàng hơn: “Bảo bối, ta thực sự rất nhớ nàng”
Toàn thân ta như bị điện giật, kể từ sau ba tháng chia tay, gần như ngày nào ta cũng mơ thấy Đường Trưng, ta cũng không phải kẻ ngốc, ta biết có lẽ mình đã động lòng với hắn, nhưng ta cũng nhận thức được rõ vị trí của mình, khoảng cách của hai chúng ta một trời một vực, ỹ nghĩ này thật sự không nên có.
Vì vậy bây giờ ta giận là vì hắn lừa ta bày tỏ lòng mình, ta rất mất mặt đấy có biết không! Nhưng lúc này cảm nhận được sự dịu dàng hiếm có của người nam nhân này, thật sự có chút không thể chống đỡ nổi.
“Ta chỉ là một quân cờ của Vương gia mà thôi, lúc ngài vui vẻ thì lấy ra khảo nghiệm chơi đùa một chút… ”
“Đàm Dao Dao!” Đường Trưng xoay người ta lại, đôi mắt sáng ngời tràn đầy lo lắng “Thắng không kiêu, thua không nản, vì ta mà muốn hủy dung, còn cứng miệng làm gì!”
Nói đến chuyện này ta liền đỏ mặt, lập tức nổi giận lôi đình: “Ngươi còn có mặt mũi mà nói sao, ta biết ngươi bị thương nặng thì sợ muốn chết…”
“Lần này coi như ta sai!” Đường Trưng ôm chầm lấy ta, “Nhưng bây giờ có chuyện quan trọng hơn là tranh cãi đúng sai!”
Có lúc ta cảm thấy Đường Trưng thật sự quá tự tin, cả nước vẫn đang truy nã hắn, bên này hắn lại có thể toàn tâm toàn ý ôm mỹ nhân.
Sáng hôm sau thức dậy, ta hỏi Đường Trưng: “Ngươi định khi nào thì khởi binh?”
Đường Trưng sững sờ: “Khởi binh gì?”
“Không phải ngươi muốn soán ngôi sao?”
Đường Trưng dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn ta: “Nàng tin sao?”
Có lẽ vì lần đầu tiên cả thân và tâm đều dâng hiến, Đường Trưng nói cho ta biết kế hoạch cuối cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-thanh-nu-tac/chuong-8.html.]
Thì ra hắn thu thập Ngũ Long ấn, chỉ là để giao dịch với Hoàng thượng.
Hắn sẽ dâng lên quyền lực có thể đe dọa đến Hoàng thượng, đổi lấy sự an toàn cho Nhiếp Chính vương phủ.
Điều này khiến ta rất bất ngờ, bởi vì tính cách của Đường Trưng không giống người tham sống sợ chết, ta nghe Triệu Anh nói, thì ra trọng điểm trong cuộc giao dịch với Hoàng thượng, là muốn ông ta tha cho những huynh đệ chiến hữu đã cùng Lão Nhiếp Chính vương vào sinh ra tử.
Ta thở phào nhẹ nhõm, ủng hộ quyết định của Đường Trưng vô điều kiện, thậm chí cảm thấy mình đã trở thành nữ nhân của Đường Trưng rồi, xét cho cùng thuộc hạ của hắn đã bắt đầu gọi ta là Vương phi.
Ta theo hắn trở về kinh thành, mơ màng bị đưa đến một gian thiên điện, đại điện trống trải uy nghiêm, ta cảm thấy nơi này không phải là nơi mà một nữ nhân như ta nên đến, hơn nữa ta lại có danh tiếng không hay.
Đường Trưng nói với ta sau khi ứng phó với Hoàng thượng xong sẽ đến đón ta, nhưng ta đợi đến khi mặt trời lặn về tây, Đường Trưng vẫn không xuất hiện.
Ta có một dự cảm không lành, cửa phòng “kẽo kẹt” mở ra, một nam nhân tuấn tú mặc long bào màu vàng bước vào.
Không cần nghĩ cũng biết, đây chính là đường ca của Đường Trưng, Hoàng thượng Nam Huyền quốc – Đường Tuấn.
