Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 185.1
Cập nhật lúc: 2024-10-23 21:06:10
Lượt xem: 6
Bách Hợp nghĩ như vậy, đôi môi đỏ mọng liền không nhịn được im lặng câu ra nụ cười.
“Lam Thường tại nghĩ tới chuyện gì, mà lại cười vui vẻ như vậy?” Một người trong số hai phi tử – Huệ phi – vừa nhìn thấy thần sắc Bách Hợp, trong mắt liền hiện lên một tia ghen ghét ra, mấu chốt là cái thân thể này của Bách Hợp thật sự xinh đẹp tự nhiên, cho dù nàng đã có giá trị Dung mạo và giá trị Mị lực của bản thân mình, nhưng cũng vẫn không thể ảnh hưởng đến ấn tượng cực kỳ mê người trong suy nghĩ của người khác được.
“Huệ phi nương nương xin nghe nô tỳ nói một câu, nô tỳ thấy lúc này ở bên ngoài nắng xuân thật đẹp, chư vị tỷ tỷ không bằng đi ra ngoài dạo một chút, có lẽ còn có thể gặp được Hoàng thượng cũng nhân lúc đẹp trời đi ra ngắm đấy.” Bách Hợp bày ra bộ dáng n.g.ự.c to mà không có não, trong tay cầm một cái quạt mỹ nhân hình tròn, vừa che miệng cười. Trên mặt nàng lúc này không trang điểm gì cả, nhưng đôi môi đỏ mọng kia lại không tô mà đỏ, dù đã cách một lớp quạt mỏng, nhưng cũng như ẩn như hiện đầy mê người.
Mấy phi tần thấy được, trong lòng không khỏi thầm mắng một tiếng ‘Yêu tinh!’, nhưng nghe Bách Hợp nói trong lòng lại khẽ động. Lúc này các nàng đi ra vì cái gì chứ, chính là vì muốn vô tình gặp gỡ Hoàng thượng một lần, ngoại trừ Huệ phi và Hiền phi là mỗi tháng đều có hai ngày cố định luân phiên có cơ hội gặp Hoàng thượng ra, thì rất nhiều tiểu chủ chỉ sợ một năm cũng khó nhìn thấy Tề Ngự Phong một lần, nếu không có biện pháp khác, thì chỉ có cả đời c.h.ế.t già ở trong cung, nên tất nhiên rất nhiều người đều không cam lòng.
Đám nữ nhân nghe Bách Hợp nói xong, đều ngừng lại một chút, có người vốn lơ đễnh muốn ngồi ở trong đình đợi Tề Ngự Phong, nhưng lại sợ Tề Ngự Phong gặp phải những phi tần đi ra ngoài kia liền trực tiếp bị câu đến mắt hoa tâm mê, không nhìn qua đây, nếu ai có thể đoạt trước, tất nhiên là có hội thắng được sự chú ý của Tề Ngự Phong sẽ lớn hơn một chút, bởi vậy mọi người nghe xong trong lòng đều khẽ động.
Hàm Yên và Hàm Châu trao đổi cho nhau một ánh mắt bất đắc dĩ, hơi sốt ruột nhìn Bách Hợp, không biết vì sao nàng lại nói cơ hội mà hai người thật vất vả mới nghe ngóng được cho người khác, không nhịn được liền phiền muộn cúi đầu xuống.
“Chư vị tỷ tỷ, mời đi trước.” Bách Hợp hành lễ, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, nếu lúc này đám nữ nhân này còn lề mề ở đây, thì chắc là Tề Ngự Phong đã gặp gỡ Lý Bảo Xu rồi, chỉ cần trong lòng của hắn ta lưu lại ấn tượng của Lý Bảo Xu, thì thích nàng ta liền là chuyện sớm hay muộn thôi, Bách Hợp phải dốc hết sức phá hỏng cơ hội này mới được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-185-1.html.]
