Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - 603
Cập nhật lúc: 2024-05-17 18:45:27
Lượt xem: 1,726
"Dù sao ngày mai ngài cũng phải đi cùng ta, nếu không ta sẽ dâng tấu chương nói với Hoàng thượng, chúng ta muốn về đất phong, Hoàng thượng nhất định sẽ đồng ý." Lý Cảnh Hạo nói.
"Ngươi..." Đoan thân vương chỉ vào cậu bé không nói nên lời, hắn ta ở Thượng Kinh còn chưa chơi chán, không muốn trở về đất phong, chỉ có thể đồng ý.
Lý Cảnh Hạo thấy hắn ta đồng ý, xoay người đi ra ngoài, sau đó hỏi ma ma có kinh nghiệm trong phủ, nữ tử mang thai cần những đồ vật gì.
Còn Lam lão phu nhân đứng ở cửa phủ Định Quốc Công, lời cầu kiến bị từ chối, ngượng đến đỏ mặt. Bà ấy không nghĩ tới Định Quốc Công phu nhân trực tiếp không gặp bà ấy, bà ấy chính là mẫu thân của đại quan nhị phẩm.
Nhưng bà ấy cho dù có tức giận đến đâu cũng không còn cách nào, cũng không thể mạnh mẽ tiến vào. Khoảnh khắc này bà ấy biết, chính mình có khả năng lại tính sai rồi.
Vốn dĩ bà ấy còn tưởng rằng, nếu ở bên ngoài có một vài tin đồn, bà ấy lại đích thân nói với Định Quốc Công phu nhân, sự việc nhất định sẽ thành công, dù sao Lam Thư Ngữ cũng là nữ nhi của đại quan nhị phẩm, điều này có giúp ích cho phủ Định Quốc Công. Nhưng bây giờ có vẻ như sự tình không đơn giản như bà ấy nghĩ.
Trong lòng bà ấy hoảng loạn mà về nhà, vừa ngồi xuống, Lam Phi Bạch liền đến. Hắn ta cũng biết những tin đồn bên ngoài, tức giận đến cả người phát run, "Mẫu thân, Uyển Như và Thư Nghi không hiểu chuyện ngài cũng không hiểu sao? Ngài để người truyền loại tin tức kia ra ngoài, người mất mặt chỉ có chúng ta mà thôi."
Lam lão phu nhân muốn nói không phải bà ấy truyền tin đồn, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Lam Phi Bạch, bà ấy lại không thể nói ra lời đó, chỉ có thể nói: "Ta cũng không ngờ tới, đã như vậy rồi Định Quốc Công phu nhân còn không đồng ý."
"Nàng tất nhiên không đồng ý," Lam Phi Bạch gầm lên, "Với tính khí kia của Định Quốc Công phu nhân, bọn họ sẽ chịu sự uy h.i.ế.p của người khác sao?"
"Nhưng mà, nếu như không đồng ý Thư Ngữ, nó lại tìm c.h.ế.t thì phải làm sao?" Lam lão phu nhân nói, thật ra nguyên nhân chủ yếu khiến bà ấy làm như vậy vẫn là do đau lòng Lam Thư Ngữ.
"Vậy thì để nó c.h.ế.t đi."
Lam Phi Bạch buông một câu như vậy rồi rời đi, hắn ta phải nhanh chóng suy nghĩ xem nên giải quyết chuyện này như thế nào.
Giai Ninh đang mang thai, Tiêu Ngọc Thần vui vẻ và đồng thời cũng thấy sợ hãi không thôi, dù là buổi tối khi ngủ cũng không dám ôm nàng ngủ. Ngày hôm sau tỉnh dậy đến Thế An Uyển ăn cơm, cũng cẩn thận từng ly từng tí mà đỡ Giai Ninh.
Giai Ninh khóc không được cười cũng không xong, "Chàng không cần phải cẩn thận như vậy, thật ra ta không cảm thấy gì quá khác, vẫn giống như trước đây."
Tiêu Ngọc Thần vẻ mặt nghiêm túc nói: "Vậy cũng phải cẩn thận, nếu không mở cửa phòng bếp nhỏ trong viện chúng ta, về sau buổi sáng chúng ta ăn sáng ở trong viện mình."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/603.html.]
"Không cần." Giai Ninh lập tức nói: "Ta còn muốn cùng nói chuyện với mẫu thân và Ngọc Châu."
Tiêu Ngọc Thần có thể nói gì, chỉ có thể đồng ý, sau đó nhẹ tay nhẹ chân đỡ Giai Ninh đến Thế An Uyển. Đến nơi bữa sáng đã chuẩn bị xong, bữa sáng hôm nay khác với ngày thường, còn có rất nhiều món thích hợp cho thai phụ, Đường Thư Nghi đặc biệt bảo phòng bếp làm.
Ăn sáng xong, Tiêu Hoài và Tiêu Ngọc Thần lại đi làm, Đường Thư Nghi chưa từng sinh hài tử, cũng không có kinh nghiệm gì để truyền cho Giai Ninh, liền để đại phu chỉ dạy cho nàng ấy một loạt "cẩm nang thai phụ".
Lúc này, Triệu quản gia đến báo, lão Lễ Quốc Công phu nhân đến, Đường Thư Nghi và Giai Ninh lập tức đứng dậy đến cửa nghênh đón. Lão Lễ Quốc Công phu nhân nhìn thấy Giai Ninh, nắm lấy tay nàng ấy hỏi tình hình thân thể, Giai Ninh mỉm cười trả lời, sau đó mọi người cùng đi đến Thanh Phong Uyển.
Đường Thư Nghi nói chuyện với hai người một lúc, sau đó đứng dậy cáo từ rời đi, để lại hai bà cháu nói chuyện riêng tư. Lão Lễ Quốc Công phu nhân nắm lấy tay Giai Ninh nói: "Bên ngoài lan truyền những tin đồn kia, ta lo lắng đến mức mấy đêm không ngủ, bây giờ cháu mang thai, ta mới yên tâm."
"Làm ngài lo lắng rồi." Giai Ninh nắm lấy cánh tay của lão Lễ Quốc Công phu nhân nói, hài tử này đến rất đúng lúc.
"Lam gia kia, mẹ chồng cháu và Ngọc Thần nói thế nào?" Lão Lễ Quốc Công phu nhân hỏi.
Giai Ninh mỉm cười nói: "Ngài yên tâm, nàng ta không thể vào cửa phủ Định Quốc Công."
"Vậy thì ta yên tâm rồi," Lão Lễ Quốc Công phu nhân lại nói: "Nha đầu Lam gia kia mặc dù là thứ nữ, nhưng phụ thân nàng ta là quan nhị phẩm, nếu như vào phủ chắc chắn cũng không phải là một thiếp thất bình thường."
"Còn nữa," Lão Lễ Quốc Công phu nhân đến gần Giai Ninh, hạ thấp giọng nói: "Nếu mẹ chồng cháu và Ngọc Thần không đề cập đến chuyện nạp thiếp, cháu cũng đừng nhắc tới."
Chính thất phu nhân có thai, không thể nào hầu hạ phu quân, liền nên nạp thiếp cho phu quân. Đây là cách làm của rất nhiều chính thất phu nhân, bởi vì cho dù ngươi không nạp thiếp cho phu quân, hắn cũng sẽ tự nạp cho mình, nam tử bình thường sẽ không để chính mình chịu oan ức.
Nhưng phủ Định Quốc Công thì khác, phủ Định Quốc Công không có thiếp thất, Định Quốc Công phu nhân không nhét thiếp thất cho nhi tử, Giai Ninh cũng không cần phải tìm tiểu thiếp tự ngột ngạt chính mình.
Giai Ninh nghe bà ấy nói vậy, trong lòng cảm động một hồi, ngoại tổ mẫu thật sự lúc nào cũng nghĩ cho nàng ấy. Nàng ấy cũng hạ thấp giọng nói: "Ngọc Thần nói, hắn không nạp thiếp, cho dù lý do là gì cũng không nạp."
Lão Lễ Quốc Công phu nhân nghe xong vui vẻ vỗ tay, "Tốt, như vậy quá tốt rồi."
Những tiểu thư của thế gia quý tộc, mặt ngoài đều tiếp thu giáo dục nam nhân nên có tam thê tứ thiếp, chính thất phu nhân phải rộng lượng hiền huệ, nhưng chỉ cần là nữ nhân, đều sẽ không muốn chia sẽ phu quân của mình với nữ tử khác. Chẳng qua những lời này không thể nói ra ngoài mà thôi.
Hai người nói chuyện một lúc, Đoan thân vương và Lý Cảnh Hạo đến. Theo sau hai người còn có rất nhiều đầy tớ, trong tay đều cầm đồ vật, đồ ăn đồ chơi đồ dùng đều có, thậm chí còn có đồ chơi của tiểu hài tử. Giai Ninh thấy vậy trong lòng liền thấy ấm áp, đồng thời cũng có chút dở khóc dở cười, vừa nhìn đã biết là đệ đệ ngốc của nàng ấy mua.