Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 37.1
Cập nhật lúc: 2024-10-16 22:35:22
Lượt xem: 30
“Tôi mang thai, mẹ nói nếu không thì về sau tôi ngủ với mẹ.” Hôm nay mẹ Vạn mở miệng mời Triệu Tinh về nhà còn chưa hỏi qua ý kiến của cô, thuần túy là muốn làm cho cô thêm phiền phức, bây giờ Bách Hợp tự nhiên cũng làm cho mẹ Vạn có khổ mà không nói nên lời, cô vừa dứt lời, Vạn Chư nhất thời không chú ý tới câu nói cô mang thai kia, ngược lại nghe thấy mẹ Vạn nói để Bách Hợp ngủ cùng với bà, liền nhàn nhạt đưa mắt nhìn về phía mẹ Vạn, nhìn đến khi mẹ Vạn da gà da ốc đều nổi hết lên, lúc này mới kịp phản ứng Bách Hợp vừa mới nói gì đó.
Vạn Chư đã qua hai mươi bảy gần hai mươi tám tuổi rồi, anh đến tuổi này, đối với thế hệ sau ít nhiều cũng có chút chờ mong, chẳng qua lúc này không biết sao lại như vậy, nghĩ đến cái đứa nhỏ vừa mới từ trong thân thể Bách Hợp sinh ra, về sau sẽ ăn bộ n.g.ự.c của cô, trong lòng Vạn Chư liền không vui, đối với Bách Hợp dục vọng chiếm giữ của anh cực kỳ mạnh mẽ, thậm chí mạnh mẽ tới mức hơi chút là **, chẳng qua anh che dấu rất cẩn thận, người khác tuyệt đối sẽ không nhìn ra.
Vừa nãy Bách Hợp nói đã mang thai, mẹ Vạn cũng nghĩ Vạn Chư cao hứng đến đần độn, chỉ duy chính trong lòng anh mới rõ, đối với đứa nhỏ đến ngoài ý muốn này, trong lòng anh thậm chí ẩn ẩn mang theo một tia không vui, chính anh cũng không muốn chấp nhận điều này.
Một ngày rồi lại một ngày cứ thế trôi qua, bởi vì lí do mang thai, Vạn Chư cũng không chạm vào cô, cái thai Bách Hợp mang này cực kỳ bất ổn, cơ thể cô ban đầu còn cảm thấy có thịt, bởi vì phản ứng mang thai mãnh liệt, nên gầy đi rất nhiều, Triệu Tinh chưa từ bỏ ý định vẫn tới vài lần, nhưng Bách Hợp đang có thai, căn bản không có thời gian cùng ả quấn quýt giày vò nhau, lần nào cũng bị Vạn Chư đuổi đi.
Triệu Tinh ban đầu còn muốn quấn quýt, nhưng sau không biết Vạn Chư lại làm cái gì, ả không còn xuất hiện nữa, chín tháng sau, Bách Hợp(1)ở trong bệnh viện, Vạn Chư đặc biệt vì cô mời một vị bác sĩ giải phẫu ngoại khoa từ nước ngoài về, giúp cô m.ổ b.ụ.n.g lấy đưa con trai cân nặng đạt bảy cân ra. Đứa nhỏ sau khi sinh ra, lúc khóc muốn b.ú sữa mẹ, luôn bị Vạn Chư mặt đen lại vứt cho mẹ Vạn một bên đau lòng vô cùng, mỗi khi Bách Hợp muốn cho con bú, anh ta luôn lạnh nhạt trưng ra vẻ mặt không chút thay đổi nói:
“Con anh phải có một thời thơ ấu đầy vững vàng nghị lực không giống với người khác, từ nhỏ phải học gian khổ giản dị, nên phải làm chuyện này từ nhỏ!”
1 cân TQ = 1kg => 7 cân TQ = 3,5kg
Cũng bởi vì như thế, Vạn Tề tiểu bằng hữu từ khi sinh ra, con cái nhà người khác đều uống sữa mẹ lớn lên, duy chỉ bé xuất thân cao, từ nhỏ cũng là bà nội xay gạo nấu bột cho ăn, khi đứa nhỏ nhà người khác đang ở bên người mẹ làm nũng, thì bé bị Vạn Chư dạy dỗ từ nhỏ ý nghĩ nam nhi phải tự mình cố gắng, đừng suốt ngày dính ở bên người mẹ.
Đợi đến khi lớn lên, Vạn Tề trở thành đứa trẻ xuất sắc của nhà người khác đáng oán hận nhất trong cảm nhận của những đứa trẻ nhà người ta, mà những đứa trẻ bình thường này cũng giống vậy trở thành đứa trẻ của nhà người khác đáng hận nhất trong cảm nhận của bé.
Từ nhỏ bé không được dính mẹ, cha bé vào một ngày sau khi bé lớn lên hiểu chuyện, mới phát hiện suốt ngày dính Bách Hợp không phải ông ấy mà là bé, nên Vạn Chư luôn luôn nghĩ âm mưu phải cách ly bé cùng mẹ, đáng tiếc đợi đến khi Vạn Tề hiểu được đạo lý này, thì đã muộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-37-1.html.]
Đứa bé này đến thời kỳ phản nghịch ngay cả phương thức phát tiết muốn ôm mẹ khóc lóc một chút cũng không được, bởi vì bé đã bị Vạn Chư giáo dục thành công thành nam tử hán điển hình đổ m.á.u đổ mồ hôi không đổ lệ. Cũng bởi vì như thế, lão mẹ của bé vẫn cho rằng bé rất mạnh, mạnh đến mức không cần mẹ yêu thương, lại không ai biết ở trong trái tim sớm đã trưởng thành của bé, luôn cất dấu ghen tỵ với cha.
Giống như mỗi một đứa nhỏ tinh anh sau lưng đều có những năm tháng bi thảm theo cùng, lịch sử lớn lên của Vạn Tề là biểu hiện chính xác rõ ràng nhất cho điều này.
Ba mươi năm sau, Bách Hợp đi theo bên người Vạn Chư tham dự một buổi tụ họp, một ông già nào đó mái tóc đã xám trắng kéo vợ của mình xuất hiện ở trước mặt hai vợ chồng Vạn Chư, nhìn thấy Vạn Chư liền bắt đầu nổi lên khuôn mặt tươi cười, Bách Hợp im lặng mỉm cười không lên tiếng đưa tay khoác ở trên cánh tay Vạn Chư, nhìn vẻ mặt c.h.ế.t lặng của Triệu Tinh, ả đối với việc nhìn thấy Vạn Chư dường như đã không buồn không vui, tuy rằng sống lại một đời, nhưng bởi vì nguyên nhân mưu kế vẫn chưa được thi triển, nên hình như ả đã bắt đầu học được cam chịu số phận, đi theo bên cạnh ông già tuổi đã đủ để làm cha của ả này, vẻ mặt lặng như tờ.
“Hai mươi lăm năm trước Triệu Tinh cũng đã gả cho giáo viên trường tư thục làm vợ kế, anh cho cô ta một chút báo đáp khiến cô ta cả đời này không có con, chẳng qua kế nữ(3)cũng không ít, cũng thật tiện nghi cho cô ta, nghe nói hai năm trước lại gả cho người trước mặt này là thư ký trưởng của thị trưởng tân nhiệm tỉnh Nam Giang.” Vạn Chư ở bên tai Bách Hợp nhỏ giọng nói vài câu, mặt khác đưa tay giúp cô chỉnh lại mấy sợi tóc rũ xuống ở trước mặt cô, anh rất thích cảm giác sờ tóc dài trên đầu cô, hiện tại tóc cô đã rất dài, khi búi tóc lên cũng không cần mang tóc giả, nhìn thấy có một loại cảm giác giống như cung nữ cổ điển khiến cho anh vô cùng thích.
Con gái của chồng
Đã qua vài chục năm rồi, nhưng cô giống như búp bê được anh nâng trên tay, bị nuông chiều bị dung túng nhưng lại bị giam cầm.
Bách Hợp trở mình khinh thường, lại xông lên cùng một đám quan viên chào hỏi, đối với lời nói của Vạn Chư không nghĩ quay về.
Đời này vô hình trung đã đem địch nhân Triệu Tinh này ngầm xử lý, bắt đầu có phần ngạc nhiên, kết cục cũng mạc danh kỳ diệu(*), cũng không biết nói thế nào nữa, mục đích bắt tâm của Vạn Chư khi sống lại trong tưởng tượng của Triệu Tinh, cuối cùng vẫn không thành.
(*)Không hiểu ra sao cả, không sao nói rõ được, quái lạ
Ở trước mặt người thông minh, đàn bà tự cho là thông minh vĩnh viễn chỉ có thể bị người ta cười nhạo, đối với người như như Vạn Chư vậy mà nói, tâm tư này của Triệu Tinh, nếu tâm tình anh ta tốt tự nhiên bồi ả vui đùa một chút, có thể từ trong mưa b.o.m bão đạn một đường chui ra, cũng đi đến bước hiện tại, Vạn Chư cũng không phải là cái loại đàn ông hun lòng(*)** này, anh ta muốn, thì vĩnh viễn không có khả năng bị người bên ngoài thao túng.
(*)Theo như raw là “Huấn tâm”, “Huấn” = hun, “Tâm” = lòng, ngực, tim => có thể hiểu không phải là cái loại đàn ông nóng lên là XX