XUYÊN SÁCH CÙNG BẠN THÂN, GAME NÀY DỄ! - CHƯƠNG 1: CÙNG BẠN THÂN XUYÊN KHÔNG
Cập nhật lúc: 2024-10-27 08:53:23
Lượt xem: 202
Lúc bị nam phụ Lục Nhuận và phản diện Giang Yếm bắt gặp, tôi và đứa bạn thân vừa gọi mười anh chàng người mẫu, xem họ nhảy trên sân khấu.
Mà khi hai người họ đẩy cửa bước vào, tay của bọn tôi đang đặt trên cơ bụng của các anh người mẫu.
Tôi chưa kịp sờ đã nghe thấy tiếng gọi:
“Thịnh Thính.”
“Lâm Tuế.”
Ồ, nó tên là Thịnh Thính, tôi tên là Lâm Tuế.
Giọng nói quen thuộc này khiến bọn tôi sợ đến mức lập tức rụt tay lại, đồng thời cứng đờ quay đầu lại.
Bọn tôi nhìn thấy Lục Nhuận và Giang Yếm sải bước đi vào.
Tôi và Thịnh Thính nhanh chóng quay đầu nhìn nhau, thấy được sự kinh ngạc giống hệt nhau trong mắt đối phương.
Lục Nhuận sải bước đi về phía tôi.
“Tuế Tuế, sao em có thể đối xử với anh như vậy?”
Ngẩng đầu nhìn thấy vẻ mặt đầy ấm ức của Lục Nhuận, tôi lập tức cảm thấy mình hơi quá đáng, sao có thể gọi những mười người chứ.
Lại nhìn sang Thịnh Thính, nó bị Giang Yếm từng bước ép sát, chắc sẽ thảm lắm.
Giây tiếp theo, mặt tôi bị ép xoay lại, bên tai vang lên giọng nói của Lục Nhuận.
“Tuế Tuế, sao còn rảnh nhìn người khác? Không muốn giải thích với anh một chút à?”
Nhìn Lục Nhuận ấm ức đến sắp khóc, tôi vội vàng nói: “Chúng ta về nhà, về nhà rồi em giải thích cho anh nhé.”
Trước khi đi, tôi lại liếc nhìn Thịnh Thính bên cạnh, chắp tay trước ngực, cậu tự cầu phúc đi nhé.
Hậu quả của việc thức khuya không ngủ được nên đi chửi quyển tiểu thuyết với đứa bạn thân là hai đứa tôi cùng xuyên sách.
Xuyên vào cuốn tiểu thuyết “Nữ Chính Vạn Người Mê” mà bọn tôi chửi.
Nội dung đại khái giống như tên truyện, nữ chính Tô Niệm là một cô nàng vạn người mê, xuất thân nghèo khó nhưng kiên cường bất khuất.
Nói cách khác là hào quang quá mạnh.
Không chỉ nam chính thích, mà nam phụ và phản diện cũng thích cô nàng.
Nếu nội dung chỉ có vậy thì không đến nỗi khiến bọn tôi phải chê nhiều đến thế.
Vấn đề là nữ chính không nói rõ là thích nam chính, cũng không từ chối sự theo đuổi của nam phụ và phản diện, đúng là một đóa bạch liên hoa thứ thiệt.
Sau đó, bọn tôi xuyên sách, mục tiêu nhiệm vụ là một đứa công lược nam phụ Lục Nhuận, một đứa công lược phản diện Giang Yếm.
Sau khi tôi và đứa bạn thân tiếp nhận xong cốt truyện, bọn tôi đều im lặng nhìn đối phương.
Một lúc sau, cả hai cùng hét lên.
“Tuế Tuế, tớ kích động quá đi mất thôi a a a a a, cuối cùng cũng được gặp người thật của phản diện rồi.”
“A a a, Thính Thính, tớ cũng kích động, phú quý ngập trời này cuối cùng cũng đến lượt bọn mình rồi.”
Quả nhiên là cùng chung một cái chăn thì không thể có hai loại người, bọn tôi cùng một giuộc, đều là đồ biến thái.
Vì Lục Nhuận là người gặp nữ chính trước nên tôi và Thịnh Thính dựa theo cốt truyện đã tìm Lục Nhuận ngay.
Lục Nhuận được thiết lập là một người dịu dàng chu đáo, nếu không đã chẳng quen biết nữ chính lâu như vậy mà không dám tỏ tình.
Mà lúc này Lục Nhuận đang trên đường đến thư viện.
Trong cốt truyện gốc, Lục Nhuận gặp Tô Niệm hỏi đường trên đường đến thư viện, sau đó yêu từ cái nhìn đầu tiên.
Nhưng bây giờ mục tiêu của tôi là công lược Lục Nhuận, đương nhiên không thể để nữ chính giành trước được.
