Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 216.1
Cập nhật lúc: 2024-10-25 17:15:49
Lượt xem: 5
“Tiểu Hợp, anh là Đỗ Tiệm Vũ đây, em làm sao vậy? Sao nghe giọng nói như rất yếu ớt, em đã ăn cơm chưa?” Đỗ Tiệm Vũ vừa nghe cô thừa nhận liền giống như rất cuống cuồng vậy, giọng nói có chút dồn dập, một chút cũng không nghe ra lúc này thật ra trong lòng gã đang không vừa lòng.
Tần Bách Hợp luôn rất tốt với gã, lúc nghe điện thoại của gã cho tới bây giờ đều là lời nói nhỏ nhẹ, còn chưa từng tệ hại như vậy. Lúc này trong lòng gã có chút căm hờn nhưng trong giọng nói của gã vẫn duy trì ánh mặt trời cùng với sức sống, cho dù lúc này giả vờ bộ dạng gấp gáp nhưng vẫn nghe hết sức êm tai. Bách Hợp cười lạnh hai tiếng, Đỗ Tiệm Vũ lại hoảng hốt vội nói:
“Anh đến chỗ em nhé, mua cho em chút đồ ăn. Tại sao em lại không chăm sóc cho bản thân mình vậy? Đây không phải là muốn để anh lo lắng sao?” Biểu hiện của gã thật giống như một người yêu đang lo lắng cho thân thể người tình của mình. Trong lòng Bách Hợp xuất hiện cảm giác thê lương, hốc mắt đau xót, nước mắt cũng suýt nữa không nhịn được mà chảy xuống.
So với Mục Kiêu hung tàn, lạnh lẽo thì Đỗ Tiệm Vũ giống như ánh mặt trời chiếu vào trong lòng nguyên chủ. Trong lòng Tần Bách Hợp, cô ấy đã coi mình như tù nhân bị Mục Kiêu giam cầm mà Đỗ Tiệm Vũ chính là ánh mặt trời ấm áp vô tận đã cho cô hy vọng. Lúc này hai người mới quen biết chưa bao lâu, đang ở giai đoạn bắt đầu, do tình huống khó xử cho nên Tần Bách Hợp cũng không hy vọng Đỗ Tiệm Vũ biết việc mình đã kết hôn, cũng không có nói cho gã biết mình là thiên kim của nhà họ Tần. Cô ấy tự cho rằng mình và Đỗ Tiệm Vũ qua lại một cách bình đẳng, ngang hàng nhưng cũng không hề hay biết rằng trong lòng Đỗ Tiệm Vũ đã biết rõ tất cả chân tướng sự việc nhưng mà chỉ đem cô ra làm trò đùa thôi.
Bách Hợp lau nước mắt một cái, đây cũng là điều khó chịu trong lòng nguyên chủ. Cô hắng giọng một cái, Đỗ Tiệm Vũ không phải là muốn đùa giỡn, bịp bợm cô sao, muốn giả vờ không biết cô đã kết hôn rồi thổ lộ tình yêu với mình, muốn khiến cho Tần Bách Hợp cắn câu sao? Trước kia Tần Bách Hợp sợ tất cả những điều này bị vạch trần nhưng cô không sợ. Mà theo như nội dung câu chuyện thì chắc Mục Kiêu đã biết chuyện này, từ chuyện ngày đó Mục Kiêu nói cô coi trọng một tên họa sĩ nghèo là có thể nhìn ra được. Trong lòng Bách Hợp chán ghét Đỗ Tiệm Vũ, trong mắt lộ ra tia rét lạnh nhưng lại nhẹ giọng nói:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-216-1.html.]
