Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Mỹ Nhân Kiều Mềm Trở Thành Vai Ác Tù Sủng - Chương 37. Thế giới 1: Vệ sĩ thao hán và đại tiểu thư tự phụ của hắn 37

Cập nhật lúc: 2024-10-21 21:37:02
Lượt xem: 16

Woaaa, nay thấy Đóm giỏi khum? Quá giỏi luonn

Đóm tịnh edit thêm một bộ ý "Nghe được tiếng lòng thiên kim giả, năm ca ca/anh trai luống cuống"

Mọi người nghĩ là nên dùng từ "ca ca" hay "anh trai" sẽ hay hơn?

Với lại Đóm cũng đang tìm bìa truyện, ai tìm được ảnh đẹp đẹp thì có gì gửi Đóm nghen, qua face Đóm ý

Love love

____________________

Giang Minh đứng trước bàn phẫu thuật, khuôn mặt ẩn trong bóng tối, không nhìn rõ, tay vẫn cầm con d.a.o phẫu thuật còn dính máu.

“Hoàn hảo... quá hoàn hảo...”

Trên bàn phẫu thuật, có một sinh vật nửa người nửa thú – một cô gái, đầu của cô bị khoét một lỗ lớn, ở trung tâm là một viên ngọc đỏ như máu, dưới ánh sáng của đèn, viên ngọc tỏa ra ánh sáng rực rỡ như dòng ngân hà.

Đóm 🐳

Máu chảy từ eo cô xuống giường phẫu thuật, nhuộm đỏ toàn bộ bàn mổ.

Phía sau lưng cô có một đôi cánh đen nhánh, trông giống cánh chim ưng. Phần thân dưới của cô đã bị cưa đứt, những cái chân dị dạng được khâu một cách cẩu thả làm cho vết thương ở eo không ngừng chảy máu.

“Mênh mông...” Đôi mắt Giang Minh lấp lánh vẻ cuồng nhiệt, “Ngươi quả nhiên là một kẻ thích hợp để trở thành ‘Tưởng Thần’.”

Đôi mắt của cô gái bỗng mở to, toàn bộ tròng mắt đen như hố sâu nuốt trọn ánh sáng, khóe miệng bị khâu lại, tạo nên một hình ảnh vừa kỳ quái vừa đáng sợ.

“Giang... Minh...”

Giọng cô nghẹn ngào, như thể đã lâu lắm rồi mới nói.

Mái tóc dài của cô rủ xuống chạm đất, khuôn mặt diễm lệ giờ đây lại tràn ngập sự quỷ dị.

“Ừ.”

Giang Minh khẽ vuốt khuôn mặt cô gái, rồi cầm lấy chiếc gậy đầu rồng bên cạnh bàn phẫu thuật. Trên gậy vốn có hai viên ngọc đỏ, nhưng giờ chỉ còn lại một viên.

Con d.a.o phẫu thuật đầy vết m.á.u bị anh ta ném xuống đất.

“Đi thôi, bé ngoan.”

“Đưa con gái của chúng ta về đây, rồi g.i.ế.c chúng.”

Đôi mắt của Giang Minh lạnh như băng, khi tay anh chạm vào viên ngọc đỏ trên đầu cô gái. Trong khoảnh khắc, ánh sáng đỏ chói lòa phát ra từ viên ngọc, rồi sau đó từ từ bị hấp thụ vào cơ thể cô.

Cô gái ngồi dậy từ bàn phẫu thuật, đôi mắt đen của cô phản chiếu hình ảnh của Giang Minh. Khắp cơ thể cô là những vết khâu lắp ráp lại. Các chi của người và động vật ghép với nhau khiến cho cô trông cực kỳ quái dị.

“Sát...”

Cặp chân dị dạng của cô đứng vững trên mặt đất, vết nứt ở eo bắt đầu liền lại một cách kỳ diệu.

Giang Minh liếc nhìn màn hình theo dõi bên cạnh, khóe môi anh nở một nụ cười lạnh.

“Lâu Vọng không thể trốn thoát.”

“Lần này, hắn sẽ không chạy thoát nữa.”

*

Ánh lửa bao phủ toàn bộ khách sạn, hai tầng lầu này như bị cô lập khỏi không gian xung quanh. Thang bộ bị chặn kín, bất kể đi lên hay xuống đều bị bao phủ bởi sương đen, giống như lạc vào một mê cung vô tận.

Không ai có thể vào, và cũng không ai bên trong có thể ra ngoài.

Tín hiệu điện thoại bị cắt hoàn toàn, không thể liên lạc với bên ngoài.

Lục Kim An ôm tiểu thư vào đại sảnh, nhưng chưa đi được vài bước đã bị những sinh vật dị dạng chặn đường.

Quý Yến Lễ tựa vào tường, liếc nhìn Lục Kim An. Dáng người săn chắc với bờ vai rộng và vòng eo thon của anh ta tạo nên một sức hút đầy nam tính.

“Buông cô ấy ra.”

Đám sinh vật dị dạng trước mặt há miệng, để lộ ra những chiếc răng nhọn hoắt, uy h.i.ế.p Lục Kim An.

Chúc mừng ký chủ đã giải khóa vai ác 1: Quý Yến Lễ

Thân phận: Quỷ.

Hắn là nguồn gốc của mọi tội ác, cũng là thần minh quỷ quái. Vạn quỷ cung kính, vương của chúng ban cho đàn quỷ quyền lực vô thượng.

Âm thanh lạnh lẽo của hệ thống vang vọng trong đầu Giang Tử Khâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-my-nhan-kieu-mem-tro-thanh-vai-ac-tu-sung/chuong-37-the-gioi-1-ve-si-thao-han-va-dai-tieu-thu-tu-phu-cua-han-37.html.]

