Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 207

Cập nhật lúc: 2024-10-05 16:39:14
Lượt xem: 63

Sau khi Nhạc Thù và Trương Bá đi đến Giang Châu thì còn cần quay về Bạch Hạc sơn trang để thu xếp sự tình, bái tế, canh linh cữu, cần ít nhất mười ngày.

Xây dựng khách điếm ở mặt tiền cũng cần hai tháng, cũng tức là nói, việc khai trương chi nhánh còn ba tháng.

Bây giờ là tháng mười một, ba tháng sau là tháng giêng, tháng giêng thời tiết lạnh giá, không thích hợp bôn ba đường dài, thế thì trung tuần tháng hai sang năm xuất phát, tháng ba đi đến Giang Châu chính thức khai trương chi nhánh.

Hoàn hảo!

Nàng vẫn còn thời gian bốn tháng để nâng cao năng lực.

Lục Kiến Vi bấm mở bản đồ, trên đường từ khách điếm đến Vọng Nguyệt Thành không một bóng người, xung quanh hẻo lánh hoang vắng.

Là một nơi luyện công tốt.

Lúc trước bên ngoài khách điếm đều do là do thám tai vách mạch rừng, nàng không thể để lộ nội lực trước mặt người khác, cho nên mãi không có cách nào luyện tập các kĩ năng như khinh công, kiếm thuật, đao pháp… Hại nàng đến bây giờ còn chưa thành thạo.

Lục Kiến Vi mở ra giao diện cá nhân.

Tên: Lục Kiến Vi

Vân Mộng Hạ Vũ

Tuổi: 25

Cấp bậc: 5 (1004580/1000000) (Miễn cưỡng tính là hạng ba)

Kỹ năng: Bất Vấn Lưu Niên (3/7), Sơ Tinh Kiếm Quyết (3/7), Quyển Sương đao pháp (2/7), Xuân Thu Dược Kinh (nhập môn), Nhạn Quá Vô Ngân (5/9)

Tài sản cá nhân: 40329 bạc 865 đồng (nỗ lực lên đồ cá mặn)

Trang bị cá nhân: Một đống tạp vật

Nhìn thấy một chuỗi số không đằng sau cấp bậc, Lục Kiến Vi thiếu chút nữa không thở nổi.

Mỗi khi nghĩ đến điều này, nàng đều muốn cảm ơn sự cống hiến quên mình của Tống Nhàn, nếu như hắn không tự bạo, nàng cũng không thể có cơ hội hấp thụ nhiều nội lực như thế, một bước đột phá lên cấp năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-207.html.]

Khoảng thời gian qua Lục Kiến Vi vẫn luôn luyện hoá nội lực, hiện tại đã ổn định hơn nhiều.

Nhưng muốn đột phá lên cấp sáu vẫn còn xa lắm.

Về kỹ năng, nàng vẫn phải nhanh chóng thăng cấp, ít nhất trước khi rời khỏi cửa hàng chính, mỗi kỹ năng đều phải luyện tới mức khắc sâu vào từng thớ thịt, sau đó lại thăng cấp kỹ năng đến một hoặc hai cấp.

Tuyết phủ mùa đông, bên ngoài Vọng Nguyệt Thành càng không một bóng người, khách điếm mấy ngày liền đều không có ai vào cửa.

Lục Kiến Vi im lặng, chuyên tâm vào việc luyện tập kỹ năng, có thời gian rảnh thì đi xem Yến Phi Tàng luyện đao, vừa xem vừa lấy sổ ra ghi chép, đến nỗi Yến Phi Tàng cảm thấy thấp thỏm, đao thiếu chút nữa bay ra khỏi tay.

Đó là một ngày bầu trời trong xanh.

Lục Kiến Vi ăn xong bữa sáng ngon lành, ở trước mặt Tiết Quan Hà ném vài tờ giấy cho Yến Phi Tàng.

“Đây là kết quả ta quan sát mấy ngày nay, ngươi nguyện ý xem thì xem, không nguyện ý xem cũng có thể ném đi.”

Nàng tu luyện tâm pháp có rất nhiều công năng tiềm ẩn, có thể dễ dàng phát hiện điểm yếu kỹ năng của võ giả, cũng có thể dựa theo nguyên lý của kỹ năng mà tiến hành biến đổi.

Đương nhiên, tiền đề là nàng đối với kỹ năng cũng phải có hiểu biết nhất định.

Quyển Phương đao pháp của Lục Kiến Vi mới học đến thức thứ hai, hiểu biết về đao pháp không bằng Yến Phi Tàng, nhưng Quyển Phương đao pháp dù sao cũng là kỹ năng cấp cao, hiện tại cấp bậc nàng cao hơn, có thể nhìn ra nhược điểm của Yến Phi Tàng là điều vô cùng bình thường.

Những trang giấy này là nàng mất mấy ngày dày công viết ra, miệng thì nói tùy ngươi muốn xem thì xem, nhưng thực ra trong lòng lại cực kỳ để ý.

Nếu như Yến Phi Tàng thực sự không muốn xem, chỉ e rằng Lục Kiến Vi sẽ đánh đối phương một trận.

May mắn Yến Phi Tàng là người biết phân biệt tốt xấu.

Vừa nhìn thấy nội dung trên giấy liền lập tức bị thu hút, quả thật còn vui hơn cả việc hắn lĩnh hội được đao pháp cấp cao.

Đây chính là thứ mà võ giả nằm mơ cũng ao ước!

Hắn đột ngột ngẩng đầu lên hỏi: “Ngươi xuất thân từ thư viện Lô Châu?”

Lục Kiến Vi khẽ sửng sốt, sau đó từ tốn đáp: “Không phải.”

Loading...