Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 223
Cập nhật lúc: 2024-05-11 09:10:41
Lượt xem: 2,333
Triệu quản gia thân là đại quản gia của Hầu phủ, đương nhiên rất bận rộn, đến cuối năm càng là chân không chạm đất. Tuy nhiên, cho dù bận đến đây, hắn bây giờ cũng phải đặt mọi chuyện khác trong tay xuống, tập trung vào việc quan trọng nhất --- điều tra Tô Bính Thương.
Giao việc trong tay cho quản sự dưới trướng, hắn bắt đầu điều tra Tô Bính Thương.
Những chuyện bên ngoài của một người, rất dễ điều tra ra, một ngày sau, hắn lần lượt báo cáo kết quả điều tra cho Đường Thư Nghi, Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh.
Từ khi Đường Thư Nghi phân phó hắn điều tra Tô Bính Thương, có chuyện gì liền tìm hai vị công tử, hắn liền biết Đường Thư Nghi đây là muốn giao chuyện trong Hầu phủ, từ từ giao lại cho hai vị công tử.
Triệu quản gia càng ngày càng khâm phục Đường Thư Nghi, có thể gánh vác mọi chuyện, cũng có thể buông bỏ quyền lợi. Trước không nói đến Hoàng gia thường xuất hiện chuyện Thái hậu tranh giành quyền lực với Hoàng đế, cho dù là ở đại gia tộc cũng như vậy.
Có nhiều người như Đường Thư Nghi, phu nhân làm chủ một tay nuôi dưỡng hài tử, hài tử còn nhỏ, quản hết mọi chuyện trong ngoài viện, hài tử lớn rồi có thể tự mình đảm đương một phía, cũng không nguyện ý buông bỏ quyền lực quản lý chuyện ngoài viện cùng với sự quán giáo với hài tử. Kết quả cuối cùng chính là mẫu tử bất hoà, gia trạch không yên.
Mà sau khi Tiêu Ngọc Thần và Tiêu Ngọc Minh nhận được hồi báo của Triệu quản gia, liền đến Thế An Uyển tìm Đường Thư Nghi, bọn họ đã quen với việc, có chuyện người một nhà ngồi xuống thương lượng với nhau.
Giờ khắc này, cả nhà bốn người đang ngồi sảnh đường của Thế An Uyển, Đường Thư Nghi nhìn tư liệu điều tra Tô Bính Thương do Triệu quản gia đưa lên:
Tô Bính Thương, 37 tuổi, người Thượng Kinh. Trong nhà mấy thế hệ đều làm nghề g.i.ế.c lợn, đến đời phụ tổ hắn, mua được chức tiểu quan cửu phẩm, từ đó Tô gia coi như có móc nối với quan trường.
Phụ thân của hắn ta - Tô Thiên Bằng cũng là người biết luồn cúi, đầu tiên cưới thứ nữ của một thất phẩm thông phán, thông qua tầng quan hệ mà thành tên sai vặt chấp sự kho vũ khí, sau đó thăng thành võ khố phán quan, bát phẩm.
Hai thế hệ Tô gia bước vào quan trường, đều là cấp tốc nóng vội, mặc dù coi như có thu hoạch, nhưng nỗi cay đắng trong đó lại là nói mấy ngày cũng không hết. Cho nên, đến thế hệ của Tô Bính Thương, bọn họ dốc hết khí lực để con cháu đọc sách, Tô Bính Thương cũng coi như là người đọc sách giỏi nhất trong thế hệ lúc bấy giờ ở Tô gia, cuối cùng thi được cử nhân.
Đây đã là chuyện quá tốt đối với Tô gia, mà cử nhân có thể danh chính ngôn thuận được đề cử làm quan. Thông qua một loạt thao tác của Tô gia, Tô Bính Thương trúng cử xong liền đảm nhận một chức vị trong binh bộ, sau đó trải qua luồn cúi, đến bây giờ là phó sử phụ trách lương thảo của Tây Bắc quân, ngũ phẩm.
