Xuyên Không Về Cổ Đại, Giang Hồ Động Thủ - Chương 871
Cập nhật lúc: 2024-10-11 21:27:28
Lượt xem: 35
Với hắn mà nói, Lục Kiến Vi miêu tả “tông môn” giống như một thế giới hoàn toàn khác biệt chứ không giống như một tông môn ẩn mình trong phàm tục.
Nơi thần kỳ như vậy, muốn mang người khác tiến vào nhất định vô cùng khó khăn, Vi Vi sở dĩ vẫn luôn không trở về, khẳng định là do hắn còn chưa đạt tới tiêu chuẩn gia nhập tông môn.
Hắn giống như c.h.ế.t đói mà hấp thu hết thảy tri thức mới lạ này, cũng lún sâu vào mê muội.
Lục Kiến Vi rất yên tâm năng lực học tập cùng năng lực thích ứng này của hắn, nàng để lại tờ giấy ghi chú xong thì đi tới công ty, cũng không lo lắng hắn đột nhiên tỉnh lại sẽ cảm thấy m.ô.n.g lung.
Thói quen ở Khải triều ra khỏi cửa sẽ cưỡi ngựa, hiện tại không có ngựa cũng không có xe, nàng chỉ có thể đi tàu điện ngầm giống như trước đây.
Chỗ nàng ở là một tiểu khu tương đối cũ kỹ, cách trạm tàu điện ngầm khá xa, cần phải lái xe để đi tới trạm.
Tiếng kèn xe hơi chói tai, mùi bắp rang ngọt lịm đường hóa học bay ra từ cửa hàng, các tòa kiến trúc thành thị cao chọc trời, bụi bẩn phủ kín không trung, cảnh tượng quen thuộc khiến nàng một lần nữa cảm nhận được buồn bực cùng áp lực mà tiết tấu sinh hoạt đô thị mang lại.
Cho đến lúc này nàng mới cảm nhận rõ ràng mình đã thật sự trở về.
Từng trải qua cuộc sống giang hồ tùy ý tiêu sái, hiện tại trở lại cuộc sống đô thành nàng đúng là có chút không quen.
Nàng đã nôn nóng không chờ được tìm một nơi thật an tĩnh xa xôi để sống quãng đời còn lại.
Lục Kiến Vi đi đến trạm tàu điện ngầm, bước lên thang cuốn, trong lòng cực kỳ bình tĩnh.
Nàng đã từng giống như đại đa số những người trong tàu điện ngầm này, mang quầng thâm mắt sau khi thức xuyên đêm vội vã đi làm.
Sau khi xuyên qua nàng dường như không còn xuất hiện quầng thâm mắt nữa, tố chất thân thể không biết vì sao tốt hơn trước đây rất nhiều lần.
Hiện tại nàng cho dù là sức mạnh hay là độ dẻo dai đều hơn hẳn tuyệt đại đa số người khác.
Đây cũng coi như là phúc lợi tiềm ẩn sau khi xuyên qua vậy.
Chờ xử lý xong thủ tục từ chức nàng liền…
“A a a a a…” Một tiếng la hét sắc nhọn cắt đứt suy nghĩ của nàng: "Bớ người ta g.i.ế.c người…”
Bên trong trạm tàu điện ngầm đột nhiên truyền đến tiếng xôn xao, một vài hành khách còn chưa đi qua an kiểm đang sợ hãi ùa chạy đến chỗ này, cứ như đằng sau có ác quỷ chạy theo.
“Giết người! Giết người!”
Thét chói tai vẫn còn tiếp tục.
Lỗ tai Lục Kiến Vi i khẽ nhúc nhích, trong tiếng kêu la hỏag sợ của hành khách có tiếng hơi thở suy yếu của một người đàn ông, trái tim người này đập rất nhanh, cảm xúc cực kỳ kích động, cũng không ngừng phát ra những tiếng gầm thét phẫn nộ.
“Dựa vào cái gì? Tại sao lại như vậy? Ông trời quá không công bằng! Quá không công bằng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-khong-ve-co-dai-giang-ho-dong-thu/chuong-871.html.]
“Báo cảnh sát nhanh lên! Mau báo cảnh sát…”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lục Kiến Vi đi nhanh đến đó, vài giây sau đã bước xuống thang cuốn đi thẳng đến hiện trường vụ án.
Một người đàn ông trung niên hói đầu tay cầm d.a.o gọt hoa quả, hai mắt đỏ bừng đang bắt cóc một người phụ nữ mặc đồ công sở, lưỡi d.a.o kề sát cổ cô ta đã cắt ra tơ máu.
Người phụ nữ sắc mặt tái nhợt, hai chân run rẩy, nhưng lại không dám khóc ra tiếng, e sợ sẽ chọc cho người đàn ông này bực mình, bị hắn c.h.é.m đứt cổ.
“Con đĩ này! Mày có tư cách gì giành vị trí của ông đây? Tại sao công ty không cắt giảm mày! Có phải mày dạng chân cho giám đốc chơi nên hắn mới cho mày ở lại không! Trước đây mày lấy mất hào quang của tao, cướp tiền thưởng của tao, giành khách hàng của tao, chắc chắn là nhờ gương mặt này chứ gì? Tao nhổ vào!”
Người phụ nữ: “……”
Lục Kiến Vi nghe hiểu rồi.
Đơn giản là một tên đàn ông trung niên vô năng thất nghiệp, không thể thừa nhận bản thân thất bại cho nên đem oán giận phát tiết trên người phụ nữ.
Đối với loại người này, không cần vô nghĩa, trực tiếp đánh hắn là được.
“Vi Vi , thời đại thay đổi rồi!” Tiểu Khách phát hiện nàng sinh ra ý niệm nguy hiểm bèn lập tức nhắc nhở.
Lục Kiến Vi: “……”
Thấy việc nghĩa hăng hái làm không phạm pháp.
Cảnh sát tàu điện ngầm còn chưa đuổi tới, cảm xúc của người đàn ông càng thêm mất khống chế, trong tay hắn cầm d.a.o gọt hoa quả, chỉ cần không cẩn thận sẽ đ.â.m thủng cổ người phụ nữ, người qua đường căn bản không dám tiến lên.
Không thể tiếp tục đợi nữa.
Lục Kiến Vi từ trong túi xách lấy ra một nắm tiền xu, vờ như không nhìn thấy người đàn ông, cô tiếp tục đi về phía trước.
“Không được tới đây!” Tên đó gào lên một tiếng.
Lục Kiến Vi lúc này mới nhìn hắn, hỏi: “Anh đang nói chuyện với tôi sao?”
Mọi người: “……”
Cô gái này còn chưa tỉnh ngủ hay sao vậy?
Người đàn ông: “……”
Phụ nữ xinh đẹp đều đáng chết!
Không chờ hắn mở miệng, một nắm tiền xu dùng tốc độ cực nhanh đánh trúng cánh tay hắn, cánh tay nháy mắt tê rần, ngón tay buông lỏng, d.a.o gọt hoa quả rơi xuống đất.
Trong lúc mọi người kịp phản ứng nhìn lại đây, thân hình Lục Kiến Vi như gió, một tay nắm chặt cổ tay người phụ nữ kia, xoay người một vòng, đẩy cô ta về phía đám đông, đồng thời một chân đá lên n.g.ự.c tên đàn ông.