Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 183.1

Cập nhật lúc: 2024-10-23 21:03:53
Lượt xem: 6

Cái hệ thống này có đủ hết mọi thứ, ngoại trừ những yêu cầu về vóc người trên cỗ thân thể của Lý Bảo Xu ra, còn có một loạt danh mục về mắt, mũi, môi, khuôn mặt, v..v…, ngay cả giọng nói, dáng vẻ và mị lực, v..v… cũng đều nằm trong số đó, chỉ cần Lý Bảo Xu hoàn thành cái mà hệ thống gọi là nhiệm vụ này, thì cô ta liền có thể có được một thứ gì đó, hoặc là tăng lên một ít trình độ xinh đẹp, tỷ như eo nhỏ hoàn mỹ hoặc là chân dài thon thon, từ đó tất nhiên một ngày so một ngày càng câu dẫn người hơn, đợi sau khi mị lực của cô ta hoàn thành, thì đừng nói Hoàng đế Tề Ngự Phong nhìn thấy cô ta liền không dời mắt được, mà ngay cả nữ nhân nhìn thấy cô ta cũng không tự chủ được sẽ chìm đắm trong vẻ đẹp của cô ta.

Chính là bởi vì có hệ thống trợ giúp, cho nên cô ta có được bộ n.g.ự.c hơn người cùng với thân thể quyến rũ gần như không có khả năng tồn tại, vốn Trưởng công chúa chính là tiểu mỹ nhân diễm lệ vũ mị, loại ưu thế trời sinh này vốn hết sức rõ ràng, nhưng ngay tại lúc gặp gỡ Lý Bảo Xu có giá trị xinh đẹp gần như 100% sau ngày qua ngày hoàn thành nhiệm vụ, thì dĩ nhiên nguyên chủ không đáng kể.

Càng thêm nghịch thiên là, cái hệ thống của Lý Bảo Xu này còn có thể cảm nhận được yêu ghét của người khác dành cho cô ta, nếu như độ hảo cảm của người ta dành cho cô ta tăng, thì hệ thống sẽ có biểu thị minh xác, còn nếu độ hảo cảm của người ta dành cho cô ta giảm, thì tất nhiên trong lòng cô ta cũng rõ ràng, bởi vậy ai muốn hại cô ta thì có rất ít khả năng. Mà lúc độ hảo cảm của Hoàng đế Tề Ngự Phong dành cho cô ta không tăng, Lý Bảo Xu có thể thay đổi thái độ của chính mình dành cho Hoàng đế, từ đó tìm ra phương pháp khiến cho độ hảo cảm của hắn ta tăng lên, cuối cùng cũng khiến cho hắn ta yêu cô ta khăng khăng một mực, do đó tâm nguyện thực hiện một đời một thế một đôi người.

Lúc tiếp thu hết nội dung vơ kịch, Bách Hợp không nhịn được thở ra một hơi thật dài, cô cảm thấy nhiệm vụ lần này có hơi khó giải quyết, tâm nguyện của nguyên chủ có hai cái, một cái chỉ sợ là đánh bại Lý Bảo Xu, trở thành người yêu trong lòng Tề Ngự Phong, điểm này đặt vào dưới tình huống chính mình không có một chút ưu điểm nào, Bách Hợp chỉ cảm thấy trước mắt thật sự còn khó hơn lên trời.

Mà cái thứ hai là, chỉ sợ nguyên chủ vừa yêu lại xen lẫn hận với Tề Ngự Phong, tuy nói bản thân nguyên chủ ra tay nhằm vào người yêu của Tề Ngự Phong trước, nhưng thủ đoạn của cô ấy không khiến cho Lý Bảo Xu chết, nhưng ngược lại quả thật đã thúc đẩy Tề Ngự Phong và Lý Bảo Xu lên một bước, ngay tại lúc Tề Ngự Phong và Lý Bảo Xu ân ân ái ái như đôi vợ chồng nhỏ trong thế gian, thì nguyên chủ lại mất đi đứa bé mà chính mình tưởng rằng là kết tinh của tình yêu trong bụng, cuối cùng sau khi sẩy thai còn mất đi tính mạng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-183-1.html.]

