Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 829
Cập nhật lúc: 2024-10-11 11:42:59
Lượt xem: 42
Bùi Tri ngồi xuống bên người Lục Kiến Vi, cười nói: "Thôn dân xuất hiện vừa rồi đều thân võ công, Hổ tử cũng vậy.”
Hắn cũng biết che giấu công phu, nên đương nhiên cũng có thể nhìn thấu đám người Dịch Bách Kha.
"Không có khả năng!” Từ Tam Tác nhíu mày: “Ta và bọn họ đã qua lại nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ cũng không phát hiện bọn họ có võ công, còn có mấy vị Võ vương cấp chín mà ngươi vừa nói, cái này cũng quá khoa trương rồi, định chọc ta sao!”
Cửu Nghi đong đưa cây quạt, cũng mặt dạn mày dày ngồi xuống, đưa tay ra lấy đồ ăn vặt bên trên vải dầu.
Hắn lấy trái cây bỏ vào miệng, nhai vài cái, rồi vuốt râu cười nói: "Trước đây không lâu, một tiểu cô nương thiện lương cũng mời ta ăn mứt, tư vị mỗi người mỗi vẻ nha.”
Lục Kiến Vi chống một chân lên, ngửa đầu uống một hớp nước, cánh tay khoác lên trên đầu gối, cười trêu chọc: "Kỳ ngộ của con người không giống nhau, Cửu Nghi cư sĩ có thể gặp được tiểu cô nương thiện lương đơn thuần, còn Từ đại sư của chúng ta lại gặp được đám thôn dân lừa gạt hắn nhiều năm, cũng không đúng, phải nói là toàn thôn đều đang gạt hắn, thật đáng thương làm sao.”
"Ta không tin.” Từ Tam Tác hầm hừ ngồi xuống, ôm cánh tay nói: “Chắc hắn các ngươi đang hợp lực để trêu chọc ta.”
Lục Kiến Vi chậm rãi nói: "Vậy cứ coi như ta đang trêu chọc ngươi đi.”
Nàng càng tỏ ra không sao cả, trong lòng Từ Tam Tác lại càng xao động.
Trước kia hắn không hề nghĩ tới phương diện này, nhưng sau khi có ý thức về vấn đề này thì hắn càng nghĩ càng thấy không thích hợp.
Trên đời này, người biết đến đầm lầy Thất Bộ không chỉ có một mình hắn, biết thôn Bạch Vân hiểu rõ đầm lầy Thất Bộ khẳng định cũng không chỉ có một mình hắn, không có khả năng mỗi người đều không quan tâm đến độc vật cùng dược liệu bên trong đầm lầy Thất Bộ giống như hắn.
Dựa theo thái độ bình thường của giang hồ, thôn Bạch Vân không có khả năng vẫn luôn bình yên vô sự như vậy được, nguyên nhân trọng yếu nhất để có thể an bình tị thế, đơn giản là vì bọn hắn hoàn toàn không sợ kẻ mạnh xông tới bức h.i.ế.p người.
Hắn càng nghĩ càng buồn bực, rượu bên trong hồ lô cũng càng ngày càng ít.
"Ngươi còn uống nữa thì không còn rượu đâu.” Cửu Nghi hảo tâm nhắc nhở hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-829.html.]
Từ Tam Tác tức giận nói: "Hết thì thôi, không có thì tiểu lão nhân sẽ đến thôn Bạch Vân đòi mười vò hai mươi vò, khiến bọn họ cũng không có rượu uống!”
"Vậy đại khái ngươi sẽ bị bọn họ đuổi ra ngoài."
Lục Kiến Vi chế nhạo, lại chuyển hướng sang Cửu Nghi: “Đương nhiên, nếu là cư sĩ ra tay, chắc hẳn dễ như trở bàn tay.”
Từ Tam Tác sững sờ, sau đó kịp phản ứng lại, đứng phắt lên, rượu trong hồ lô đổ ra cũng không thèm để ý.
"Ngay cả ngươi cũng lừa gạt tiểu lão nhân sao?”
Tay phe phẩy quạt của Cửu Nghi sững lại, bất đắc dĩ cười nói: "Lục chưởng quầy quả nhiên là hỏa nhãn kim tinh.”
Bị phát hiện tu vi thật sự cũng không có gì to tát, hắn cũng không hề bối rối.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Kiến Vi thờ ơ nói: "Không thể so được cư sĩ, ngụy trang thành thư lại triều đình, ngay cả mứt của tiểu cô nương cùng lừa gạt.”
Cửu Nghi: “...”
Trời nắng chang chang, những con đường mòn bên ngoài thôn cũng bị nướng cho nóng bỏng.
Từ Tam Tác ngồi dưới bóng cây, trong lòng lại lạnh lẽo từng đợt.
Mặc dù hắn không biết thư lại hay không thư lại gì, nhưng vẻ mặt kinh ngạc lại thoải mái của Cửu Nghi, đã nói rõ hết thảy.
Hóa ra nhiều năm như vậy, ngoại trừ giấu diếm tu vi, Cửu Nghi còn ngụy trang thân phận!
Dịch Bách Kha và Cửu Nghi đều coi hắn là đồ đần sao?!
Hắn không nhịn được nữa, hỏi thẳng: "Rốt cuộc ngươi là thư lại hay là cư sĩ? Tại sao lại dính líu quan hệ với triều đình? Trước kia ngươi và Lục tiểu hữu đã từng gặp nhau rồi sao? Có phải ngươi biết bọn họ tới, mới cố ý tới tìm ta hay không? Mọt sách thối, nếu hôm nay ngươi còn không nói chuyện rõ ràng, thì từ đây hai ta tuyệt giao!”