Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 849
Cập nhật lúc: 2024-10-11 21:26:54
Lượt xem: 47
Nàng lấy ra túi gấm bên hông dùng nội lực đưa nó đến trung tâm của đầm lầy, nội kình đánh trúng túi gấm, bột phấn trong túi gấm nháy mắt rơi xuống không trung, rơi vào đầm lầy rộng lớn.
“Đây là cái gì?” Bùi Tri hỏi.
Lục Kiến Vi: “Dược liệu quý giá nghiền nát mà thành, hung thú trong đầm lầy yêu thích Địa Liên, cho nên ta thử xem chúng nó có hứng thú với dược liệu khác hay không.”
Thuốc bột này bao gồm dược liệu cao cấp như Tuyết Phù Dung, Giải La Hoa vân vân, nếu hung thú thích thì nàng có thể coi đây là mồi ——
Đầm lầy yên tĩnh bắt đầu sôi trào.
Miệng của hung thú phá vỡ bề mặt đầm lầy, răng nanh rậm rạp hung hăng mở to, nuốt một ngụm nước bùn dính thuốc bột.
Lại có mấy hung thú chui ra từ nước bùn, tìm kiếm thuốc bột rơi trên mặt đầm lầy.
Nhưng đa số hung thú đều không có hứng thú đối với loại dược liệu như Tuyết Phù Dung này.
Trong tay của Lục Kiến Vi cũng chỉ có Cố Bạch Đầu là linh dược có thể so sánh với Địa Liên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng bảo Bùi Tri tìm tới một nhánh cây dài, cuối cùng treo lên một mảnh Cố Bạch Đầu tươi mới, lắc lư ở phía trên đầm lầy.
Quả nhiên, động tĩnh trong đầm lầy càng lớn hơn nữa.
Sự xuất hiện của Cố Bạch Đầu lập tức điều động cảm xúc của hung thú trong đầm lầy.
Một cái một cái miệng to như chậu m.á.u chen chúc ở phía dưới Cố Bạch Đầu, muốn nhảy dựng lên nuốt Cố Bạch Đầu, nhưng Cố Bạch Đầu luôn là như gần như xa, từ bên này chuyển qua bên kia làm chúng nó với không tới.
Đám hung thú nóng nảy làm cho đầm lầy càng thêm lầy lội hơn.
Lục Kiến Vi vừa trêu chọc chúng nó vừa quan sát chấm xanh trên bản đồ.
Phục Tế đã ở rất gần đầm lầy.
Hắn bước đi loạng choạng, hai mắt trống rỗng vô hồn, dường như thật sự bị mùi hương mê hoặc đi vào trong đầm lầy, không hay biết rằng hung thú ở phía trước đã là mở ra răng nanh rậm rạp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-849.html.]
Lục Kiến Vi thu Cố Bạch Đầu lại.
Đám hung thú theo mùi hương của Cố Bạch Đầu chen chúc nhào tới, chúng nó chen chúc ở bên cạnh đầm lầy, thấp thấp gào thét, làm bộ muốn rời khỏi đầm lầy bò đến trên bờ cướp lấy linh dược.
“Đáng tiếc.” Lục Kiến Vi than nhỏ một tiếng, nghiền nát Cố Bạch Đầu thành bột mịn, dùng nội lực bao lấy quăng về phía Phục Tế.
Phục Tế lây dính Cố Bạch Đầu sẽ trở thành mục tiêu mà hung thú săn giết, do đó thế nàng dời đi sự chú ý của hung thú.
Nàng không hề có một chút gánh nặng tâm lý nào, từ trước đến nay nàng chưa bao giờ mềm lòng đối với một người như Phục Tế bị lợi ích cá nhân che mờ mắt, tai họa võ lâm.
Hơn nữa, nàng cũng muốn thử một lần.
Nội kình cuốn theo bột phấn bay về phía Phục Tế, mắt thấy sắp bám vào người hắn, hắn đột nhiên phất tay áo mạnh mẽ làm thuốc bột thay đổi phương hướng, đánh về phía Bùi Tri.
Quả hồng phải chọn quả mềm mà bóp!
Bước chân của Bùi Tri biến hóa kỳ lạ, trong chớp mắt đã thay đổi vị trí.
Lục Kiến Vi tiếp nhận bột phấn của Cố Bạch Đầu chất thành đống nhỏ trong lòng bàn tay, bỏ vào túi gấm, lại lần nữa treo ở phía cuối của nhánh cây sau đó đưa cho Bùi Tri.
“Kỳ môn thuật?” Ánh mắt của Phục Tế u ám: “Lúc trước ở Tiêu Dao Tông, Ngọc Thạch Trận của Hách Liên Chinh dễ dàng bị ngươi phá giải, thật là khiến cho người ta tiếc nuối.”
Bùi Tri dùng túi gấm dời sự chú ý của hung thú, không để ý tới hắn.
“Ngươi quả nhiên là giả vờ.” Lục Kiến Vi nói: “Ngươi bày mưu tính kế nhiều như vậy, lại lấy Mai Cửu Nghi làm cái cớ gây sóng gió trên giang hồ chính là vì tìm được tông môn lánh đời, để điều tra tin tức của Địa Liên đúng không?”
Phục Tế: “Đúng thì sao?”
“Không sao.” Lục Kiến Vi không chút để ý nói: “Năm đó Kình Thiên Điện tìm được Sinh Tức Địa Liên Phương, cũng là do ngươi cướp đi đúng không?”
“Không sai, là ta.” Phục Tế cười lạnh: “Lục Kiến Vi, tiên sinh bây giờ cảm thấy hứng thú đối với ngươi, ngươi có phải rất đắc ý hay không? Ngươi cho rằng hắn thật sự cảm thấy hứng thú đối với ngươi? Hắn chẳng qua chỉ xem ngươi là một vật thí nghiệm mà thôi!”
Lục Kiến Vi: “Đã hiểu, ngươi là một vật thí nghiệm thất bại.”
“…”