Tề Ngự Phong hẳn là căn bản không thích cô ấy, thậm chí hoàn toàn không có hảo cảm nào với cô ấy, hắn ta vì Lý Bảo Xu, vì xả giận thay cô ta, lại không nhớ đến đứa con còn chưa ra đời một chút nào, người ta thường nói: Hổ dữ cũng không ăn thịt con, vốn hắn ta có thể g.i.ế.c mẹ giữ con, nhưng hắn ta lại không làm như vậy, mà là trực tiếp g.i.ế.c con của nguyên chủ, điểm này là nguyên nhân nguyên chủ hận hắn ta nhất. Vừa phải làm thế nào để có thể sống cùng Tề Ngự Phong hết cả đời đền bù hết tiếc nuối của nguyên chủ đã qua đời sớm trong vở kịch, lại phải khiến cho Tề Ngự Phong thống, Bách Hợp bày tỏ: trong thời gian ngắn hoàn toàn không nghĩ ra biện pháp nào.

Cô làm nhiệm vụ mấy lần, dù là nhiệm vụ khó giải quyết hơn nữa cũng đều có một đường sinh cơ, nếu vấn đề mà võ lực có thể giải quyết được, thì đều không phải là vấn đề, cô có thể cố gắng, luôn luôn sẽ có một ngày có thể hoàn thành nhiệm vụ, thế nhưng cái chuyện yêu hay không yêu này là khó nắm nhất trên đời, người ta có thể yêu cô hay không, tối đa Bách Hợp chỉ cần nỗ lực hết sức, nhưng đã muốn được yêu, lại phải khiến cho người ta thống khổ, Bách Hợp không nhịn được cười khổ hai tiếng, rồi lại lười biếng xoay người.

Thân thể, dung mạo lần này có thể xưng là khuynh quốc khuynh thành, nếu về sau Lý Bảo Xu có thể đạt tới chính thức hoàn mỹ 100%, như vậy ít nhất nguyên bản Trưởng công chúa cũng có hơn 95%, nhưng dù là như vậy cũng không chiếm được trái tim của nam nhân, lúc yêu ngươi, dù ngươi có là cọng cỏ dại, thì cũng tuyệt đối là trân bảo hiếm có trong mắt hắn ta, nhưng lúc không yêu ngươi, dù ngươi có là hoa lan quý hiếm đi nữa, thì trong mắt hắn ta cũng chướng mắt hơn cả cỏ dại.

“Tiểu chủ đã thức chưa ạ?” Theo địa vị bây giờ của Bách Hợp, nàng không có tư cách được người ta xưng là nương nương, cũng căn bản không có tư cách đi thỉnh an Hoàng hậu, suốt ngày sau khi ngủ dậy thì chính là ăn, ăn xong mới ăn mặc thật xinh đẹp chờ đợi Hoàng đế đến, nếu có may mắn thì làm gì đó với Tề Ngự Phong, thời gian cả ngày của nữ nhân hậu cung liền cứ trôi qua như vậy, nhưng thật đáng buồn chính là, nguyên chủ không phải người được sủng ái nhất, không có địa vị không có sủng ái, không có nhà mẹ đẻ cường thế, có chỉ mỹ mạo tuyệt thế và ám toán nhắm vào của mọi người trong hậu cung mà thôi.

Đáng nhắc tới là vì mỹ mạo của nguyên chủ, dù cô ấy không được sủng, nhưng cũng hấp dẫn ánh mắt của đám phi tần hậu cung, người người đều xem cô ấy trở thành đại địch số một đại khắp nơi nhằm vào ám toán, trong tình tiết của vở kịch, Tề Ngự Phong cảm thấy hết sức hài lòng khi cô ấy trở thành bia ngắm hấp dẫn lực chú ý của mọi người trong hậu cung như vậy, hắn ta âm thầm cẩn thận từng li từng tí bảo hộ lấy nữ nhân yêu mến đã nói xem chính mình trở thành phu quân  trong đêm tân hôn kia, ngay tại lúc mọi người không chú ý tới Lý Bảo Xu, khắp nơi ám hại nguyên chủ, thì đã cho Lý Bảo Xu một không gian lớn để phát triển, cũng khiến cho cô ta tránh được phần lớn nguy hiểm vào thời kỳ đầu vẫn còn yếu ớt, lại càng khiến cho Tề Ngự Phong trong lúc vẫn còn chưa hiểu rõ tâm ý của mình, nhân lúc nữ nhân hậu cung không chú ý tới Lý Bảo Xu, phát hiện cái loại xinh đẹp đặc biệt trên người cô ta.

Loading...