Xuyên không trở thành mẹ chồng mẫu mực - Chương 1262
Cập nhật lúc: 2024-10-09 20:15:32
Lượt xem: 280
Thấy tất cả mọi người đều bằng lòng ngược dòng lên núi, Dương lão tam thở dài một hơi: “Vậy tiểu nhân sẽ phụ trách chỉ đường vậy.”
Trình Loan Loan lại lấy ra mấy sợi dây thừng, trên những sợi dây thừng này đều có đinh móc được chế tạo từ sắt thép, chỉ cần ném mấy sợi dây thừng này lên núi, đồng thời quấn quanh một thân cây thì mọi người có thể dùng dây thừng để đi qua đường sông chảy xiết này.
Trình Giáp đứng trên thuyền, dùng sức quăng dây thừng vài lần nhưng hoàn toàn không được bởi vì khoảng cách quá xa.
Hắn mở miệng nói: “Cung nhân, vẫn nên để thuộc hạ bơi qua đó trước, sau khi cố định dây thừng sẽ an toàn.”
Trình Loan Loan lắc đầu: “Một mình ngươi không bơi qua nổi, nghĩ lại cách khác vậy.”
Nàng đứng ở đầu thuyền, cẩn thận quan sát địa hình đối diện nhưng nàng vốn không hiểu gì về phương diện này, có nhìn đi nhìn lại cũng không nghĩ ra được cách nào thỏa đáng.
Nàng cố gắng nhớ lại những bài viết có liên quan đã đọc trước đây, tuy rằng chỉ lướt qua vội vàng nhưng tốt xấu gì cũng xem như là chút kiến thức....
Trình Loan Loan trầm tư suy nghĩ trong chốc lát rồi mở miệng: “Chúng ta đổi chỗ khác lên núi.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Một ngọn núi có bốn phương tám hướng, vì sao cứ nhất định phải ngược dòng ở nơi dòng sông chảy xiết nhất này. Bây giờ điều quan trọng nhất chính là lên núi trước rồi mới tiếp tục tính toán.
Thuyền tiên phong bắt đầu lượn vòng quanh ngọn núi nhưng cho dù đi thế nào cũng đều là dòng nước xiết giống nhau, bọn họ vốn không thể tới gần.
“Đợi đỡ.” Trình Loan Loan chỉ vào một chỗ cách đó không xa: “Phía giữa dòng sông hình như có một tảng đá lớn, đó là cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-tro-thanh-me-chong-mau-muc/chuong-1262.html.]
“Đó là cầu Tử Thạch.” Hoàng nương tử nói: “Rất nhiều năm trước có một tảng đá lớn lăn từ trên núi xuống, dừng giữa dòng sông, bởi vì tảng đá lớn này thoạt nhìn giống một bé trai mới sinh nên được người trong thôn tôn là cầu Tử Thạch, hơn nữa còn xây thêm một cái bệ ở phía dưới cho nên mới không bị nước lũ cuốn trôi....”
Trình Loan Loan lập tức nói: “Trình Giáp, lấy cầu Tử Thạch làm điểm neo, thử xem.”
Vị trí của cầu Tử Thạch này rất vững chắc, nằm giữa dòng sông, dựa vào núi, cách bọn họ gần hơn chút ít, quả nhiên Trình Giáp thử ba lần, đinh móc liền được cố định.
Hắn cầm lấy dây thừng muốn xuống nước bơi qua.
Trình Loan Loan giữ hắn lại: “Từ từ.”
Nàng sờ sờ trong tay áo, lấy ra một đai an toàn n.g.ự.c đơn giản.
Trình Giáp kinh ngạc đến cực điểm. Trong tay áo của Cung nhân chứa nhiều sợi dây thừng dài như vậy mà vẫn còn chỗ chứa những thứ này.... Nhưng từ trước đến nay hắn đều ở cùng một chỗ với Cung nhân, Cung nhân mua những thứ này mang theo người vào lúc nào, vì sao hắn hoàn toàn không biết gì cả....
Trình Loan Loan biết Trình Giáp, Trình Ất nhất định sẽ có nghi ngờ nhưng nàng không nghĩ được nhiều như vậy. Chẳng lẽ sống c.h.ế.t ở ngay trước mắt mà còn muốn lúc nào cũng phải kiêng dè không thể làm lộ hệ thống thương thành sao.... Nàng phải đảm bảo mọi người bình an.
Cố định đai an toàn n.g.ự.c và dây thừng với nhau, cho dù Trình Giáp có buông hai tay ra thì cũng sẽ không bị dòng nước cuốn đi. Như vậy thì tính an toàn sẽ tăng lên rất nhiều.
Trình Giáp xuống nước, khó khăn bơi dọc theo dây thừng, mấy lần thiếu chút nữa đã bị nước lũ cuốn trôi, may mắn hắn buộc đai an toàn nên vẫn chưa gặp chuyện không may.
Bơi được khoảng một khắc, cuối cùng mới đến giữa dòng sông, hắn cố định mình trên đỉnh tảng đá lớn, bắt đầu tìm kiếm điểm neo ở bờ bên kia, ước chừng thử bốn năm lần mới cố định được đinh móc trên một gốc cây đại thụ. Hắn dùng lực kéo kéo, lúc này mới quay đầu đưa tay ra hiệu cho mọi người có thể qua.
Trình Loan Loan đã cho mọi người đeo đai an toàn, vả lại giữa mọi người đều được trói liền với nhau bằng dây thừng, hình thành một tổng thể.
Nhìn thấy nàng không ngừng lấy ra đủ thứ từ trong tay áo, Trình Ất cảm giác tê dại.... Phải nói rằng từ lần trước trên đường trở về từ kinh thành, hắn đã miễn dịch với những hành vi cực kỳ khác lạ của Tuệ Cung nhân này.... Hắn coi như không thấy gì cả, giúp đỡ nhóm người rời thuyền, hắn chính là người đi cuối cùng. Trên eo hắn buộc một sợi dây thừng mà sợi dây thừng đó lại được buộc trên hai chiếc thuyền, không thể đánh mất thuyền được nếu không lát nữa không thể quay về....