Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 203.1
Cập nhật lúc: 2024-10-23 21:16:45
Lượt xem: 4
“Người tới!”
Y vừa nói xong, một đội hải quân cầm trường thương tiến lên, chắn Ma Ngang ở phía sau. Gần đây Ma Ngang khinh thường dùng phương thức phức tạp, chỉ sử dụng cách đơn giản nhất để đối phó với người khác. Bàng Lị Lị hoa dung thất sắc được hắn bảo hộ phía sau lưng, dù cho cô ta tươi đẹp ưu nhã, nhưng dưới tình huống như vậy, không thể nghi ngờ cô nàng không còn hấp dẫn ánh mắt của từng người, điều này khiến nội tâm cô ta không tránh được sinh lòng ghen tỵ, trừng mắt nhìn dung mạo không tinh xảo bằng mình kia. Thiếu nữ ấy bây giờ lại vô cùng nổi bật, cô ghen ghét nhìn chằm chằm vào đám Hải hoàng thú kia, trong lòng không khỏi nghĩ đến nếu người chỉ huy bọn Hải hoàng thú này là mình, thì tốt đến đến nhường nào!
Lúc Bách Hợp vốn bị thương muốn liều mạng tiêu diệt những nguyên tố pháp sư kia, thì Ma Ngang lại hoảng sợ kêu to: “Đại soái!”
Cho dù nghe được tiếng kêu của Ma Ngang, thật ra thì Bách Hợp cũng không để vị đại soái này trong mắt, dù cho người này chiếm địa vị cao trong hải quân, nhưng không liên quan đến mình. Tuy trong lòng cô vì lời nói của Ma Ngang mà sinh ra vài phần đau đớn, nhưng sau khi cô phát hiện sau lưng đã không còn cảm giác nguy hiểm, liền xông tới pháp sư nguyên tố.
Thực lực cô sau hơn mười năm được Lý yến Tu dạy bảo, cũng không yếu như cô nghĩ. Vốn trong lòng Bách Hợp nhìn qua thấy pháp sư có chút thần bí khó lường, nhưng thực lực không cao như cô tưởng tượng. Tại lúc Bách Hợp xuất kiếm thì đọc chú ngữ chưa xong, vậy mà không chịu một kích đã bị một kiếm của cô đ.â.m chết. Đã có người đầu tiên hi sinh, lũ pháp sư cao cao tại thượng liền bắt đầu… bối rối rất nhanh.
Pháp sư ở thế giới này đại biểu cho thực lực chí cao vô thượng cùng địa vị được mọi người tôn kính. Nếu pháp sư cùng kiếm sĩ đối chọi, mà có cùng cấp bậc, pháp sư tuyệt đối sẽ có năng lực áp chế kiếm sĩ, bởi đám pháp sư này mới sử dụng đại chú, lúc này bọn y lại hoàn toàn không phải là đối thủ của Bách Hợp. Cũng không biết sao, dường như người nhà họ Bàng lúc này lại không có phản ứng kịp, không có người ngăn cản cô tiến đến báo thù!
Do đã g.i.ế.c hết toàn bộ đám đám pháp sư, Bách Hợp quay đầu muốn tìm người nhà họ Bàng, g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ thù của mình. Về sau dù là hải quân muốn tiêu diệt cô, cô cũng không còn tâm nguyện gì nữa rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-203-1.html.]
Nhiệm vụ của nguyên chủ cô đã tận lực, hi vọng là hoàn thành. Nếu thật sự mình đi nhầm hướng, vậy cũng chỉ trách chuyến này làm nhiệm vụ cô quá đen, cô đã không còn cách nào rồi.
Khi Bách Hợp quay đầu, lại nhìn thấy một khuôn mặt chính trực, để tóc ngắn gợn sóng màu hạt dẻ, một người đàn ông trung niên mặt trang phục hải quân đứng sau mình, trong con mắt chứa kích động nhìn cô. Bên cạnh Ma Ngang là thanh kiếm đã bị cắt thành vài đoạn rơi trên mặt đất, khẩu s.ú.n.g bị nghiền nát đầy đất, có thể nghĩ tới lúc Bách Hợp không quay đầu người đàn ông trung niên trước mặt này đã thay cô giải quyết rất nhiều phiền phức.
“Đại soái, vì cái gì? Cô ta chỉ là một hải tặc mà thôi!” Ma Ngang bị một đám hải quân chế trụ, lúc này đầu tóc được chải vuốt ngay ngắn của hắn lại hiện ra vài sợi rối, trên khuôn mặt anh tuấn là vẻ chật vật cùng xấu hổ. Ngay trước mặt nhiều người đến chúc mừng như vậy, người vui vẻ sắp kết hôn là hắn, vậy mà giữa lúc có chuyện tốt lại bị người tối cao trong hải quân là đại soái bắt lấy!
Cho dù Ma Ngang đang tỉnh táo, cũng biết quyền uy người đàn ông trước mắt này là không thể nghi ngờ, cũng không nhịn được mà mở miệng: “Chẳng lẽ đại soái muốn giúp hải tặc?”
“Con bé không phải là hải tặc!” Người đàn ông trung niên khôi ngô dịu dàng nhìn Bách Hợp, tiếp theo chân mày nhăn lại: “Trung tướng Ma Ngang, hải quân bắt người không nên bị ảnh hưởng bởi tư tâm, con bé cũng không phải là hải tặc, cậu trách lầm con bé rồi, trước đấy cũng suýt đóng dấu nó bán làm nô lệ. Trung tướng Ma Ngang, đối xử với một công dân Đế quốc như vậy, cậu không không thấy khuất tất sao?”
Giọng nói người đàn ông trung niên có phần đặc biệt, lúc mở miệng nói chuyện, toàn bộ mọi người trên biển không ai dám hó hé gì, ngay cả một số hải tặc đang ở dưới nước kia, cũng nhún nhường nghe ông chỉ bảo.
Tại thế giới biển này, lời của thượng tướng có người nghi ngờ, uy tín của hải quân có người có thể mạo phạm, nhưng duy chỉ có người đàn ông trước mắt này, bất luận bên nào cũng thật lòng phục tùng ông tuyệt đối. Lúc ông mở miệng nói chuyện, đám Hải hoàng thú cũng đều yên tĩnh trở lại, Bách Hợp trầm mặc không lên tiếng, giờ cô đang bị một cảm giác vô hình vây quanh, khiến cho cô cảm thấy rất không thoải mái.
“Đại soái dựa vào đâu mà cho rằng cô ta không phải hải tặc? Lúc trước thuộc hạ đích thân lùng bắt cô ta ở tàu hải tặc Black Pearl, còn e là phải lập tức g.i.ế.c cô ta, chiếu theo pháp luật Đế quốc, thuộc hạ tuyệt đối không làm sai!” Ma Ngang có chút không cam lòng, hôm nay bị bắt trước mặt nhiều người như vậy, ngoại trừ khó khăn về thể diện, quan trọng hơn hắn sợ đại soái bắt hắn ngay trước mắt mọi người như thế, có khả năng cũng sẽ lột lon trung tướng của hắn, nếu là thế, hắn cố gắng nhiều năm như vậy, không phải là uổng phí công sức sao? Huống chi dù cho đại soái không bắt hắn, uy tín của hắn cũng mất sạch luôn, từ nay về sau trung tướng hắn thu phục người như thế nào?