Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 221: Nữ vương và tiểu bạch hoa (hết)
Cập nhật lúc: 2024-10-25 17:18:30
Lượt xem: 5
“Chồng tôi chỉ cần có tôi là đủ rồi, con đàn bà này tôi làm chủ, tặng cho ngài!” Bách Hợp ôm chặt lấy Mục Kiêu, rất sợ anh không đồng ý, rồi trèo lên người anh, thò tay kéo đầu anh xuống để cho anh vùi ở cổ mình: “Tùy ngài chơi như thế nào thì chơi.” Vừa lúc nãy Phương Xảo Tâm còn nói muốn cho người lôi đứa bé trong bụng của cô ra để chơi, nên Bách Hợp đồng dạng ăn miếng trả miếng: “Tôi nghĩ rằng lôi đứa trẻ ra chơi, chắc ngài Hirayama càng ưa thích tự mình gieo đứa bé xuống đi, năm sau mới nhìn kỹ xem nó leo ra từ bụng mẹ nó như thế nào, không phải càng thú vị hơn?”
Mục Kiêu không nói chuyện, đầu tựa vào vai cô, đang yên tĩnh thì anh lại không thành thật the lưỡi ra l.i.ế.m cổ cô. Một lát sau trên bờ vai Bách Hợp toàn nước bọt, cô vừa định muốn giãy dụa thì người Nhật Bản kia không biết nói mấy thứ gì đó, phiên dịch còn chưa kịp mở miệng nói, Mục Kiêu đã ngẩng đầu lên, chậm rãi quay đầu nhìn chằm chằm vào hai người này.
“Mục phu nhân, ngài Hirayama muốn biết, cô dùng phương pháp cổ quái gì định trụ Phương tiểu thư? Ngài Hirayama biết rõ võ thuật Đông Phương bác đại tinh thâm, có thể thỉnh Mục phu nhân dạy ngài ấy không?” Phiên dịch cung kính hành lễ với Bách Hợp, lúc này mới phiên dịch lời nói của Taisa Hirayama, Bách Hợp còn chưa kịp mở miệng thì Mục Kiêu đã nở nụ cười: “Muốn học? Vậy cũng chỉ đành mời ngài Hirayama để lại mạng làm học phí rồi.” Anh nhẹ nhàng nói xong, trong mắt ánh lên tia vui vẻ, ai cũng không nghĩ tới anh nói trở mặt liền trở mặt, Bách Hợp còn chưa kịp phản ứng thì Mục Kiêu đã bắt cái tay cô cầm d.a.o găm kia đ.â.m tới Taisa Hirayama.
Mũi d.a.o xẹt qua cổ, máu tươi ấm áp phun vào mặt và cổ Bách Hợp còn có một ít m.á.u tanh chui vào trong miệng cô. Khiến cô không nhịn được kinh hãi quay đầu bắt đầu nôn ọe.
“Oa!” Taisa Hirayama không ngờ rằng Mục Kiêu như bệnh tâm thần lập tức trở mặt, bởi vậy y không có phòng bị, trong lúc y ngã vào trên ghế sa lon thì mắt mở to còn bên khóe miệng lộ ra nụ cười vui cổ quái vẻ, các thiếu nữ bên cạnh đang muốn thét lên, Bách Hợp đang run rẩy, một tay cầm roi vung ra ngoài quất vào người thiếu nữ khiến cho cô ta thống khổ rên rỉ, rồi quát lên “ Không được kêu”. Bên ngoài tất cả đều là vệ sĩ s.ú.n.g vác vai, đạn lên nòng, lúc mới vừa vào cửa cô đã thấy, đứng đầy hai hàng, có lẽ cũng không phải toàn là người của Mục Kiêu, Phương Xảo Tâm còn chưa có chết, sao cô có thể gặp chuyện không may được?
