Xuyên sách, ta trở thành chính thất đanh đá của phản diện - Chương 258
Cập nhật lúc: 2024-08-01 17:26:44
Lượt xem: 158
Vậy nên bà ấy có nấu canh bồi bổ cho con ruột cũng chẳng có gì là lạ, nàng gật đầu: "Nương muốn nấu thì cứ nấu đi, chúng ta cũng không thiếu số tiên đó."
Nói xong nàng sợ Dư thị không đủ tiền, nên còn nói thêm một câu: "Nếu không đủ tiền, thì cứ bảo con."
Dư Thi:
Nghe Diệp Gia nói vậy Dư thị càng thêm lo lắng. Bên này, Diệp Gia thấy nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị sắp xong nên nhờ Diệp Ngũ Muội khuân đồ giúp mình.
Bên cạnh bếp và nồi để nấu đồ ăn sáng, còn có ba nồi đầu lợn hầm, ba mươi cân thịt ba chỉ, cả một thùng ruột già lớn. Ba người chất tất cả mọi thứ lên xe bò. Xe bò đi chậm rãi nhưng lại vô cùng vững vàng. Chu gia cũng không cần quá nhanh, nếu vận chuyển hàng hóa thì rõ ràng xe bò tốt hơn xe ngựa. Diệp Gia và Diệp Ngũ Muội ngồi hai bên thành xe.
Ông Tôn vung roi quất bò, chiếc xe lộc cộc chạy đi.
Ngày đầu tiên khai trương cửa hàng, nơi nhỏ như này không có đội múa sư tử nên Diệp Gia đặc biệt mua pháo dây đốt cạnh đường. Tiếng pháo nổ bùm bùm thu hút ánh mắt của mọi người tại phố Đông.
Chuyện cửa hàng Sap Tây Thi của Diệp Gia đã được các thực khách lan truyền từ rất lâu, vài người tin cũng vài người không tin. Ngay từ sáng sớm đã có nhiều người đến vị trí cũ của sạp Tây Thi, đợi một lúc lâu không thấy chủ sạp đến mở thì chỉ nghĩ rằng sạp Tây Thi lại nghỉ như bình thường. Khi nghe thấy tiếng pháo chạy đến hóng hớt, họ mới nhận ra Sạp Tây Thi đã đổi cửa hàng, trông có thêm rất nhiều món ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-ta-tro-thanh-chinh-that-danh-da-cua-phan-dien/chuong-258.html.]
"Bà chủ, đổi cửa hàng rồi thì mùi vị và giá cả vẫn như ngày xưa chứ?" Có mấy người sợ tăng giá nên trước khi mua phải hỏi rõ ràng.
Diệp Gia nghe vậy nói to: "Đồ ăn sáng vẫn giữ nguyên giá gốc, không tăng giá, mọi người cứ yên tâm. Tiệm mới khai trương nên sẽ có khuyến mãi, hôm nay khách hàng nào mua ba cân thịt lợn sẽ được tặng kèm hai lượng lòng heo om. Ta nấu không quá nhiều, mọi người đến ăn thử xem sao. Món lòng heo này là món mới của chúng ta, mùi vị rất ngon. Không bán chỉ tặng kèml
Khi nàng nói vậy, trong đám đông đã có người vỗ tay khen ngợi.
Cả trấn Đông Hương đều biết thịt lợn của sạp Tây Thi thơm ngon thế nào. Tài nghệ làm thịt của họ, người ngoài không học được. Vừa nghe nói có món mới, bà chủ còn hào phóng tặng miễn phí không lấy tiền, ai lại không cảm thấy vui mừng? Tuy nhiên đầu năm nay quả thật có rất ít người ăn lòng lợn, lòng già càng ít hơn. Dù nói được tặng miễn phí, thế nhưng vẫn có vài người không quen.
Diệp Gia cũng đoán trước được điều này. Lúc trước nàng nấu cho người Chu gia ăn thử, phản ứng của họ cũng giống mọi người bây giờ. Vậy nên nàng cũng không vội giải thích, mà chỉ nói đến lúc đó sẽ để một chiếc bát trống cho mọi người ăn thử.
Vì bình thường tỷ muội Diệp Gia không chỉ xinh xắn, mà khi buôn bán còn rất nhỏ nhẹ hào phóng, vậy nên dù trong lòng rất nhiều thực khách không thích lòng già heo, thế nhưng bên ngoài họ cũng không nói lời khó nghe. Ai nấy đều khen bà chủ nấu ăn ngon nên dĩ nhiên làm gì cũng ngon. Còn có người hỏi bao giờ Diệp Gia bắt đầu bán, Diệp Gia chỉ có thể mỉm cười trả lời: "Bao giờ nấu xong đồ ăn sáng sẽ bán luôn."
"Vậy ta sẽ được ăn thức ăn nóng hổi rồi!"
Các thực khách đã cổ vũ, dĩ nhiên Diệp Gia cũng tươi cười chào đón. Đây chính là điểm thuận lợi của mấy nơi nhỏ, nếu đã làm ăn buôn bán thuận lợi thì sau này kể cả người ở phố bên cạnh cũng biết. Mọi người thân thiết với nhau nên họ cũng sẵn lòng nói tốt khi Sạp Tây Thi mở tiệm buôn bán.
Cuối tháng chín, trời còn chưa trở lạnh, gió thu mát mẻ cũng là lúc mọi người dễ đói. Nên Diệp Gia bảo ông Tôn bắt đầu bày bếp nấu ngoài cửa tiệm. Một bên nhào bột còn một bên chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn.