Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Chinh Phục Trúc Mã - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-10-08 09:11:10
Lượt xem: 22

5

 

Ta chỉ có thể phái người đóng giả làm thương nhân ngoại thành thăm dò Trương Cảnh, trốn ở phòng bên cạnh nghe lén.

 

Trương Cảnh thực sự là một con cáo già, đề phòng đến giọt nước không lọt, luôn chỉ cười ha ha, đổ tất cả họi chuyện lên đầu phụ thân ta.

 

Ngay cả việc hợp tác với các đại hộ khác trong thành Tô Châu cũng đều là phụ thân ta ra mặt.

 

Nếu sau đó có giông bão nổi lên.

 

Ông ta có thể đi thẳng một mạch, mà phụ thân ta ở lại sẽ là người phải gánh chịu cơn thịnh nộ.

 

Theo cốt truyện, vì chuyện này mà nguyên khí của Ôn gia đã bị tổn hại nghiêm trọng, vì để bảo toàn cơ nghiệp phụ thân không thể không bí quá hoá liều, cấu kết với “Đám người kia” cùng nhau làm chuyện xấu.

 

Ta siết chặt tay, sau khi đám người kia rời đi, ta đợi trong phòng riêng rất lâu rồi mới đi ra ngoài, nhưng không ngờ, Trương Cảnh vẫn chưa đi, đang đứng trong đại sảnh..

 

Thần sắc ta cứng đờ rồi lại tỏ vẻ tự nhiên, không hề nao núng nhìn về phía ông ta.

 

"Nguyệt Nhi, tại sao ngươi lại ở đây?" Ông ta hỏi.

 

"Ta..."

 

Không đợi ta kiếm một cái cớ thật hay.

 

Giọng nói vui vẻ của Sở Tích Nhan đã vang lên: "Nguyệt Nhi, xin lỗi, ta có chút chuyện, chắc ngươi đã đợi rất lâu rồi."

 

"Đúng vậy, ta đang định ra ngoài xem, sao ngươi vẫn chưa tới? Nếu ngươi vẫn không đến, đồ ăn sẽ nguội mất." Ta mỉm cười đáp lại.

 

Nàng ấy mỉm cười bước đến bên cạnh ta, nắm lấy cánh tay ta: “Ta nghe người khác nói món cá dấm ở tửu lâu Thiên Hương là mỹ thực, mỗi ngày lượng bán ra có hạn, hôm nay xem như ta có lộc ăn rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-chinh-phuc-truc-ma/chuong-9.html.]

 

"Món cá sấm ở tửu lâu Thiên Hương đúng là rất ngon." Trương Cảnh khẽ gật đầu.

 

"Trương thúc thúc đang ở đây đợi ai à?" Ta hỏi.

 

"Không, không, có mấy thương nhân ở ngoại thành đến muốn làm ăn với ta. Chúng ta vừa nói chuyện xong rồi, các ngươi cứ ăn từ từ, Ta còn có việc phải làm, ta đi trước."

 

"Vâng."

 

Tiến ông ta đi xong.

 

Ta quay đầu lại đã thấy Sở Tích Nhan cười như không cười nhìn ta.

 

Nàng ấy lại kéo ta vào trong phòng bao.

 

Vừa bước vào cửa, Sở Tích Nhan đã đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng: “Ngươi đang điều tra Trương Cảnh.”

 

Ta giật mình một cái, rồi lại nhẹ nhõm.

 

Nói tới chuyện này, cũng không có gì phải giấu giếm, ta nhìn vào mắt nàng ấy, thản nhiên trả lời: "Phải."

 

"Tại sao lại điều tra ông ta?"

 

"Ông ta xuất hiện quá mức tại kỳ lạ, việc làm ăn này cũng tới quá kỳ lạ, chẳng lẽ không đáng để điều tra sao?"

 

Ta hơi nheo mắt, thận trọng hỏi: "Tích Nhan... tại sao ngươi biết được?"

 

“Ta?” Náng ấy mỉm cười: “Tống Hàm nói với ta.”

 

Ta sững người một lúc.

Loading...