Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 305
Cập nhật lúc: 2024-10-06 06:53:47
Lượt xem: 67
Lấy chìa khóa phòng xong, Hàn Khiếu Phong xoay người đang định đi lên lầu, ánh mắt lơ đãng thoáng nhìn qua Ôn Trứ Chi ngồi xe lăn tiến đến.
Một cảm giác kỳ lạ đột ngột lướt qua trong lòng.
Từ góc độ vừa nãy, dường như có loại cảm giác đã từng quen biết, nhưng cũng chỉ trong một chớp mắt, đợi đến khi đối phương nhìn sang, loại cảm giác này liền biến mất.
Ôn Trứ Chi lễ phép chào hỏi: "Hàn sứ, rất vui được gặp mặt."
"Ôn công tử, rất vui được gặp mặt." Hàn Khiếu Phong đáp lễ.
Ôn Trứ Chi nhẹ nhàng gật đầu, đi lướt qua người hắn đến trước mặt Lục Kiến Vi.
"Lục chưởng quầy, hẳn là Thiên Diện Thần Thâu đã nhận đủ giáo huấn rồi, ngươi có thể thả hắn ra khỏi chuồng ngựa không?"
Lục Kiến Vi: "Ngươi muốn chuộc hắn?"
Ôn Trứ Chi cười nói: "Ngươi cho một con số đi."
"Từ từ." Hàn Khiếu Phong không thể tin được nói: "Người các ngươi đang nói chính là Thiên Diện Thần Thâu Lương Thượng Quân? Hắn đang ở khách điếm?"
Lục Kiến Vi nghe ra sự kinh ngạc trong lời nói của hắn.
"Có chuyện gì sao?"
"Hàn mỗ chỉ có chút kinh ngạc." Hàn Khiếu Phong hoàn hồn nói: "Thiên Diện Thần Thâu khinh công diệu tuyệt, am hiểu dịch dung, cũng có bí pháp độc môn có thể che giấu khí tức, thậm chí còn tinh thông các loại phương ngữ ở khắp nơi, đóng nhiều nhân vật khác nhau mà không có bất kỳ sơ hở nào, rất khó phát hiện."
Lục Kiến Vi: Hóa ra là một thiên tài ngôn ngữ có kỹ thuật cao thâm.
Một nhân tài như vậy, quả thực đáng bị lừa để mài giũa.
Sau mấy ngày bị nhốt trong chuồng ngựa, hẳn là đã mài giũa đủ rồi.
"Hắn rất giỏi trong việc dịch dung, làm thế nào để phân biệt được hắn chính là Lương Thượng Quân?"
Hàn Khiếu Phong nói: "Mấy năm trước, chỉ huy sứ từng bắt được hắn một lần, đã ghi chép lại dung mạo thật sự của hắn, chỉ cần lột sạch mặt nạ là có thể phân biệt được."
"Từng bắt được?" Ánh mắt của Lục Kiến Vi hướng về phía Ôn Trứ Chi: "Nhà tù của Huyền Kính Tư cũng không nhốt được hắn?"
Ôn Trứ Chi nhìn lại nàng, thần sắc bình tĩnh.
Trương bá đã ghi chép xong sổ sách, đúng lúc nói: "Nghe nói Bùi chỉ huy sứ lại thả hắn ra."
"Xác thật là như thế." Hàn Khiếu Phong giải thích: "Hành động của Lương Thượng Quân vẫn chưa chân chính vi phạm luật pháp Huyền Kính Tư."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-305.html.]
Lục Kiến Vi hiểu rõ.
"Vậy thì nhờ Hàn sứ giúp đỡ xác định xem người chúng ta bắt được có phải là Lương Thượng Quân hay không?"
Hàn Khiếu Phong: "Là vinh hạnh của Hàn mỗ."
Cả ba cùng nhau đi đến trước chuồng ngựa.
Ôn Trứ Chi tự đẩy xe lăn, khi xuống sườn dốc bên bậc thang, bánh xe bỗng nhiên bị lệch, hắn đã nhào xuống khoảng đất trống bên cạnh.
Lục Kiến Vi tình cờ đi bên cạnh hắn, nhanh mắt nhanh tay tóm lấy cổ áo, kéo mạnh ra sau, sau đó dùng sức ấn xuống, mượn trọng lượng cơ thể hắn thay đổi hướng xe lăn.
"…"
Im lặng bao trùm.
Ôn Trứ Chi ngẩng đầu, chân thành nói: "Lục chưởng quầy, đa tạ."
"Không cần khách khí." Lục Kiến Vi thu tay lại, cười nói: "Bảo vệ sự an toàn của khách nhân là trách nhiệm của khách điếm."
Đuôi mắt nàng rơi xuống cổ áo của đối phương.
Cổ áo bị nàng dùng sức kéo mạnh, vạt áo phía trước đều bị túm lại phía trước, sau cổ trống một mảng lớn, mơ hồ lộ ra xương cổ cùng bờ vai rắn chắc.
Quần áo xộc xệch, có phần hơi chật vật.
Nhưng điều này không quan trọng.
Lục Kiến Vi hỏi trong đầu: "Tiểu Khách, ngươi thấy không?"
"Thấy cái gì?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Người nào đó cũng đang ngụy trang, không hề kém thần trộm một chút nào."
"…"
Trong khoảnh khắc túm quần áo hắn, Lục Kiến Vi đã nhìn thấy được.
Khi nàng duỗi tay túm lấy, cơ lưng của đối phương đột nhiên căng chặt rồi lại nhanh chóng thả lỏng.
Căng chặt và thả lỏng trong chớp mắt, đường cong cơ bắp đẹp đến lạ thường.
Ôn Trứ Chi bình tĩnh sửa sang lại cổ áo, đẩy xe lăn đi đến trước chuồng ngựa.
Trong chuồng ngựa, cả sáu đệ tử của Võ Lâm Minh đều mở to hai mắt, tức giận trừng Lục Kiến Vi, trong mắt toàn là lên án.