Xuyên Nhanh: Mục Tiêu Luôn Cho Rằng Tôi Thích Anh Ta - Chương 46: Khi Trùm Phản Diện Và Vai Chính Ở Chung Một Nhà (10)
Cập nhật lúc: 2024-05-23 20:13:53
Lượt xem: 27
Hướng Hàn từ trong ngăn kéo lấy ra một tập văn kiện, đặt lên bàn đẩy tới, sau đó đan ngón tay, thần bí nói: “Đọc xong thì cậu sẽ hiểu thôi.”
𝕳-𝕿-𝕶-𝕿
Chu Việt Trạch liếc cậu một cái, do dự cầm lấy văn kiện, mở ra một lát, sắc mặt đột nhiên thay đổi. Hắn chợt đóng tài liệu lại, tay hơi run run, nhìn chằm chằm Hướng Hàn hỏi: "Cái này... ở đâu ra?"
“Cậu không cần biết nó đến từ đâu, chỉ cần biết nó đều là thật là được .”
Tài liệu này là kết quả xét nghiệm quan hệ của Chu Việt Trạch, Chu Trình Hi và Lộ Uyển, tất nhiên cũng chỉ là giả, trong thời gian ngắn như vậy thì lấy đâu ra báo cáo xét nghiệm quan hệ được? Nhưng quá trình không quan trọng, miễn sao kết quả đúng là được. Haizz, nói ra thì, chiêu này cậu cũng học được từ chỗ Lục Trạch.
Chu Việt Trạch bị đả kích rất nặng, nhưng sau khi trải qua việc bị cha mình bán đi thì khả năng chịu đựng rõ ràng đã tốt hơn rất nhiều, rất nhanh đã bình tĩnh lại, nhưng giọng nói vẫn có chút cứng ngắc: “Tại sao tôi phải tin anh?... Tại sao phải làm việc này?”
Hướng Hàn đồng cảm nhìn cậu ta một cái, bình tĩnh giải thích: “Chu Trình Hi và Lộ Uyển là hôn nhân thương nghiệp, giữa bọn họ không có tình cảm gì. Kỷ Vi là bạn học đại học của Chu Trình Hi. Chu Trình Hi từng theo đuổi cô ta hai năm, lúc ông ta kết hôn với Lộ Uyển đã chia tay một lần, không được bao lâu lại bắt đầu dây dưa với nhau. Hơn nữa sức khoẻ của Chu Việt Khanh không được tốt, cần quan hệ rộng của nhà Chu để sắp xếp bác sĩ tốt chữa bệnh.
Nói xong thì đưa cho cậu ta một văn kiện khác, bổ sung thêm: “Đây là kết quả xét nghiệm của Chu Việt Khanh, Chu Trình Hi và Kỷ Vi.”
Chu Việt Trạch nhìn qua một lần rồi đóng lại, nhìn cậu hỏi: "Anh giúp tôi thì được gì?"
“Tôi không giúp cậu.” Hướng Hàn lắc đầu nói: “Nhà họ Chu muốn lợi dụng cậu để bẫy tôi, tôi đáp lễ lại cũng là chuyện bình thường thôi.”
"Lợi dụng tôi?"
“Chuyện này cậu không cần biết.”
Chu Việt Trạch im lặng, vẫn có chút hoài nghi: "Nhưng với năng lực của ngài Khương, muốn đẩy ngã nhà họ Chu thì rất dễ dàng, đâu cần phải…Làm như vậy.”
Hướng Hàn khẽ mỉm cười, nói ra nguyên nhân đã nghĩ trước: “Tôi thích nhìn bọn họ tự ném đá vào chân mình hơn.”