Giang Tử Khâm đã đưa ra vô số suy đoán, nhưng không bao giờ nghĩ rằng Quý Yến Lễ lại là quỷ.

"Quý Yến Lễ..."

Cô không hiểu rõ tình hình hiện tại.

Người trước mắt vẫn là Quý Yến Lễ trong trí nhớ của cô – trầm mặc ít lời, ôn hòa nội liễm. Nhưng trên gương mặt và ánh mắt đã có những biến đổi nhỏ.

Đôi mắt đen của hắn, khác hẳn với vẻ hờ hững thường ngày, giờ đây nhìn về phía Lục Kim An đầy sắc bén, mang theo sát khí băng giá áp đảo.

Lục Kim An nhìn hắn, bất ngờ nhướng mày: "Sao lại là ngươi?"

Hắn đặt Giang Tử Khâm lên ghế, "Ngươi là kẻ gây ra hỏa hoạn này sao?"

Quý Yến Lễ cười nhạt: "Ngươi nghĩ ta rảnh rỗi lắm sao?"

Không khí giữa hai người căng thẳng như sắp bùng nổ, Lục Kim An dù bận nhưng vẫn giữ được phong thái bình thản.

"Chỉ có trời mới biết."

Đôi mắt đen của Quý Yến Lễ nheo lại, giọng hắn trầm xuống: "Nếu không nhờ Nham Thanh nói với ta rằng ngươi đã đưa đại tiểu thư đi, có lẽ ta đã bị ngươi lừa dối rồi."

Lục Kim An tỏ vẻ thờ ơ: "Ta chỉ muốn tốt cho đại tiểu thư. Nếu các ngươi không tìm ra cách phá giải lời nguyền, chó cùng rứt giậu thì sao?"

Ánh mắt Quý Yến Lễ khẽ đổi, hắn nhìn về phía Giang Tử Khâm rồi nói với giọng trầm: "Ta sẽ không để điều đó xảy ra."

"Nếu ta có thể tự nguyện hiến dâng trái tim và m.á.u của mình cho cô ấy, hoàn toàn không cần phải làm tổn hại đến cô. Ta và Giang Minh không có thù oán gì. Dù hắn g.i.ế.c bao nhiêu người, cũng không liên quan đến ta."

"Ta ban cho những tiểu quỷ sức mạnh, và đổi lại, chúng phải trao linh hồn cho ta. Đây là một sự trao đổi công bằng."

Lời nói của Quý Yến Lễ dường như chạm đến nỗi đau của Lục Kim An, khiến ánh mắt hắn trở nên lạnh lùng.

"Ngươi thật sự vô cảm."

Quý Yến Lễ không nhượng bộ, chế giễu: "Cả ngươi cũng vậy thôi."

Hai người gần như đã xé toang vỏ bọc giả tạo bấy lâu, lời nói sắc như dao, không ai nhường ai.

Lục Kim An tháo găng tay, hình vẽ trên mu bàn tay sáng lên, không khí xung quanh trở nên lạnh giá: "Ngươi thậm chí không còn là con người."

"Ta đã triệu hồi ngươi. Vậy tại sao ngươi vẫn chưa rời đi khi nguyện vọng đã thực hiện xong?"

Quý Yến Lễ cười khẽ, giọng hắn lười biếng: "Ta muốn có cô ấy."

Ánh mắt Lục Kim An lạnh đi: "Nằm mơ."

Giang Tử Khâm bị kẹt giữa hai người, nhìn thấy tình thế sắp bùng nổ, cô chỉ có thể nhỏ giọng:

"Đừng cãi nhau... đừng cãi nhau..."

Cô không phải là vật phẩm để người ta tranh giành.

"Các ngươi——"

Tiếng động lớn vang lên bên ngoài, toàn bộ sàn nhà rung chuyển, thu hút sự chú ý của ba người.

Cửa lớn bị thứ gì đó va đập mạnh, tạo nên tiếng động chói tai.

"Chi——"

Tiếng kêu bén nhọn vang lên, Giang Tử Khâm che tai, màng nhĩ như muốn vỡ ra.

Lục Kim An và Quý Yến Lễ đồng thời chắn trước Giang Tử Khâm, sắc mặt họ lạnh lẽo.

Sau vài giây im lặng, cửa sắt hợp kim bị va đập cong lại, một sinh vật nửa người nửa thú bước vào.

Dưới thân quái vật là một đôi chân ngựa, không có quần áo che phủ, phía sau là đôi cánh chim ưng cắm sâu vào lưng. Đôi mắt đen ngòm không hề có tròng trắng, cơ thể khổng lồ toát ra một sức mạnh ghê gớm, có tính công kích còn dữ dội hơn tất cả những vật thí nghiệm trước đây.

Giang Tử Khâm nhìn quái vật, trong lòng bất giác dấy lên cảm giác quen thuộc, dù trước nay cô chưa từng gặp qua sinh vật này.

Quái vật cũng đã thấy cô, nó hé miệng, để lộ ra những chiếc răng trắng nhọn, nụ cười kéo dài đến tận tai.

"Khâm Khâm..."

"Tìm được ngươi rồi."

Chúc mừng ký chủ đã thành công giải khóa nhân vật mới: Dị hóa phu nhân.

Ẩn nấp trong bóng đêm dơ bẩn, chỉ biết giam giữ người qua đường, đập tan thể xác rồi tái tạo lại. Liệu ngài có thể thực sự đánh thức được cơn ác mộng này?

Loading...