Xuyên không thành nữ thế tử vương phủ, ta sắp chết rồi - Chương 82
Cập nhật lúc: 2024-10-28 11:26:57
Lượt xem: 2
Trong nháy mắt, Dung Vĩ trầm mặc.
Dung Chiêu đứng lên: "Phụ thân, hài nhi đi ngủ trước, chuyện ngày mai đừng lo lắng, hài nhi tự có biện pháp."
Dung Vĩ càng thêm trầm mặc.
Đợi sau khi Dung Chiêu rời đi, ông vẫn ngồi ở nhà chính.
Tạ Hồng cẩn thận tiến lên quan tâm hỏi: "Vương gia, làm sao vậy? Muốn đi nghỉ ngơi sao?"
Dung Vĩ chậm rãi nhìn Tạ Hồng, sau một lúc lâu mới chậm rãi mở miệng: "Ngày mai bảo thái y phối chế nhiều thuốc hơn một chút, loại nào bình tâm tĩnh khí, có tác dụng an thần..."
Đức Thuận Hiên.
Đây là lần thứ hai tứ đại thân vương gặp Dung Chiêu ở đây.
Lần này khác với lần trước, lần trước ác ý trong lòng bọn họ là đối với Dung Chiêu, lần này lại là đối với ba đại thân vương khác.
Tuy nói bản thân mình cũng lòng mang bất chính, nhưng đối phương muốn lấy thêm một cổ phần, tính kế mình cũng là sự thật.
Đầu là thân vương, đều là nhân vật tàn nhẫn "Chỉ cho phép châu quan phóng hỏa không cho dân chúng đốt đèn", tự nhiên đối với người có ý đồ tính kế mình rất là bất mãn.
Đơn giản, bọn họ muốn mình là người thắng lợi cuối cùng.
Bốn người đều ôm tâm tình phức tạp, vừa oán giận vừa đắc ý đi tới Đức Thuận Hiên.
Khác với lần trước, Dung Chiêu là người đầu tiên có mặt.
Cô vô cùng nhiệt tình nghênh đón bốn vị "vương thúc", tới một người nghênh đón một người, cười nói dịu dàng, tự nhiên hào phóng, làm cho người ta bất tri bất giác liền buông bỏ khó chịu trong lòng.
Vinh thân vương là người cuối cùng có mặt, dưới sự hoan nghênh nhiệt tình của Dung Chiêu, hắn không nói gì, chỉ nhìn ba người kia hừ một tiếng, mà ba người kia cũng không cho hắn sắc mặt tốt.
Vinh thân vương không để ý tới bọn họ nữa, xoay người nhìn Dung Chiêu: "Thế tử, đã đông đủ người, bây giờ chuẩn bị soạn khế thư đi."
Dung Chiêu gật đầu: "Đương nhiên, mời vương thúc qua bên này."
Cô dẫn bốn người tiến vào nhã gian.
Trong đại sảnh.
Trương Trường Ngôn cẩn thận thò đầu ra sau tay áo, nghiến răng: "Xem ra tứ đại thân vương hợp tác với Dung Chiêu đã chắc như đỉnh đóng cột, không ngăn cản được."
Bên cạnh, vẻ mặt Ngọc Trúc khóc tang: "Thừa tướng rất tức giận."
Còn không tức giận sao?
Tức giận đến mức mắng Trương Trường Hành chuyện gì cũng không làm được, nhốt hắn ở nhà, cực kỳ ghét bỏ.
Nghĩ tới đây, Trương Trường Ngôn thở dài một hơi.
May mắn còn có nhị ca hắn chống đỡ!
Ngọc Trúc nhìn hắn: "Tam thiếu gia, chúng ta tại sao còn tới đây, nếu ngăn cản không được thì tới làm gì?"
Trương Trường Ngôn liếc hắn một cái, hạ giọng: "Đương nhiên là tra xét tình huống, ta và Dung Chiêu hợp tác mở Phúc Lộc Trang, bọn họ hiện tại lại muốn mở tửu lâu, vạn nhất ảnh hưởng đến việc làm ăn của Phúc Lộc Trang ta thì sao?"
Ngọc Trúc muốn nói: Đợi ở đại sảnh có thể thăm dò được cái gì?!
Nhưng nhìn thiếu gia nhà hắn, cuối cùng cái gì cũng không nói ra...
Trong nhã gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-thanh-nu-the-tu-vuong-phu-ta-sap-chet-roi/chuong-82.html.]
Năm người lại ngồi xuống vị trí giống lần trước, nhưng bầu không khí hoàn toàn bất đồng.
Không cần biết trong lòng có bao nhiêu ngột ngạt, nghĩ đến Phúc Lộc Hiên, nghĩ đến sản nghiệp "công tại thiên thu" trong tương lai, tâm tình chung quy vẫn rất tốt, khóe miệng chậm rãi giương lên.
Lộc thân vương quét mắt nhìn ba người kia, nói: "Thế tử viết khế thư đi, cũng chia luôn cổ phần."
Vinh thân vương nghe vậy cười lạnh: "Đúng, chia cổ phần thôi, ta nghĩ tối hôm qua mọi người cũng đã trả lời Dung thế tử rồi, cứ dựa theo trả lời mà chia cái gọi là cổ phần đi."
Hắn một vạn năm ngàn lượng, tất nhiên là đứng đầu.
Khóe miệng Du thân vương hơi nhếch lên: "Ta đồng ý."
Nhạc thân vương bưng chén trà lên: "Hy vọng ba vị huynh trưởng không đổi ý."
Giờ này khắc này, tất cả mọi người đều cho rằng mình chiếm được hạng nhất, đang buông lời độc địa, nhắc nhở đối phương không được đổ ý. Sau lưng Dung Chiêu, trán Tạ Hồng toát ra từng giọt mồ hôi lạnh.
An Khánh Vương lo lắng nên bảo lão đi theo xem, nhưng nhìn thấy cục diện này, chân Tạ Hồng đều mềm nhữn, miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, cứng ngắc đứng ở phía sau.
Thế tử!
Biến cục diện thành như thế này, ngài phải làm sao bây giờ?!
Nội tâm Tạ Hồng đang sụp đổ, đã thấy Dung Chiêu trải giấy bút ra, sau đó thanh âm trong trẻo vang lên: "Bốn vị vương thúc, trước khi viết khế thư, Dung Chiêu còn có một chuyện muốn báo cho các vị."
Bốn người đều nhìn về phía cô, ánh mắt nghỉ hoặc.
Dung Chiêu thở dài, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Trên thực tế, các vương thúc thêm bao nhiêu còn chưa có kết luận, ta biết vương thúc đều muốn lấy thêm một cổ phần, thế nhưng đã nâng giá lên tới hai vạn lượng, Dung Chiêu không thể không ngăn cản các vương thúc."
Sau lưng cô, chân Tạ Hồng thiếu chút nữa mềm nhữn, thiếu chút nữa quỳ xuống đất.
Tại, tại sao lại cho thêm năm ngàn lượng?!
Bốn người: "!!!"
Đồng tử bọn họ đồng thời co rụt lại, ánh mắt khiếp sợ.
Hai vạn?
Ai lại ra tới hai vạn?!
Vinh thân vương nghiến răng nghiến lợi, hắn cho rằng mình một vạn năm ngàn lượng đã rất đáng sợ, kết quả còn có người lại muốn ra hai vạn, đây là nhất định phải chiếm nhiều cổ phần hơn sao?
Người này đến tột cùng là có ý đồ gì?!
Giờ khắc này, suy nghĩ trong lòng bốn người thần kỳ nhất trí: Tuyệt đối không thể để cho người nọ ngăn cản bọn họ!
Dám ra thêm hai vạn lượng, quyết tâm cùng dũng khí như vậy, nói sau lưng hắn không có chút tính toán ai sẽ tin tưởng?
Vinh thân vương ra một vạn năm, chính là muốn sau này đẩy ba người khác ra, người nọ lại ra tới hai vạn, chỉ sợ mưu đồ càng sâu, sao có thể để cho người nọ thực hiện được?
Vinh thân vương, Nhạc thân vương, Lộc thân vương, trong lòng đủ mọi suy nghĩ.
Không thể không nói, Dung Chiêu một câu hai vạn lượng, quả thật cho Du thân vương chỉ ra sáu ngàn lượng, đầu tiên là ngây người, không phải vốn dĩ tăng hai ngàn lượng sao? Sao lại kéo tới hai vạn rồi?!
Sau khi ngây người xong, lập tức nổi giận.
Tính tình hắn kém nhất, căn bản không kiểm chế được, muốn mở miệng chất vấn là ai lòng lang dạ sói...
Dung Chiêu chú ý tới động tác của hắn, mở miệng trước: "Dung Chiêu cảm thấy các vương thúc không cần phải tiếp tục tăng thêm nữa, ta biết vương thúc muốn Phúc Lộc Hiên mau chóng phát triển, giai đoạn đầu đầu tư nhiều một chút, mau chóng hồi vốn là chuyện tốt, nhưng nếu cứ tiếp tục tăng thêm chỉ sợ sẽ không ngừng lại."