Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo - Chương 400:
Cập nhật lúc: 2024-05-28 16:45:54
Lượt xem: 200
Hai chân đại đội trưởng như nhũn ra, không ngừng run rẩy, đây là đang mưu sát ‘mệnh quan triều đình’!
Con bé c.h.ế.t tiệt kia cũng quá to gan lớn mật rồi!
“Không chết, vẫn còn thở!”
Bà cụ Đường vươn tay, dò dưới mũi hai người kia, sau đó ngay lập tức yên tâm.
Bà ấy vỗ nhẹ lên trên người Đường Niệm Niệm, gằn giọng: “Cháu ăn tim gấu mật báo à, ngay cả cán bộ cũng dám đánh, chờ lúc bọn họ tỉnh dậy, cứ nói là bà đánh, cháu đừng có hùng hổ ôm hết vào người!”
“Không sao, hai người đừng lo lắng vớ vẩn!”
Đường Niệm Niệm không hề để ý, cô chính là người có công kiếm tiền ngoại tệ, chỉ cần lãnh đạo của Chư Thành còn có chút đầu óc thì sẽ biết nên làm gì.
Mỗi tay cô nhấc một người, sau đó xách hai nhân viên công tác rời đi.
Tiếp đó gọi điện thoại cho huyện thành, trực tiếp gọi cho người đứng đầu ở đó.
Quan hệ giữa chủ nhiệm Giải và người đứng đầu Chư Thành cũng rất tốt, ông ấy đã cố ý bắt chuyện qua, còn kêu Đường Niệm Niệm có việc gì thì cứ tới tìm người đứng đầu.
Người đứng đầu họ Hùng, tên là Hùng Sở Sở, một cái tên rất dịu dàng, nhưng lại là một ông chú râu quai nón, Đường Niệm Niệm vừa nhìn thấy ông ta đã muốn cười, lần đầu tiên cô gặp được một người có tên và bề ngoài khác nhau hoàn toàn.
Lớn lên giống gấu, nhưng tên lại quyến rũ động lòng, thật sự là hai thái cực.
Hùng Sở Sở trẻ hơn chủ nhiệm Giải mấy tuổi, hai năm trước được điều tới Chư Thành với tư cách người đứng đầu, cho tới hiện tại, ông ta vẫn chưa có thành tích xuất sắc nổi trội nào, chủ nhiệm Giải nói, Hùng Sở Sở rất muốn xây dựng kinh tế, tư tưởng cũng tương đối được khai sáng.
Đường Niệm Niệm đã trò chuyện với huyện trưởng Hùng, coi như nói chuyện cũng rất hòa hợp, Hùng Sở Sở quả thật có tầm nhìn xa, cũng bừng bừng tham vọng, vậy nên cô mới trực tiếp gọi điện thoại qua.
“Alo, Tiểu Đường có chuyện gì sao?”
Hùng Sở Sở nghe điện thoại, âm thanh hào sảng truyền đến.
“Chú Hùng, trong huyện có cử tới hai người để giúp đỡ tiếp đãi khách nước ngoài, cháu đã đánh ngất bọn họ, chú kêu người dẫn về đi, cháu không cần ai giúp đỡ hết!”
Đường Niệm Niệm không có chút khách sáo nào, yêu cầu trả hàng.
Đường Niệm Niệm cực ghét cán bộ theo kiểu chủ nghĩa quan liêu c.h.é.m gió, ăn to nói lớn nhưng làm việc lại cẩu thả, với tính cách hay nổi nóng như cô chắc chắn sẽ không nhịn được, lỡ đâu cô không nhịn được lại g.i.ế.c người thì không tốt lắm.
Hùng Sở Sở sửng sốt một chút, sau đó ôn hòa hỏi: “Bọn họ đã làm gì sao?”
“Họ nói cháu làm quần áo theo chủ nghĩa tư bản, không biết kham khổ mộc mạc, cháu chỉ làm đồng phục của công nhân thôi mà, cũng đâu thể mặc đồ rách rưới tiếp đãi doanh nghiệp nước ngoài chứ? Thật ra cháu biết tại sao bọn họ lại làm loạn như vậy, vì trong công việc bọn họ không có đất dụng võ, cảm thấy Đường Thôn không nể mặt bọn họ, nên đã kích thích tới sự mẫn cảm yếu ớt của bọn họ, hai vị Phật lớn này Đường Thôn chúng cháu không hầu hạ nổi, chú dẫn về đi!”
Đường Niệm Niệm nói trúng bệnh chung của cán bộ hiện tại, đó cũng là lý do cô không thích liên hệ với cán bộ chính phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-thanh-phao-hoi-chong-lai-menh-xui-xeo/chuong-400.html.]
