Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Nhanh: Nghịch Chuyển Số Phận - Chương 80.2

Cập nhật lúc: 2024-10-18 09:24:19
Lượt xem: 19

“Tây Môn đại quan nhân kia quả thật là rất cao. . . . . .”

“Không biết nhân vật tốt như vậy, làm sao Vương bà lại không tự mình hưởng dụng?” Bách Hợp nhìn không nổi bộ dạng khiến người ghê tởm này của Vương bà, nói thẳng: “Ta thấy Vương bà càng già càng dẻo dai, một đống tuổi cũng vẫn là xuân tâm chưa biến, đã nói lên vẻ đẹp đáng ngưỡng mộ của vị đại quan nhân này, theo nô nhìn, đúng là trời sinh một đôi, đất tạo một cặp. . . . . .”

“Xí xí xí.” Vương bà vừa nghe trong lòng giận dữ, muốn trở mặt, chỉ là có phần luyến tiếc chỗ bạc chưa tới tay kia, lúc này thấy Bách Hợp miệng lưỡi bén nhọn, Vương bà lạnh giọng nói:

“Không gạt nương tử, nếu như nương tử có tâm, lão thân liền thay ngươi làm mai làm mối, sớm hoàn thành việc tốt này, vừa vặn là mưu cầu nhân duyên tốt tuyệt thế, chứ nếu không đi theo cái tên Võ Đại Lang không có tiền đồ kia của nhà ngươi, thì suốt đời ăn cơm mềm của ngươi đi!” Bách Hợp đang chờ bà ta nói ra ý đồ chân chính đến đây, lúc này thấy bà ta không kiềm chế được, cười lạnh hai tiếng trực tiếp kéo Vương bà ta tha ra ngoài: “Thúc thúc đang ở đây chứ?”

Gần đây Cao Quyền trong huyện cất nhắc Võ Tòng đã bị Thái Tương buộc tội, hiện tại chính hắn còn khó bảo toàn, đối với Võ Tòng càng không quản được nhiều hơn, bởi vậy gần như thời gian cả ngày Võ Tòng đều đứng ở trong nhà, nếu không phải chuyện này chính nàng không tiện ra mặt, Bách Hợp cũng đã sớm tự mình trừng trị hai người Vương bà và Tây Môn Khánh rồi.

Võ Tòng nghe thấy Bách Hợp gọi, vội từ trong phòng đi ra, vừa lúc nhìn thấy tình cảnh Bách Hợp véo Vương bà, đang hơi nghi ngờ, lại nghe Bách Hợp nói:

“Lão tú bà này không biết xấu hổ muốn thuyết khách ta, nói cái gì Tây Môn đại quan nhân nhìn trúng ta, muốn bảo ta độc c.h.ế.t Đại lang gả vào Tây Môn gia, đệ đã thấy thì thuận tiện xử lý đi, chỉ cần không g.i.ế.c người là được, còn lại tùy đệ.” Tiếng Bách Hợp nói vừa dứt, Võ Tòng đã nắm chặt bàn tay kêu ‘rắc rắc’, Vương bà sợ tới mức không ngừng lắc đầu.

Tên tuổi Võ Tòng đánh hổ huyện Thanh Dương có ai lại không biết? Vương bà tự biết chính mình một bộ xương già rơi vào trên tay Võ Tòng chỉ sợ không thể c.h.ế.t già, trong lòng bà sợ hãi, không khỏi trừng mắt nhìn Bách Hợp một cái, định mở miệng giải thích, Võ Tòng đã không cho bà cơ hội, một cái tát đã vỗ vào trên mặt Vương bà, một cái tát này đã đánh cho khóe miệng Vương bà vỡ ra, một dòng m.á.u tươi từ khóe miệng chảy xuống.

Mạng già mất một nửa, sao còn nói nổi nữa?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-nhanh-nghich-chuyen-so-phan/chuong-80-2.html.]

“Tẩu tẩu, Tây Môn Khánh là nghĩa tử đồ đệ của Thái lão tặc, tẩu xem. . . . . .” Võ Tòng một tay đem Vương bà nắm như nắm con gà con xách lên, một bên lại hỏi Bách Hợp một câu, Bách Hợp lắc lắc đầu: “Chuyện này đệ cứ kệ đi, tự ta xử lý, đệ kéo Vương bà vào, giúp ta tìm vài con sâu đến đây.” Nàng còn có cổ thuật, nếu muốn g.i.ế.c Tây Môn Khánh không phải việc khó gì, nhưng nếu muốn thần không biết quỷ không hay lấy tính mạng của hắn ta, thì chỉ có một đường cổ thuật thôi.