Đám người Huệ phi thấy quần áo nàng đung đưa tràn đầy tiên khí, tất nhiên sự không chịu để cho nàng đi trước, không hẹn mà cùng một ít nha đầu và những người có thân phận cao hơn Bách Hợp đều đi ở phía trước, nhất định phải che nàng lại ở phía sau, một đám nữ nhân quy mô lớn mới theo con đường sạch sẽ trải đá xanh trong ngự hoa viên đi về phía Tề Ngự Phong sẽ tới.
Hôm nay quả nhiên mỗi người đều đã thăm dò được phương hướng mà Hoàng đế muốn tới là hướng nào, lúc đi gần đến hồ, Huệ phi đang dẫn đầu đám người liền đột nhiên dừng lại, nàng ta ngược lại hít một hơi khí lạnh, đến nỗi Bách Hợp đi cuối cũng cũng nghe được tiếng nghiến răng nghiến lợi của nàng ta.
“Đây là ai?” Hiền phi cũng không nhịn được nữa siết chặt tay, giọng nói hơi run rẩy hỏi.
Bách Hợp không nhịn được chen lên trước, hành động thất lễ lúc này của nàng cũng không có ai để ý, bởi vì tất cả mọi người đều đã tức giận đến toàn thân cứng ngắc, đôi mắt trực tiếp nhìn chằm chằm về phía xa. Bên cạnh hồ gần ngự hoa viên cách khoảng mười trượng, có một thiếu nữ mặc áo hồng phấn lúc này đang lười biếng ngồi nghiêng trên lan can cầu, bộ cung trang màu hồng nhạt kia bao lấy màu da đã được hệ thuống cải tạo của nàng ta, trong tiết xuân trăm hoa đua nở, lại càng trở nên vô cùng mê người. Một thân ảnh cao lớn mặc thường phục màu xanh thân đang đứng đưa lưng về phía mọi người, một tay đã xoắn một lọn tóc của thiếu nữ lên, thiếu nữ đưa mặt về phía này, đám nữ nhân đều thấy được sự hờn dỗi và bất mãn trên mặt nàng ta, chỉ nghe nàng ta khẽ kêu: “Ngươi là ai? Ta, ta là nữ nhân của Hoàng thượng...” Một câu như có chút bối rối, lại mang theo vài phần run rẩy, phối hợp với bộ dáng yêu kiều sợ hãi kia của nàng ta, dù cho không nhìn thấy được mặt của Tề Ngự Phong, nhưng lúc này tất nhiên mọi người đều biết rõ vẻ mặt của hắn ta đang hưởng thụ như thế nào.
Nam nhân có thể xuất hiện quang minh chính đại trong ngự hoa viên ngoại trừ Tề Ngự Phong còn có thể là ai? Một màn như vậy khiến cho Bách Hợp không nhịn được muốn cười, nàng quay đầu nhìn nhìn, liền thấy khuôn mặt của đám nữ nhân bốn phía đã tái nhợt, trong mắt đều toát ra thần sắc phiền muộn tối tăm.
“Nhìn xem đây là muội muội nào vậy...” Giọng nói nũng nịu của Huệ phi ra lệnh một tiếng, lúc quay đầu nhìn Lý Bảo Xu thì tuy trên mặt mang cười, nhưng trong mắt lại đều là âm sắc, có thể thấy được tâm tình không quá tốt.
Mọi người biểu hiện như vậy, Bách Hợp liền biết mục đích của mình đã đạt đến. Chỉ cần mọi người đều bắt đầu chú ý tới Lý Bảo Xu và Tề Ngự Phong, đừng cho họ có thời gian bồi dưỡng tình cảm, thì mục đích hôm nay của nàng đã đạt đến rồi! Đáng tiếc là lúc này không thể phá hỏng màn gặp gỡ của hai người, xem ra tâm tình của Tề Ngự Phong khi bắt gặp được một màn diễm ngộ như vậy là rất tốt, nếu kẻ nào lỗ mãng phá hủy tâm tình của hắn ta, thì sau này chắc chắn sẽ lọt vào sự vắng vẻ của hắn ta. Một đám nữ nhân sờ Đế tâm cực kỳ chuẩn, dù có hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không có ai tùy tiện mở miệng biến mình thành chim đầu đàn.