Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - 572
Cập nhật lúc: 2024-05-17 14:51:53
Lượt xem: 2,021
Lý Cảnh Tập ngồi ở phía trên, sắc mặt bình tĩnh nhìn ông ta... trầm mặc. Mọi người trong Kim Loan điện, nhìn vị Hoàng đế thiếu niên vẻ mặt bình tĩnh, nhất thời không biết hắn đang suy nghĩ cái gì. Ánh mắt của không ít người nhìn về phía Tiêu Hoài, mà vẻ mặt Tiêu Hoài cũng bình tĩnh, càng khiến người ta đoán không ra tâm tư của hắn.
Dường như qua một lúc lâu, Hoàng đế thiếu niên lên tiếng, liền nghe hắn nói: "Trẫm tuổi trẻ kế vị, biết rằng trên triều đình rất chuyện chuyện cần dựa vào các vị đại thần. Trẫm mỗi ngày đều nỗ lực học tập, nghiêm túc nghe các kiến nghị và chỉ đạo của mỗi vị đại thần. Triệu ái khanh thường xuyên chỉ dạy trẫm, nên giờ nào thức dậy giờ nào nghỉ ngơi, mỗi ngày đọc sách gì, phê bao nhiêu tấu chương vân vân."
Những lời này khiến ánh mắt của mọi người đều tập trung vào người Triệu đại nhân, mọi người không ngờ ông ta lại quản nhiều chuyện như vậy, ở nhà quản hài tử cũng sẽ không như vậy đi.
Triệu đại nhân quay đầu liếc nhìn Tiêu Hoài đang đứng ở đó, vẻ mặt ngượng ngùng một hồi. Ông ta không nghĩ tới tiểu Hoàng đế bình thường an an phận phận, ngoan ngoãn nghe lời, hôm nay là lại làm sao?
Lúc này, lại nghe thấy vị Hoàng đế thiếu niên nói: "Mấy ngày trước, Triệu đại nhân nói với trẫm, phủ Định Quốc Công cường liệt như lửa, bây giờ chọn Tiêu thế tử làm trạng nguyên thì không thích hợp, thịnh cực sợ suy. Nhưng trẫm cho rằng, vạn sự đều phải làm đúng thực tế. Các vị ái khanh thấy thế nào?"
Những lời này khiến các vị đại thần có mặt đều đứng lên, chính địch của Triệu đại nhân cũng kịp thời chỉ trích hành vi của ông ta. Triệu đại nhân quỳ trên mặt đất, hơi ngẩng đầu lên nhìn vị Hoàng đế thiếu niên mang vẻ mặt nghiêm túc khiêm tốn kia, ông ta nhất thời không thể đoán ra vị tiểu Hoàng đế đang cố ý chỉnh đốn ông ta hay là tính tình vốn dĩ đã là như vậy.
Lúc này lại nghe Hoàng đế thiếu niên nói: "Trẫm biết Triệu ái khanh trung thành, cũng biết Triệu ái khanh cắt lời trẫm hôm nay là vì nhất thời nóng nảy, về sau ái khanh không được làm như vậy nữa. Nhưng Triệu ái khanh làm sai chính là làm sai, Triệu ái khanh lúc trước cũng nói qua với trẫm, thân làm quân chủ nên thưởng phạt phân minh, trẫm cũng không thể không phạt ngươi. Vậy phạt Triệu đại nhân một năm bổng lộc, về nhà suy nghĩ một tháng."
"Thần tạ chủ long ân!" Triệu đại nhân dập đầu tạ ơn hắn, Lý Cảnh Tập đứng dậy đỡ ông ta dậy, "Ái khanh không oán trách trẫm là được rồi."
Triệu đại nhân lại vội vàng hành lễ nói: "Vi thần không dám."
Lý Cảnh Tập ừm một tiếng, sau đó lại ngồi xuống long ỉ, nhìn Phương đại nho và vài vị quan viên nội các, nói: "Các vị thấy Tiêu Ngọc Thần đứng đầu tiên thì thế nào?"
"Hoàng thượng anh minh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/572.html.]
Các vị đại thần nhất thời cũng không đoán được tâm tư của vị tiểu Hoàng đế này, hôm nay hắn như tát một bạt tai vào mặt của Triệu đại nhân, nhưng vẫn bày ra dáng vẻ trọng đãi có độ với ông ta. Khi chính địch của Triệu đại nhân vốn dĩ cảm thấy, lần này Triệu đại nhân sẽ ngã nhào lại phát hiện Hoàng đế cũng không hề làm tổn tại gốc rễ của ông ta.
Lý Cảnh Tập không quan tâm triều thần nghĩ như thế nào, lại nghiêm túc bình luận về bài thi của Tiêu Dịch Nguyên, lại thương nghị với các vị đại thần, sau đó chọn hắn làm bảng nhãn, sau đó là thám hoa.....
Điện thí kết thúc liền đến tiệc Quỳnh Lâm, tiếp sau đó là tân khoa trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa thân đeo dải hoa đỏ diễu hành, nhất thời toàn bộ thành Thượng Kinh náo nhiệt không thôi. Giờ khắc này Tiêu Hoài và Đường Thư Nghi đang ngồi trên lầu hai của một trà quán, nhìn phong thái của đại nhi tử, nói về chuyện khi ở điện thí.
Tiêu Hoài nói: "Đệ tử của nàng giả heo ăn thịt hổ, liên tiếp gõ đầu đánh cho vẻ kiêu căng của Triệu Văn Hoa giảm đi không ít, nhưng vẫn cho ông ta hy vọng, làm ông ta tiếp tục với đấu với chính địch của mình, kỹ nghệ một tay cân bằng làm rất tuyệt diệu."
Đường Thư Nghi bật cười nói: "Cũng là đám đại thần kia quá coi trọng bản thân, quá tham lam bị che mờ đi con mắt."
Con người nếu như chỉ vì cái trước mắt, vậy rất dễ bị một vài thứ che mờ con mắt và tâm trí, từ đó làm ra một vài hành vi mất khôn, Triệu đại nhân kia chính là như vậy.
Sau điện thí sẽ đến sắp xếp chức quan cho các tiến sĩ, vào lúc này rất nhiều người bắt đầu chạy quan hệ. Tiêu Ngọc Minh và Tiêu Dịch Nguyên tất nhiên không cần phải suy nghĩ đến vấn đề này. Chỉ có điều, Đường Thư Nghi và Tiêu Hoài thương lượng với hai người họ về dự định ngày sau, cuối cùng hai người chọn tuần tự mà tiến bước vào Hàn Lâm viện.
Trên quan trường xưa nay có cách nói không phải Hàn Lâm không vào nội các, nếu muốn phát triển lâu dài, tất nhiên phải phải đến Hàn Lâm viện trau chuốt lý lịch. Đương nhiên Hàn Lâm viện cũng không phải bất kỳ tiến sĩ nào cũng có thể vào, đầu tiên thứ tự hội thí và điện thí đều phải cao, thứ hai phải có quan hệ. Hai thứ này Tiêu Dịch Nguyên và Tiêu Ngọc Thần đáp ứng được, tất nhiên tiến vào Hàn Lâm viện rất thuận lợi.
Công việc của hai người được sắp xếp xong, tiếp theo chính là một lễ đại hôn một lễ định thân, tóm lại khoảng thời gian gần đây phủ Định Quốc Công vừa vui mừng lại náo nhiệt.
Tiêu Dịch Nguyên và Đường An Lạc định hôn, Đường Thư Nghi cũng phải bận tâm không ít. Phong tục bên phía Thượng Kinh, Lục thị bọn họ không hiểu rõ lắm. Sau đó là đại hôn của Tiêu Ngọc Thần, gần đây đầu óc nàng gần như không có lúc nào nhàn rỗi. Mà mấy ngày nay Tiêu Hoài đều chẳng hay ở nhà, cũng không biết đang bận rộn cái gì.
"Vị Vương phu nhân và Lưu phu nhân trước giờ không hợp nhau, đến lúc đó phải để hai người họ ngồi cách xa nhau....”
Đường Thư Nghi giải thích những chi tiết này cho Triệu quản gia, Triệu quản gia gật đầu bội phục, phu nhân nhà bọn họ không hổ danh là đế sư, hành sự chu đáo đến từng chi tiết, hắn cầm bút nghiêm túc ghi lại.