“Nàng chính là Đàm Dao Dao?” Vừa mở miệng hắn ta đã toát ra vẻ uy nghiêm của người cầm quyền “Trẫm không thể cho nàng danh phận, xét cho cùng danh tiếng của nàng ở bên ngoài không được hay lắm, nhưng trẫm có thể cho nàng cuộc sống vinh hoa phú quý!”
“Chờ một chút!” Ta cảm giác như mình đã vào nhầm kênh “Hoàng thượng, ngài đang đùa ta sao?”
“Đường Trưng không nói cho nàng sao?” Hoàng thượng cười đắc ý “Từ hôm nay trở đi, nàng theo trẫm!”
“Hoàng thượng, ngài đừng có đùa ta có được không?” Ta lo lắng lùi về sau vài bước “Đường Trưng không thể lừa ta!”
“Đường đệ của trẫm, cao thượng hơn nàng nghĩ nhiều lắm! Vì gia tộc, vì sự sống c.h.ế.t của huynh đệ, hắn có thể vứt bỏ quyền lực, tiền tài thậm chí là tính mạng, huống hồ là một nữ nhân? ”
“Ta không tin! Một vạn lần cũng không tin!” “Ta muốn gặp Đường Trưng! Ngay bây giờ!” Ta lười nói nhảm với hắn ta, xoay người chạy ra ngoài, nhưng lại bị hắn ta túm lại.
Cửu ngũ chí tôn cũng lộ ra vẻ mặt nham hiểm: “Từ nhỏ đến lớn, hắn luôn giỏi hơn trẫm mọi mặt, nhưng thì đã sao, toàn bộ Nam Huyền quốc này đều là của trẫm, lão Hoàng thúc c.h.ế.t rồi, cây ngã thì khỉ tan, Đường Trưng hắn, trên đầu vẫn còn khắc bốn chữ “trung quân ái quốc”, hắn có thể làm gì trẫm?” “Nàng là nữ nhân mà hắn để ý? Trẫm không chỉ muốn có được con người của nàng, còn muốn có được cả trái tim của nàng!”
“Ngươi nằm mơ đi!” Ta dùng hết sức giãy giụa quát lên “Chỉ bằng lòng dạ hẹp hòi của ngươi, ngươi không xứng làm Hoàng đế! Ta đã đi qua mười tám tỉnh thành của Nam Huyền, nhìn thấy toàn là dân chúng lầm than, thiên tai nhân họa! Ngươi ép Đường Trưng đến mức đường cùng, hắn cũng chưa từng nghĩ đến chuyện soán ngôi, ngươi không thấy cắn rứt lương tâm sao?”
“Ha ha ha! Trẫm phát điên sao!” Đường Tuấn cuối cùng cũng lộ ra vẻ điên cuồng không thuộc về đế vương“Trẫm lại đi bàn luận chuyện quốc gia đại sự với dâm phụ như ngươi!” “Đường Trưng không phản, là vì Kim Long ấn ở trong tay trẫm, hắn không thể phản! Lần này hắn tìm đủ bốn khóa Ngũ Long ấn kia cho trẫm, trên đời này không còn ai có thể đe dọa đến trẫm nữa!”
“Vậy Đường Trưng đâu rồi?” Ta thực sự không muốn nói thêm một lời nào với người này nữa.
“Yên tâm, trẫm sẽ không g.i.ế.c hắn, Đường Trưng sẽ sống hết đời trong đại lao!” Hoàng thượng kéo váy ta “Nàng dám chống lại thánh ý, trẫm liền g.i.ế.c Đường Trưng ngay lập tức!”
“Ngươi là vị Hoàng đế khiến ta chán ghét nhất từ trước đến giờ!” Ta rơi nước mắt, gỡ tay bẩn thỉu của hắn ta ra, tự tay cởi áo khoác bên ngoài ra.
Ta không thể trơ mắt nhìn Đường Trưng c.h.ế.t được, cho dù hắn thực sự nhường ta cho tên Hoàng đế chó má này.
Ngay lúc bàn tay bẩn thỉu của Hoàng thượng sắp chạm vào người ta, một mũi tên sắc bén b.ắ.n từ bên ngoài xuyên qua cửa sổ, “bụp” một tiếng ghim chặt vào bàn.