“Vậy được, anh Tiệm Vũ, anh hãy đến đây đi”. Sau khi cô thốt ra lời này, đầu bên kia điện thoại nhất thời ngưng trệ. Đỗ Tiệm Vũ là do Phương Xảo Tâm thuê, không phải không biết thân phận thật sự của Tần Bách Hợp, anh vừa mới cố ý nói như vậy chẳng qua muốn để trong lòng Bách Hợp cảm động thôi. Gã không hề dám tin tưởng dựa theo tính cách của Bách Hợp mà Phương Xảo Tâm nhắc tới, người này nhát gan giống như là thấy quỷ vậy. Gã cũng không dám đến nhà họ Mục nhưng khả năng diễn kịch của anh cực kỳ tốt, muốn câu dẫn một thiếu nữ thanh khiết đối với gã chỉ là chuyện nhỏ, vì vậy mới lấy can đảm nói bậy cứ tưởng rằng Bách Hợp nhất định sẽ hốt hoảng cự tuyệt, nhưng lúc này cô lại một lời đồng ý khiến cho Đỗ Tiệm Vũ có chút sợ hãi hốt hoảng đồng thời lại có chút im lặng.
Trong lòng gã thậm chí còn đang suy nghĩ xem Tần Bách Hợp người đàn bà này có phải phát điên rồi hay không lại dám để cho mình đến nhà cô ta, chẳng lẽ cô ta không sợ sau khi Mục Kiêu biết được sẽ g.i.ế.c cô ta sao? Gã nhất định không thể nào mang cái mạng nhỏ của mình ra đùa giỡn, mặc dù đã nhận tiền của Phương Xảo Tâm nhưng quyến rũ phụ nữ có ngàn vạn cách, tiền mặc dù tốt nhưng cũng phải còn mạng mới sử dụng được vì vậy anh luôn không dám mạo hiểm. Nếu như không phải lúc này Phương Xảo Tâm cho gã một cám dỗ quá lớn thì gã cũng không dám trêu chọc nhà họ Mục.
“Tiểu Hợp, em ngủ đến hồ đồ rồi ah? Cô bé mơ hồ này, em còn chưa nói với anh rằng em ở đâu mà?” Trong miệng Đỗ Tiệm Vũ êm ái mỉm cười nhưng trên mặt đã khó coi. Gã vừa mới xác định là Bách Hợp muốn đùa giỡn với mình, gã cũng không tin người nhát gan như Tần Bách Hợp thật sự dám làm ra chuyện để cho gã đến nhà họ Mục vì vậy cố nén nỗi sợ trong lòng, lại dùng giọng nói thân mật giống như vừa cưng chiều lại vừa đành chịu vậy thở dài một câu. Y định sau đó nói với cô mấy câu để cho cô bảo trọng thân thể cho tốt, nhớ ăn nhiều cơm, mặc nhiều quần áo, hẹn lại cô thời gian gặp mặt nhưng Bách Hợp lại nhanh chóng báo ra một chuỗi địa chỉ:
“Anh Tiệm Vũ, anh tới đây đi, chỗ này rất dễ tìm, nơi này chỉ có mình nhà họ Mục thôi, anh tới thì biết ngay.” Bách Hợp nghe ra được từ trong miệng Đỗ Tiệm Vũ vẻ sợ hãi, dù y đã cố gắng trấn định nhưng nỗi sợ hãi theo bản năng vẫn lộ ra bên ngoài. Không phải Đỗ Tiệm Vũ muốn tỏ ra vui vẻ sao? Cô liền cho gã cơ hội này. Lời nói vừa dứt, Đỗ Tiệm Vũ liền trầm mặc một lúc lâu rồi bất chợt hô: “Alo, alo Tiểu Hợp, tại sao em không nói gì vậy?” Anh vừa nói xong giống như là lầm bầm lầu bầu vậy: “Tín hiệu đáng chết, ở ngoại ô thì liền không tốt bằng ở trong thành phố. Alo, Tiểu Hợp, Tiểu Hợp, anh lập tức vào thành phố, tới nơi sẽ gọi cho em…” Nói xong, giọng nói của gã thật giống như càng ngày càng cách xa, dần dần liền cúp.
Bách Hợp trầm mặc một lúc lâu, bỏ điện thoại di động xuống, sau đó không nhịn được thấy buồn cười.
Mặt hàng như vậy mà nguyên chủ cũng để ý, không biết là tại nhà họ Tần bảo vệ cô ấy quá kỹ lưỡng hay Phương Xảo Tâm là một người phụ nữ có tâm cơ, giỏi tính toán, hiểu rõ mọi chuyện của cô ấy khiến cho một nhân vật đơn giản như vậy đã làm hại Tần Bách Hợp và nhà họ Tần nhà tan cửa nát…