Võ Tòng không hiểu nàng nói đến sâu là có ý gì, nhưng vẫn đáp dạ, chờ hắn xách Vương bà đi, khi trở về liền y theo theo phân phó của Bách Hợp, mang theo túi lớn đủ các loại sâu trở về.

“Chị dâu dùng vật này làm gì?” Võ Tòng hiện giờ đã rất là kính nể Bách Hợp, mở miệng hỏi một câu, Bách Hợp cười lạnh nói: “Rắn chuột kiến cũng chỉ làm bị thương người mà thôi, còn có thể làm hại mạng người, thúc thúc đã nghe qua cổ thuật Nam Cương chưa?”

Nghe thấy vậy, Võ Tòng chấn động, gật gật đầu, do dự nói: “Chẳng nhẽ chị dâu cũng biết loại kỳ thuật này?”

“Từng được dị nhân chỉ điểm, đã dạy mấy chiêu nửa thức, Tây Môn Khánh thế lực khổng lồ, vả lại chỉ thích nữ sắc, nếu không đem loại nhọt độc này trừ bỏ, thì còn không biết có bao nhiêu người phải chịu độc thủ của hắn ta nữa.” Bách Hợp liếc mắt nhìn Võ Tòng một cái, thấy bộ dạng của hắn có chút tức giận bất bình, liền nhân cơ hội dạy:

“Tuy rằng quang minh chính đại g.i.ế.c hắn ta quả thật thoải mái, nhưng thủ vệ bên người hắn ta không ít, trước miễn bàn có thể không thành công, cho dù may mắn thành công, bản thân cũng sẽ bị triều đình truy nã, ta hiện tại đã có tiểu lang, dù không vì mình, thì cũng phải lo lắng cho đứa nhỏ, làm việc phải nghĩ trước nghĩ sau, thúc thúc nói có đúng không?” Võ Tòng không lên tiếng, nhưng vẻ mặt như có điều suy nghĩ.

Bách Hợp thấy trong lòng hắn đã rõ, thì cũng không nói nữa, nàng dùng thời gian hai tháng tạo ra một cái phệ tâm cổ(1) đơn giản, sai Võ Tòng thần không biết quỷ không hay thả vào trên người Tây Môn Khánh, khoảng nửa năm sau, Tây Môn Khánh phát bệnh đau tim, quặn đau mà chết.

Sâu cắn tim

Dân chúng huyện Dương Cốc đều bôn ba tỏ ý vui mừng, mà lúc này Cao Quyền huyện Dương Cốc có ơn tri ngộ với Võ Tòng bị điều đi, Võ Tòng ban đầu tức giận bất bình, nhưng lập tức hiểu được thế đạo cũng không dễ dàng như trong tưởng tượng của hắn vậy, bởi vậy hắn chỉ nghe lời nói của Bách Hợp, xuất bạc tiễn đưa Cao Quyền, cũng không quan tâm loại chuyện này nữa.

Sau hai năm Bách Hợp đem Võ Nghênh Nhi tống xuất gả đi, trong thời gian đó tuy tính tình nàng vẫn không tốt với Võ Đại Lang, nhưng Võ Đại Lang vẫn quan tâm, mặc dù Bách Hợp không cho phép hắn đụng chạm, nhưng sau khi hắn có nhi tử, liền cũng không miễn cưỡng, đã không có Tây Môn Khánh, Võ Đại Lang chẳng qua cũng chỉ sống đến bốn mươi rồi c.h.ế.t mà thôi, Bách Hợp dạy võ công vài năm cho Võ Tòng, sau đó hắn lại tự mình cưới vợ lập gia đình, ngược lại sống một cuộc đời phú ông gia, không giống như trong nội dung vở kịch là cuối cùng bị buộc lên Lương Sơn, tất nhiên cũng không có tình huống về sau hắn mất một cánh tay rồi xuất gia, khiến cho Võ gia tuyệt hậu.

Loading...