Xuyên Không và Bạch Nguyệt Quang Tiên Giới - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-08-07 15:42:21
Lượt xem: 771
Thanh Vân Tiên quân chọn danh dự.
Trước cuộc thi, hắn đã đưa cho Cố Ứng nhiều bảo vật bí mật, dặn dò liên tục, nhưng câu cuối cùng là: “Ứng Nhi, ngươi phải thắng. Đừng để Thanh Vân Tông mất mặt.”
<Ta đương nhiên sẽ thắng>. Cố Ứng thầm khinh bỉ.
Đối với hắn, những tiên nhân này chỉ là đồ chơi bị hệ thống điều khiển, chỉ là công cụ biết nói mà thôi.
Còn Thư Linh hiện tại, chắc chắn không thể làm tốt hơn hắn hồi đó, cô ta là một phụ nữ, có hiểu nghĩa “đừng khinh thường thiếu niên” không?
Chắc chắn là do may mắn, dùng điểm để đổi lấy pháp lực cao cấp không thực tế.
Phụ nữ là đồ tóc dài nhưng hiểu biết ngắn, chỉ thích những thứ màu mè.
Trước khi lên đấu trường, Cố Ứng thực sự nghĩ như vậy.
20.
*Trước trận đấu*
_______________________
Trước cuộc chiến với Cố Ứng, ta đã cắt đứt liên kết với giới chỉ.
Như vậy, Tống Phỉ bị nhốt trong nhẫn không thể mở miệng hay hiện hình, chỉ có thể nhìn.
Ta chắc chắn không cho hắn có bất kỳ cơ hội nào để làm rối loạn trận đấu này.
Còn Cố Ứng...
Tiên quân Thanh Vân có thể thực sự xem trọng Cố Ứng, hoặc là xem trọng vị trí quán quân liên tiếp mười năm của Thanh Vân Tông.
Hắn đã cho Cố Ứng nhiều bảo vật bí mật mà ta chưa từng thấy ở kiếp trước.
Nhưng điều đó không cản trở ta đuổi đánh Cố Ứng, giống như đánh một con ch.ó ngốc chạy qua đường.
Khi vết thương của Cố Ứng ngày càng nhiều, vẻ mặt hắn càng lúc càng thảm hại, cuối cùng Tiên quân Thanh Vân cũng không thể ngồi yên.
Tiên quân lạnh lùng bay từ bên ngoài sân cắt đứt cuộc đấu, ôm Cố Ứng vào lòng.
Tốt, để ta xem ngươi cứu mỹ nhân thế nào.
Tiên quân Thanh Vân lạnh lùng chất vấn ta:
“Ngươi chính là người bên cạnh Ứng Nhi hôm đó, thật độc ác làm sao, ngay cả với người thân quen cũng có thể ra tay tàn nhẫn như vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-va-bach-nguyet-quang-tien-gioi/chuong-13.html.]
Ta không trả lời hắn, mà chỉ nghiền nát viên đá truyền tống trong tay.
21.
**Vạn Yêu Lâm. Một khu di tích bí mật.**
________________
Ôn Thanh Vân toàn thân đầy máu, cuối cùng không thể trụ nổi, ngã gục dưới kiếm của tôi.
“Khục khục khục… làm, làm sao có thể… rốt cuộc… ngươi là ai…”
Người từng phong quang rạng rỡ nay biểu cảm trở nên ác độc, lộ rõ sự thù hận và sợ hãi mãnh liệt.
Còn Cố Ứng thì đã ở một bên, thở ra nhiều hơn hít vào, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào ta.
Ôn Thanh Vân có tu vi rất cao, dĩ nhiên ta không thể thắng dễ dàng.
Cuối cùng ta vẫn dựa vào linh căn kim cực phẩm để áp đảo hắn ta.
Cũng có nhiều vết thương, nhưng trong lòng ta cảm thấy khoan khoái, thấy biểu cảm của hai người này càng thêm vui vẻ.
"Thư Linh, ngươi là cái loại phụ nữ đáng ghét, rốt cuộc đã dùng phương pháp gì..."
Cố Ứng cũng không thể tin nổi.
“Ồ, người ngu cảm thấy khó hiểu lắm sao?” Tôi cười nhạo, “Vì ta mạnh hơn ngươi.”
Ta bước đến trước mặt Cố Ứng, nhẹ nhàng vung kiếm sượt qua mặt hắn, để lại một vết thương đỏ thẫm ghê người.
“Ứng Nhi!” Tiếng gọi hoảng hốt từ Ôn Thanh Vân vang lên, hắn ta muốn cử động nhưng không thể làm gì được.
“Làm sao, sắc đẹp giảm sút hả? Cần bị trừng phạt sao?”
Ta mỉm cười hỏi Cố Ứng, thấy sắc mặt hắn tái nhợt càng thêm vui vẻ:
“Cố Ứng, thực ra ngươi nên cảm ơn ta — cảm ơn ta đã sớm gi.ết ngươi.”
“Ngươi còn chưa nhận ra sao, hệ thống Bạch Nguyệt Quang này, dù trông như khiến mọi người yêu ngươi không phân biệt và rất dễ dàng, nhưng hình phạt lại hơn phần thưởng nhiều.”
“Còn hệ thống ‘Đừng khinh thường thiếu niên nghèo’, mặc dù bắt ngươi hoàn thành nhiệm vụ, nhưng ngoài phần thưởng điểm, việc hoàn thành nhiệm vụ cũng là thực sự tăng cường sức mạnh cho bản thân.”
“Cảm thấy nguy hiểm, cảm thấy đáng sợ, đó là vì ngươi yếu đuối, không hoàn thành nhiệm vụ, không phải vì hệ thống không tốt.”
(Chỉ có súc vat mới đi reup truyện của page Nhân Sinh Như Mộng, truyện chỉ được up trên MonkeyD và page thôi nhé, ở chỗ khác là ăn cắp)
Ta đứng trên cao nhìn Cố Ứng, giống như nhìn chính mình trước đây:
“Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi không c.h.ế.t bây giờ, ngươi sẽ phải trải qua gì… Ngươi mù mắt, gãy chân, chịu đựng, tất cả khổ nạn của ngươi, chỉ đổi được sự thương hại của họ, ngươi vui vẻ không?
Ngươi thấy đáng giá không?