Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 590
Cập nhật lúc: 2024-10-09 20:27:30
Lượt xem: 59
Bùi Tri thường xuyên quanh quẩn giữa sống và chết, kinh nghiệm chiến đấu hơn nàng và Yến Phi Tàng rất nhiều, cho dù là kỹ năng hay hiểu biết chắc chắn cũng đều vượt xa nàng.
"Đao kỹ đệ nhất, thân pháp đệ nhất, ý thức đệ nhất." Ôn Trứ Chi không chút do dự nói.
Lục Kiến Vi: "...Nghiêm túc đấy à?"
Nàng tự nhận là ngoài đao kỹ ra, những mặt khác còn lâu mới đạt tới trình độ thượng thừa.
Ôn Trứ Chi gật đầu: "Trong số các võ giả hai mươi sáu tuổi, ngươi quả thực xứng đáng đứng đầu."
Hắn nói vô cùng chân thành, trong ánh mắt không hề có chút giả dối.
"Ta muốn nghe lời nói thật." Lục Kiến Vi thu lại nụ cười.
Ôn Trứ Chi tỏ vẻ luống cuống: "Lời của ta là thật."
"Dựa vào sức quan sát của ngươi, thật sự không nhìn ra thiếu sót chỗ nào sao?"
"Ý ngươi là kinh nghiệm không đủ?" Ôn Trứ Chi ngập ngừng nói: "Ngươi rời khỏi sư môn chưa đến một năm, chỉ mới vào giang hồ nên khó tránh khỏi để lộ sơ hở khi gặp kẻ địch, nhưng với thiên phú của ngươi, chẳng bao lâu là có thể bù lại thôi."
Lục Kiến Vi nghiêm mặt nói: "Kể từ khi rời khỏi sư môn ta đã nhận được quá nhiều lời ca ngợi rồi, hiện tại ngươi là người thân thiết nhất và có thể nhìn ra thiếu sót của ta nhất, ta cần ngươi nói thẳng."
"Vi Vi à, ngươi hà khắc với bản thân quá rồi." Ánh mắt Ôn Trứ Chi nhìn thẳng vào nàng: "Ngươi xứng đáng được nhận những lời ca ngợi đó."
"Đáng hay không đáng thì để nói sau, cái ta muốn là được tiến bộ." Lục Kiến Vi kề sát vào hắn, cúi người chống lên tay vịn xe lăn: "Nếu độc của ngươi được giải, thì có bằng lòng luận bàn với ta hay không?"
"Cầu còn không được."
Lục Kiến Vi cười rộ lên: "Đến lúc đó chắc chắn sẽ lĩnh giáo cao chiêu của chỉ huy sứ."
Ôn Trứ Chi cũng lộ ra nụ cười.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-590.html.]
Cứ vậy mà trôi qua vài ngày, Bạch Hạc sơn trang yên bình mà bận rộn.
Lục Kiến Vi đút cho m.á.u cho Tiểu Vụ vài ngày nên cảm ứng với nó càng ngày càng mạnh, theo sự gia tăng không ngừng về số lượng dược liệu và chất độc hút vào, cấp bậc của Tiểu Vụ cũng càng ngày càng cao.
Nuôi tới mức này, có thể sắp xếp các bước liên quan đến việc tiến giai thành Cổ Hoàng cho nó được rồi.
Nuôi cổ chính là để cổ trùng tranh đấu với nhau, con chiến thắng cuối cùng chính là cổ lợi hại nhất.
Thường thì cổ sư luyện cổ đều chuẩn bị rất nhiều Cổ Binh, sau đó để cổ trùng mà mình nuôi nấng tỉ mỉ cắn g.i.ế.c với chúng nó, thắng thì xem như thành công, còn thua thì xem như thất bại trong gang tấc.
Cổ Binh dùng làm bàn đạp, một số là bắt về từ núi rừng, một số là tự nuôi mà có.
Khắp nơi ở núi rừng Tây Nam đầy sâu, mà giữa sâu với sâu cũng có cạnh tranh, có vài con sâu trưởng thành tự nhiên có sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, dùng để huấn luyện cổ trùng là quá thích hợp.
Lục Kiến Vi không tìm thấy Cổ Binh ở núi rừng Giang Châu, vì vậy chỉ có thể mua từ hệ thống.
Một con Cổ Binh cấp ba, giá bán một trăm đồng.
Một con Cổ Tướng cấp bốn, giá bán một ngàn đồng.
Lấy loại này thôi.
Nghe thì có vẻ không nhiều lắm, nhưng muốn bồi dưỡng ra một con Cổ Tướng cấp bốn thì cần ít nhất một trăm con Cổ Binh.
Từ Cổ Tướng thăng cấp lên Cổ Vương cần ít nhất năm mươi con Cổ Tướng cấp bốn, ba mươi con Cổ Tướng cấp năm, hai mươi con Cổ Tướng cấp sáu.
Từ Cổ Vương lên tới Cổ Hoàng cần mười con Cổ Vương cấp bảy, năm con Cổ Vương cấp tám, ba con Cổ Vương cấp chín.
Tính ra thì cần hơn ba triệu năm trăm ngàn lượng bạc.
Bồi dưỡng một con Cổ Hoàng đúng là đốt tiền mà.
Tiểu Khách an ủi nàng: "Đầu tư nhiều mới thu lợi lớn được, ngươi nuôi thành công Hoàng Trung Chi Hoàng, dù trong tay người sau lưng có bao nhiêu Cổ Hoàng đi nữa cũng không phải sợ, còn có thể giải độc cho Ôn nhà giàu, ơn cứu mạng báo đáp gấp bội, nhất định hắn sẽ lấy ít nhất tám phần tài sản để làm quà tạ ơn ngươi, huống chi hắn còn sống, còn có thể kiếm tiền thêm mấy chục năm nữa."