Nhìn thấy Lục Nhuận mặc áo sơ mi trắng, dáng vẻ nho nhã lịch sự, tôi lập tức chùn bước.
Tôi nhìn sang Thịnh Thính: “Thính Thính, làm sao bây giờ? Tớ hơi sợ.”
Lục Nhuận này đúng là gu của tôi.
Thật là ngại quá đi.
Thế mà, ngay giây sau khi nói ra câu này, tôi đã xuất hiện trước mặt Lục Nhuận.
Bị Thịnh Thính đá ra.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương
“Cậu… không sao chứ?”
Ngẩng đầu lên, Lục Nhuận đưa tay về phía tôi, tôi lập tức sững người.
Vội vàng đứng dậy: “Không… không sao, tại tớ không cẩn thận.”
Nhìn Lục Nhuận mỉm cười với tôi, phản ứng đầu tiên của tôi là bỏ chạy.
Trước khi xuyên sách, ngày nào cũng mơ tưởng đến Lục Nhuận, sau khi xuyên sách thì lại nhát gan, đúng là tôi rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-cung-ban-than-game-nay-de/chuong-1-cung-ban-than-xuyen-khong.html.]
“Bạn học, hình như áo cậu bị bẩn rồi.”
Nghe thấy Lục Nhuận nói, tôi dừng bước.
Hai chữ “mất mặt” chỉ thiếu điều in lên trán tôi.
Đều tại Thịnh Thính, tự dưng đá tôi ra ngoài.
Đợi tôi về sẽ tính sổ với nó sau.
“Tớ cho cậu mượn áo.”
Quay đầu lại, tôi nhìn thấy Lục Nhuận dùng ngón tay thon dài, nhẵn mịn lại rõ khớp xương cầm bộ quần áo.
Bàn tay này đẹp thật đấy.
Khoan đã, đó không phải là trọng điểm.
Tôi lắc đầu, cố gắng xua đi những suy nghĩ linh tinh trong đầu.
“Cảm ơn, tớ tên là Lâm Tuế.”
…
Sau khi Lục Nhuận đi, giọng nói của hệ thống vang lên trong đầu tôi.
[Độ thiện cảm của đối tượng công lược +10.]
Tôi ???
Dễ công lược vậy sao?
Tôi là thiên tài đúng không?
[Ký chủ, độ thiện cảm của đối tượng công lược đạt 100% là thành công, cứ mỗi lần độ thiện cảm +10 sẽ nhắc nhở, chúc ký chủ thành công.]
Sau khi tạm biệt Lục Nhuận, đang lúc tôi đang băn khoăn làm sao để gặp lại cậu ấy thì…
Trên đường đến lớp, tôi gặp Lục Nhuận ở cầu thang.
Bảo sao người ta hay nói có duyên sẽ gặp lại nhau.
Lúc này tôi cuối cùng cũng tin câu này rồi.
Tôi và Lục Nhuận đúng là có duyên.
Nhưng lúc này trông Lục Nhuận có vẻ gặp chút rắc rối.
Đến lúc tôi thể hiện rồi.
Tôi lập tức đi tới.
“Cậu không sao chứ?”
Lục Nhuận ngẩng đầu lên, lắc đầu: “Không ngờ lại gặp cậu, vừa rồi bị vấp ngã ở cầu thang, hình như bị bong gân, không sao đâu.”
“Sao lại không sao được, tớ đỡ cậu, cậu học lớp nào?”
…
Tôi thật sự không ngờ tôi và Lục Nhuận lại học cùng lớp, còn là bạn cùng bàn.
Khoảnh khắc bước vào lớp, tôi nhìn thấy đứa bạn thân và Giang Yếm.
Trùng hợp thật đấy.
“Đây là quần áo hôm qua.”
Tôi đưa tay đưa quần áo cho Lục Nhuận.
Quay đầu nhìn đứa bạn thân và Giang Yếm, có vẻ như đã có chút tiến triển.
Nghĩ đến việc độ thiện cảm của Lục Nhuận mới chỉ 10%, tôi nhân cơ hội đề nghị:
“Cái đó… cậu bị bong gân, không tiện đi lại, hay là trưa nay tớ đi lấy cơm giúp cậu nhé.”
Lục Nhuận khựng lại một giây, sau đó gật đầu.
[Mức độ thiện cảm của đối tượng công lược: 20%.]
Giọng nói của hệ thống vừa vang lên trong đầu, giây tiếp theo cô giáo đã bước vào, phía sau còn có một bạn nữ.
Trong nháy mắt, tôi cảnh giác, ánh mắt tôi và Thịnh Thính giao nhau.
Tôi và Thịnh Thính đều biết người này.
Là nữ chính Tô Niệm trong truyện gốc.
Tôi theo bản năng nhìn về phía Lục Nhuận.
Lục Nhuận mỉm cười với tôi, trông có vẻ không có gì khác thường.
Tôi thở phào nhẹ nhõm.