Bách Hợp vung roi ra, cho dù vệ sĩ bên ngoài cảm thấy lạ lạ nhưng cũng không để ý. Cho rằng Taisa Hirayama đang dạy dỗ đàn bà mà thôi, bởi vậy cũng không có để ở trong lòng. Chỉ mất một lát người của Mục Kiêu ở trong phòng đã thu thập xong vệ sĩ của gia tộc Hirayama.
“Anh điên rồi, Mục Kiêu, vì một người đàn bà mà anh lại g.i.ế.c ngài Hirayama, anh điên rồi sao? Lão ấy nguyện ý dùng mười nữ nô tốt nhất đổi cô ta, mười nữ nô có tác dụng với anh...” lúc này Phương Xảo Tâm quần áo tán loạn, có chút không dám tin nhìn Mục Kiêu, hàng năm Taisa Hirayama tiễn đưa mấy nữ nô được dạy dỗ tốt cho Mục Kiêu, đối đãi như vậy sợ rằng dưỡng một đầu ác hổ cũng có thể dưỡng ra cảm tình, nhưng Mục Kiêu lại vì đàn bà mà trở mặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-221-nu-vuong-va-tieu-bach-hoa-het.html.]
Khiến Phương Xảo Tâm khó chịu, không phải Mục Kiêu sẽ làm ra chuyện không lý trí, mà Mục Kiêu lại vì Bách Hợp làm chuyện như vậy, điều này khiến cho cô không thể nào tiếp nhận nổi.
“Câm miệng!” Mục Kiêu mỉm cười hét lên một tiếng, vừa sai người mở cửa phòng ra, vừa ra hiệu bảo ngừoi mang Phương Xảo Tâm ra cửa, không biết là ai bóp cò súng, ‘Bành’ một tiếng s.ú.n.g vang, lúc vệ sĩ gia tộc Hirayama ở bên ngoài cuống quít đẩy cửa thì Mục Kiêu cúi đầu thấp xuống, theo góc độ người khác nhìn sang, giống như là thấy anh đang hôn môi Phương Xảo Tâm, lúc trái tim Phương Xảo Tâm đập thình thịch thì chỉ nghe được Mục Kiêu nhẹ giọng nói bên tai cô: “Trò chơi chấm dứt.”
Cô ta còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì thấy Mục Kiêu ôm Bách Hợp nhanh chóng chuẩn bị ra đi, cô bị lưu lại, một đám người Nhật Bản phẫn nộ mắng chửi, cô lại không biết tại sao, vì không thể nhúc nhích.
“Em mang thai con anh, Mục Kiêu, con của anh, em đã kiểm tra rồi, là đứa bé khỏe mạnh đấy.” Phương Xảo Tâm thông minh tuyệt đỉnh, sao lại không biết Mục Kiêu làm như vậy căn bản không phải yêu cô mà là hại cô, môi cô run rẩy nhấn mạnh nói một câu.
Người đàn ông đang chuẩn bị đi thì xoay đầu lại, mỉm cười với cô rồi nâng cái chân dài của mình lên đạp mạnh vào bụng cô ta một cái.
‘Bộp’ một tiếng trầm đục, trong nháy mắt sắc mặt Phương Xảo Tâm trở nên trắng bệch, trong miệng phát ra tiếng kêu thống khổ thảm thiết, nhưng bởi vì định thân phù nên cho dù cô ta bị Mục Kiêu đạp ngã sấp xuống, nhưng ả vẫn không thể động đậy, chỉ cảm thấy bụng rất đau có dòng nước ấm áp đang chảy ra.
“Hiện tại đã không có.” Mục Kiêu nhếch miệng cười với Phương Xảo Tâm, âm lãnh nhìn ả một cái, không chút do dự quay người rời, giờ khắc này Bách Hợp thấy thế thì trái tim băng giá, cô nhớ tới lúc mình nói có thai với Mục Kiêu rồi lại nhìn Phương Xảo Tâm đang thống khổ gắt gao cắn chặt môi, ả ta vừa mới phát ra kêu vô cùng thảm thiết, lại để cho bụng Bách Hợp cũng cảm thấy bắt đầu đau.