Hô khẩu hiệu to hơn ai hết, nói cũng hay hơn người khác, nhưng vừa gặp chuyện việc đầu tiên là chối bỏ, sau đó tìm con dê thế tội, mãi mãi không có ai đến chủ động gánh chịu trách nhiệm, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, nếu không hóa được thì sẽ tìm những nhân viên tạm thời gánh tiếng xấu giùm.
Cái tác phong quan liêu này, dù có qua mấy chục năm cũng không sửa được, còn có thể ngày càng nghiêm trọng.
Đại đội trưởng đứng bên cạnh mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, thấm ướt cả khăn tay, ông ấy liếc mắt ra hiệu cho Đường Niệm Niệm, nhưng không có hiệu quả.
Đường Niệm Niệm không hề nhìn tới ông ấy.
Trước mắt đại đội trưởng dần dần biến thành màu đen, ông ấy vịn vào bàn mới miễn cưỡng đứng vững được, xong rồi xong rồi, con bé c.h.ế.t tiệt này cũng quá vô lễ rồi, đầu dây bên kia là huyện trưởng Hùng, nếu huyện trưởng tức giận, mười cái Đường Thôn cũng không đủ để đốt lửa.
Nét mặt của Hùng Sở Sở bên kia vô cùng nghiêm túc, ông ta suy nghĩ nghiêm túc về những lời Đường Niệm Niệm nói.
Những vấn đề này trước đó ông ta cũng đã nhận ra, cũng muốn thay đổi, nhưng có lòng mà không có sức.
Nhưng bây giờ lại có hy vọng, ngoại tệ là chuyện quan trọng của Nhà nước, trong đại hội gần nhất của phía trên đã đưa ra nhiệm vụ chủ yếu trước mắt chính là phát triển kinh tế, nhất là ngoại tệ.
Nói như vậy, ngoại trừ chuyện lớn như bảo vệ quốc gia, ngoại tệ chính là chuyện quan trọng nhất, những thứ khác đều phải nhường lại cho chuyện ngoại tệ.
“Tiểu Đường, trước tiên chú muốn nói lời xin lỗi với cháu, chuyện này do chú làm việc thiếu sót, hai người kia chú sẽ cử người đi đón về, sau đó sẽ cử người xuống lại, cháu yên tâm, người lần này được cử tới, tuyệt đối sẽ không làm loạn!”
Hùng Sở Sở thừa nhận công tác của ông ta có sai lầm, giọng điệu vô cùng chân thành.
“Chú muốn cử người tới thì cứ cử, nhưng cháu muốn nói rõ trước, đừng dính vào chuyện của cháu, cháu có thể một mình làm đơn đặt hàng ngoại tệ này, cũng có thể làm tốt công việc tiếp đãi, không cần người ngoài mù quáng chỉ huy!”
Đường Niệm Niệm không từ chối, nhưng cô cũng nói rõ trước để không mất lòng, nếu lại cử người không thức thời đến, sao cô làm việc được đây.
Cơ thể đại đội trưởng lung lay, lau đi mồ hôi lạnh.
Tiếng cười của Hùng Sở Sở truyền ra: “Khả năng của cháu chú đã biết, trong một ngày lão Giải khen cháu tới một trăm lần, yên tâm đi, sẽ không có người làm cháu tức giận nữa đâu!”
Sau khi cúp điện thoại, ông ta gọi cho thư ký, dặn dò: “Cậu tới Đường Thôn giúp đồng chí Đường Niệm Niệm tiếp đãi khách nước ngoài, để cô ấy làm chủ, mỗi ngày đều phải gọi điện báo cáo cho tôi!”
“Vâng.”
Thư ký đáp lời.
Lúc chạng vạng tối, thư ký đã đến Đường Thôn, hai nhân viên công tác mang gương mặt tối sầm quay về huyện thành.
Sau khi thư ký nhìn thấy đồng phục lao động, đã gọi điện báo cáo cho Hùng Sở Sở: “Chính là kiểu quần áo vải hoa phối với quần và giày thêu hoa, cũng không khác người chỗ nào.”
“Cậu ở Đường Thôn đợi đi, không được xung đột với đồng chí Đường Niệm Niệm, nếu gặp phải chuyện gì không giải quyết được thì cứ gọi điện cho tôi!”
Giọng nói của Hùng Sở Sở lạnh lùng, hai nhân viên công tác sau khi trở về, ở chỗ ông ta đã thêm mắm dặm muối kiện cáo, nói Đường Niệm Niệm làm quần áo theo chủ nghĩa tư bản, còn ăn nói ngông cuồng, vô lễ với cấp trên, đổi lại thành các lãnh đạo khác, nói không chừng sẽ chụp mũ Đường Niệm Niệm.