Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 188.1

Cập nhật lúc: 2024-10-23 21:07:54
Lượt xem: 7

Nàng tránh vấn đề của Tề Ngự Phong, ngược lại nhắc đến chuyện cung nhân, tay Tề Ngự Phong bắt hụt, nhưng vẫn duy trì tư thế nhấc cằm nàng lúc nãy, khẽ nở nụ cười trầm thấp: “Giả ngốc với trẫm sao?” Lời này của hắn ta không biết là đang nói đến chuyện nào, Bách Hợp nghĩ: Mình làm nhiều nhiệm vụ như vậy, nhưng đã có hai lần suýt chút nữa đã bị người ta nhận ra điểm khác biệt của mình và nguyên chủ, trong lòng không khỏi buộc chặt, vừa muốn mở miệng, thì Tề Ngự Phong lại như có điều suy nghĩ nhìn nàng một cái, dịu dàng nói: “Đương nhiên là mấy tiểu mỹ nhân mà nàng đưa cho trẫm hưởng dụng rồi, tìm ra họ, dạy họ nhiều như vậy, có lẽ rất mệt đi?”

Đã biết khắp nơi trong cung đều có ám vệ của Tề Ngự Phong, nhưng Bách Hợp lại không nghĩ tới nơi ở nhỏ bé vắng vẻ này của mình mà hắn ta cũng phái người theo dõi, bỗng nhiên trong lòng liền thấy lo lắng, nhưng ngẫm lại, vốn mấy nữ nhân đó cũng không phải là nàng dùng để mưu tính lợi ích gì cho chính mình, cho nên xem như Tề Ngự Phong biết được thì nàng cũng không thẹn với lương tâm, bởi vì mục đích của nàng cũng không là ở trên người Tề Ngự Phong, làm những chuyện này mặt ngoài cũng không có ý định nhận được lợi ích gì, mà chỉ là vì phòng ngừa về sau lúc Lý Bảo Xu xuất hiện nói những lời này khiến cho Tề Ngự Phong động tâm mà thôi, cho dù lúc này bị nhìn thấu rồi, thì thân thể Bách Hợp cũng chỉ hơi cứng ngắc một chút thôi, rồi ngay lập tức liền khôi phục lại bình thường.

“Có thể phục vụ Hoàng thượng, thì sao thiếp lại cảm thấy mệt được chứ? Nếu Hoàng thượng không thích, vậy về sau thiếp không làm nữa.” Bách Hợp nói xong, liền muốn mượn động tác ngồi thẳng người để rời khỏi lồng n.g.ự.c của Tề Ngự Phong, hắn ta mặc một bộ quần áo hằng ngày, tuy lồng n.g.ự.c ôn hòa, nhưng thân thể rắn chắc lại khiến cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm, giống hệt như đang đối mặt với một con báo săn, bất cứ lúc nào cũng sẽ có thể vồ tới g.i.ế.c người vậy. Bản thân nàng cũng đã luyện võ rất nhiều lần, nàng dám khẳng định Tề Ngự Phong có võ công trong người, nam nhân này hỷ nộ vô thường, lại g.i.ế.c người không chớp mắt, nằm trong n.g.ự.c của hắn ta, Bách Hợp như có thể nghe thấy được một mùi m.á.u tươi nồng nặc, khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Thấy nàng không phủ nhận, mà ngược lại giống như đang thừa nhận, Tề Ngự Phong ngẩn người, tiếp theo liền không nhịn được cười khẽ: “Ái phi thật đúng là thẳng thắn.” Nói trực tiếp như vậy, dù hắn có muốn hỏi đi nữa thì cũng có chút giống như chuyện bé xé ra to rồi. Nàng Trưởng công chúa Nam Chiêu quốc này, một thời gian ngắn không thấy, lại giống như biến thành một người khác vậy, nhưng trong mắt của hắn, nàng vẫn nguyên bản nàng, chính thức thay đổi, chính là bắt đầu từ lúc trời đột nhiên nổi sấm đổ mưa to lần đó, Tề Ngự Phong nhìn Bách Hợp, nụ cười bên khóe miệng càng sâu hơn.

Lần này hắn ta vẫn ngủ lại ở chỗ Bách Hợp, ngày hôm sau, ngoại trừ chén thuốc tránh thai mà Lưu Hảo công công đưa tới ra, mặt khác còn có ý chỉ thăng Bách Hợp thành Hợp quý nhân, cũng vào ngày thăng vị phân, có lẽ Tề Ngự Phong cảm thấy phiền muộn khi mỗi lần đều phải đối mặt với sự quấy rầy của Vương quý nhân, nên đã phái người sửa sang lại một cung điện riêng cho Bách Hợp, người hầu hạ bên người nhiều, mà lúc Lý Bảo Xu thị tẩm rốt cuộc cũng đã đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-188-1.html.]

Từ việc Tề Ngự Phong có thể biết mấy cung nữ tình cờ gặp được ở ven đường kia là Bách Hợp đưa đến, thì Bách Hợp liền dám khẳng định chuyện Lý Bảo Xu giả bộ không quen biết hắn ta lúc trước, trong lòng Tề Ngự Phong đã biết rõ ràng, giao tiếp với một người như vậy thật sự rất lao tâm lao lực, sau khi nghe được tin tức Lý Bảo Xu thị tẩm lần đầu tiên từ chỗ Hàm Yên, Bách Hợp cũng không thể ngăn cản chuyện này phát sinh, dù cho trong lòng rất sốt ruột, nhưng cũng không thể tránh được.

Trong cung điện chuyên dùng để thị tẩm, sau khi được người ta tắm rửa sạch sẽ, Lý Bảo Xu được nâng vào, bởi vì lần trước bị phong hàn, sau đó nàng ta lại bị đám phi tần phẫn nộ lén hạ độc mấy lần, mặc dù có hệ thống nên dù cho nàng ta có bị thương đi nữa thì cũng có thể phục hồi lại như cũ, nhưng nàng ta lại không có cơ hội dùng những điểm thưởng kia vào độ mềm mại của thân thể và độ mượt mà của làn da mình, cho nên ngoại trừ giọng nói hơi câu dẫn người ra, thì nàng ta vẫn giống như lúc trước Tề Ngự Phong đã bắt gặp.

“Trước kia thiếp thầm nghĩ nếu có thể gả cho một nam nhân bình thường, vợ chồng ân ái một đời một thế là đủ rồi, nhưng hôm nay lại trở thành nữ nhân của Hoàng thượng, thiếp không muốn xem Hoàng thượng thành Thiên tử, mà chỉ muốn xem Hoàng thượng như một người bình thường, thành phu quân của mình…” Giống như Lý Bảo Xu trong vở kịch, nàng ta vẫn nói ra lời nói mà sau này đã khiến cho Tề Ngự Phong cảm động, vô cùng chuẩn xác đánh trúng vào nơi mềm mại nhất trong nội tâm của hắn ta. Nhưng Bách Hợp đã sớm đề phòng điểm này, vì thế trong lúc dạy những cung nhân kia câu dẫn Tề Ngự Phong, thì đều dạy cho mỗi người một câu tương tự như vậy. Lúc Tề Ngự Phong xoay người xuống khỏi người Lý Bảo Xu, liền nghe được lời như thế, nhưng lúc này hắn ta không chỉ không có chút cảm động nào, mà ngược lại còn sinh ra một cảm giác không biết nên khóc hay nên cười.

Cùng một câu nói, nếu là lần đầu tiên nghe được thì tất nhiên sẽ đặc biệt xúc động, nhưng bởi vì người đầu tiên nói lời này là một cung nhân cấp thấp tầm thường, hơn nữa Tề Ngự Phong còn biết những cung nhân này là Bách Hợp đưa tới, vốn hắn đã có chút lạnh nhạt với nàng Trưởng công chúa Nam Chiêu quốc này, nhưng bởi vì nàng ta thay đổi một cách kỳ lạ nên đã khiến cho hắn cảm thấy có chút cổ quái, bắt đầu muốn xem nàng ta định chơi trò gì, sau đó lại thấy nàng ta đưa mấy tiểu mỹ nhân tới, dù sao được lợi cũng là mình, nên đương nhiên hắn liền không chút khách khí mà hưởng dụng, với những lời nói của mấy cung nhân đó, hắn cười lạnh rồi cũng không để trong lòng, dù sao cũng chỉ là đồ chơi mà thôi, chơi đùa một lần, ngay cả họ tên tướng mạo hắn cũng đều không nhớ ra được, thì sao sẽ để ý đến lời họ đã nói? Liền tựa như chủ nhân cũng sẽ không để ý đến phải dùng âm điệu nào để kêu sủng vật đến mà thôi.

Vốn Tề Ngự Phong cũng cảm thấy những lời mà mấy cung nhân đó nói có điều gì đó khiến cho hắn xúc động, nhưng lúc này nghe thấy Lý Bảo Xu nói như vậy, nhớ đến hình ảnh nữ nhân này giả vờ giả vịt trong ngự hoa viên, nhiệt độ trong mắt của hắn liền trở nên lạnh như băng, trên mặt lại hiện lên nụ cười châm chọc.

Loading...