Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 654

Cập nhật lúc: 2024-10-10 06:14:48
Lượt xem: 24

Hắn đang tính dừng tay nhận thua, nhưng bỗng nhiên trong lòng lại dâng lên sự tàn bạo cực kỳ mãnh liệt.

Hắn không thể rút lui được! Hắn muốn c.h.é.m giết! Hắn muốn xé nát kẻ đang đứng trước mắt vì dám to gan đánh bại hắn, làm hắn bẽ mặt!

Song kiếm lại đ.â.m về hướng Tiết Quan Hà không lưu tình chút nào.

Ban đầu Tiết Quan Hà thấy hắn đã thu kiếm rồi, cũng cảm nhận được đối phương có ý muốn rời khỏi lôi đài, vậy nên đầu óc cũng hơi thả lỏng, không ngờ đối phương lại đột nhiên sinh ra chiến ý, vừa ra tay đã dùng sát chiêu.

Mũi kiếm lạnh như băng đã tới trước mặt rồi!

Hắn giơ đao đón theo bản năng, mũi kiếm và thân đao chạm vào nhau, phát ra tiếng ma sát bén nhọn chói tai, tia lửa văng khắp nơi khiến mọi ngườt hãi hùng khiếp vía.

Đao của Tiết Quan Hà là đồ của hệ thống nên được đúc hoàn mỹ, không phải đao kiếm bình thường có thể so sánh được.

Cộng thêm nội lực cấp bốn nên kiếm của Hứa Thừa không chịu nổi, đột ngột gãy từ phần giữa.

Vậy mà hắn không thèm để ý chút nào, nhấc một thanh kiếm khác lên vung về phía cổ của Tiết Quan Hà.

Tiết Quan Hà không khỏi cau mày.

Đôi mắt đỏ và sát ý ùn ùn của đối phương khiến lòng hắn dâng lên cảm giác bất an.

Quyển Sương Đao Pháp thức thứ ba - Tây Phong Khởi.

Hai chiêu thức trước dùng phòng thủ là chính, còn chiêu thức thứ ba chủ yếu là tấn công.

Gió tây gào thét kéo tới từ cánh đồng băng xa xôi, cái lạnh thấu xương như d.a.o găm cắt lên mặt người khác.

Cơn gió cuồng loạn mang theo hơi lạnh của trời đất, sau đó lao như nước lũ về phía Hứa Thừa đang cầm kiến.

Đao phong cắt qua quần áo của đối phương, xẹt ngang khuôn mặt của đối phương, từng dòng m.á.u tươi chảy xuống từ trên má, nhuộm đỏ lôi đài.

Dù Tiết Quan Hà đã chiếm thế áp đảo tuyệt đối nhưng Hứa Thừa vẫn không từ bỏ không rút lui giống như đã phát điên, vẫn dùng song kiếm đã gãy của mình để chiến đấu đến chết.

Ở chỗ ngồi của Võ Lâm Minh, đám đệ tử cau mày xôn xao.

"Rốt cuộc Hứa Thừa bị sao thế? Sao còn không chịu nhận thua?"

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-654.html.]

"Lòng tự trọng của Hứa sư đệ cao quá, không lẽ hắn không biết càng tiếp tục thì chỉ càng mất mặt hơn thôi à?"

"Còn tiếp tục nữa thì hắn sẽ c.h.ế.t mất!"

"Có cảm giác hắn là lạ ở chỗ nào đấy, bình thường không như vậy."

Quy củ của lôi đài là chỉ cần võ giả không nói nhận thua hoặc ra hiệu nhận thua thua thì ai cũng không được can thiệp vào trận so tài.

Hứa Thừa không sợ chết, mà Tiết Quan Hà cũng không muốn g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương.

Hắn có thể sử dụng võ kỹ đứng đầu để ngăn cản sự tấn công của đối phương, nhưng nội lực lại không bằng người ta, nếu tiếp tục nữa thì không chỉ bất lợi cho Hứa Thừa mà cũng không có lợi đối với hắn.

Hơn nữa, hắn cách Hứa Thừa gần nhất nên biết rõ tình trạng của Hứa Thừa.

Đột nhiên điên cuồng thế này chắc chắn không thích hợp.

Hắn liếc mắt nhìn xuống dưới đài một cái.

Vẻ mặt chưởng quầy vẫn không thay đổi, bình tĩnh như thường, cứ như tình hình trước mắt vẫn nằm trong sự khống chế của nàng.

Hắn là đại sư huynh, không thể khiến chưởng quầy mất mặt được, cũng phải làm một khởi đầu tốt cho A Điều sư muội ở sau.

Tiết Quan Hà vận chuyển nội lực không còn dư lại nhiều lắm, sử dụng "Tây Phong Khởi" một lần nữa, vây kín Hứa Thừa trong ánh đao lạnh thấu xương.

Hắn tranh thủ lấy ra từ trong lòng một viên Tầm Thường Khách, lập tức nhét vào trong miệng Hứa Thừa.

Không ai quy định không được dùng thuốc trên lôi đài.

Có rất nhiều người mang đầy ám khí lúc so tài, thậm chí còn bôi độc lên ám khí.

Cái hắn đút là Tầm Thường Khách, không phải để hại người mà là để cứu người.

Đương nhiên, dùng thuốc chỉ là hạ sách.

Lên lôi đài là để luyện võ kỹ, không tới đường cùng thì không nên dùng thuốc.

Hơn nữa thông thường võ giả cũng mang theo thuốc giải không ít thì nhiều, còn có tâm lý đề phòng nên rất khó để dùng thuốc áp chế đối phương.

Vừa đút Tầm Thường Khách xong, chẳng mấy chốc đã phát huy tác dụng.

Loading...