===============================
Chu Việt Trạch không hoàn toàn tin tưởng lời Hướng Hàn nói, cậu cảm thấy đối phương nhất định đang có âm mưu gì đó. Nhưng bây giờ cậu cũng không có gì trong tay, có cái gì đáng để bị tính kế đâu? Ngoài trừ cơ thể này ra thì cậu không nghĩ ra Hướng Hàn muốn gì từ mình. Dù sao quản gia vừa nãy cũng có an ủi cậu, ngài Khương thích đối phương tự nguyện hơn
Nhưng những chuyện xảy ra trong hai ngày qua đã khiến cậu nhận ra rõ thực tế, ngay cả những người thân thiết nhất cũng có thể quay lưng phản bội mình, cậu có thể dựa vào ai nữa? Cho nên dù biết rõ đối phương đang âm mưu chuyện gì đó nhưng cậu vẫn đồng ý. Thế lực nhà họ Khương rất lớn, trước khi trở nên mạnh mẽ hơn thì cậu chỉ có thể nhẫn nhịn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-muc-tieu-luon-cho-rang-toi-thich-anh-ta/chuong-46-khi-trum-phan-dien-va-vai-chinh-o-chung-mot-nha-10.html.]
Hướng Hàn rất hài lòng, cuối cùng cũng bắt được nhân vật chính tới tay, việc tiếp theo cần làm chỉ là huấn luyện cậu ta thật tốt. Về phần dạy như thế nào, cậu cũng không quá lo lắng, cho dù dạy không tốt thì chẳng phải còn có đại A, tiểu B và hệ thống à? Cậu có tận ba người bên ngoài làm trợ thủ.
Hướng Hàn càng nghĩ càng vui vẻ, lúc nhìn Chu Việt Trạch cũng lọt mắt hơn. Từ nay về sau đây sẽ là 'con trai' của cậu, ừm, nhìn kỹ còn thấy thằng nhóc này có chút giống Lục Trạch đấy.
Nếu là 'con trai' của cậu, vậy nhất định cũng có phần của Lục Trạch nữa. Hướng Hàn âm thầm sửa tên cho đối phương trong đầu thành Lục Việt Trạch. Con trai ngoan, từ nay về sau con sẽ theo họ của cha nhá.
Chu Việt Trạch không biết ai kia đã âm thầm sửa tên cho mình, sau khi nói rõ hết mọi việc xong thì đưa ra yêu cầu muốn đi học. Cậu năm nay là học sinh năm cuối cấp 3, học lớp chuyên ở trường THCS số 1 thành phố, điểm số luôn nằm trong top 10 của trường.
Sau khi xem qua thông tin, Hướng Hàn vô cùng chán nản, sao lại là học sinh giỏi vậy chứ?
“Hôm nay thì thôi đi, ngày mai bắt đầu đi học lại.”
Thấy cậu đồng ý, Chu Việt Trạch cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Từ lúc bị Chu Trình Hi giam ở nhà Chu, đến lúc bị đưa đến nhà Giang, cậu đã không đến lớp gần một tuần rồi.
Ngày hôm sau, cậu dậy rất sớm, định để bụng đói đến trường, vừa tới cửa đã bị quản gia chặn lại.
“Bữa sáng đã chuẩn bị xong hết rồi, ít nhiều cũng ăn một ít đi. Biết cậu sẽ ở lại nên hôm qua ông chủ đã đặc biệt yêu cầu phòng bếp làm thêm món bánh bao gạch cua đấy, ngài ấy trước giờ đều không ăn món này bao giờ….”
Chu Việt Trạch khẽ cau mày, bánh bao gạch cua đúng là món cậu thích nhất, Khương Hàm còn điều tra sở thích của cậu?
Nghĩ đến khả năng này, cậu cảm thấy có chút không vui. Nhưng nghĩ lại, cảm thấy anh ta thích tra thì cứ tra đi.
Theo cậu quan sát, Khương Hàm là người có chút tự phụ. Chỉ cần cậu không mở miệng đồng ý thì trong một khoảng thời gian ngắn này anh ta chắc chắn sẽ không làm gì mình.
Chu Việt Trạch cũng không có ý định làm khổ bản thân, việc đã đến nước này rồi thì phản kháng cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Vì vậy, khi Hướng Hàn bước vào nhà ăn, cảm giác như bị sét đánh.
Tại sao, món bánh bao gạch cua mà hôm qua cậu đặc biệt nói nhà bếp làm cho mình, bây giờ lại đặt trước mặt thằng nhóc này? Hơn nữa chỉ còn một cái, một cái…
Bây giờ nó đang được kẹp giữa đôi đũa của Chu Việt Trạch!