Phần tư liệu này còn có tư liệu của Tô Bính Thương phu nhân và hài tử, Đường Thư Nghi xem qua xem lại nhiều lần, nhưng không có chút kẽ hở nào. Nhưng chuyện này không hợp lý, nếu hắn ta không có oán hận gì với Tiêu Hoài và phủ Vĩnh Ninh hầu, tại sao hắn ta lại kiên trì đưa Thu Vân Tú và Thu Vân San trở về Thượng Kinh, khi tướng lĩnh Tây Bắc phản đối, hắn ta lại bí mật đưa người trở về.
Nói hắn ta không có mục đích, Đường Thư Nghi thế nào cũng không tin tưởng được.
Đặt tư liệu trong tay xuống, nàng nhìn hai nhi tử nói: "Các con nghĩ sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-223.html.]
"Tra tất cả những người có liên quan đến Tô Bính Thương, cho dù là hạ nhân trong nhà hắn ta cũng không được bỏ qua." Tiêu Ngọc Thần nói: "Con không tin hắn ta vô duyên vô cớ đưa người trở về."
Đường Thư Nghi gật đầu.
Lúc này Tiêu Ngọc Minh nói: "Tra xem Nhị hoàng tử có liên hệ gì với hắn ta không."
Hắn luôn cảm thấy chuyện này không thể không liên quan gì tới Nhị hoàng tử.
Đường Thư Nghi gật đầu lần nữa: "Cứ làm theo những gì các con nói, để Triệu quản gia phái người đi điều tra. Chúng ta không cần quá lo lắng, Thu Vân Tú và Thu Vân San đã chết, người là do Tô Bính Thương đưa trở về, cho dù có người vin vào đây để kiếm cớ gì đó, chúng ta cũng không sợ."
Lời nói của nàng coi như trấn an ba huynh muội, biểu cảm trên khuôn mặt của bọn họ cũng thả lỏng hơn không ít.
Chớp mắt đã đến năm mới, năm mới bình thường nên dán câu đối xuân, treo đèn lồng đỏ, nhưng Hầu phủ vẫn chưa hết tang, những thứ này coi như bỏ qua. Tuy nhiên, nha hoàn ba tử, quản sử sai vặt trong phủ đều đã thay y phục mới, trên mặt nở nụ cười, hương vị của năm mới cũng dần dâng trào.
Sau bữa tối, Đường Thư Nghi lấy ra ba bao lì xì lớn, đưa ba huynh muội mỗi người một cái xem như tiền mừng tuổi. Ba người vui vẻ nhận lấy, sau đó người một nhà bắt đầu vừa đón giao thừa vừa chơi mã điếu, đến giờ Hợi mới trở về viện của mình nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, ba huynh muội từ sớm đã đến Thế An Uyển. Đường Thư Nghi ngồi ở giữa sảnh đường, ba huynh muội quỳ gối dập đầu trước mặt nàng, nói lời chúc mừng năm mới.
Tiêu Ngọc Thần: "Chúc mẫu thân thân thể an khang, phúc trạch miên trưởng."
Tiêu Ngọc Minh: "Chúc mẫu thuận mọi chuyện thuận tâm, ngày ngày hạnh phúc."
Tiêu Ngọc Châu: "Chúc mẫu thân dung mạo vĩnh trú, tâm trường sự thành."
Sau đó, ba người lại khấu đầu.
Đường Thư Nghi nhìn ba huynh muội đang quỳ trên mặt đất, trong lòng cảm khái vạn phần. Nàng xuyên qua đây vốn dĩ muốn nằm yên hưởng thụ nhân sinh xa hoa của hào môn quý phụ, không nghĩ tới chuyện này vừa ra chuyện khác lại tới. Mặc dù đôi khi cảm thấy mệt mỏi, nhưng nhìn ba huynh muội lớn lên từng chút một, loại cảm giác thành tựu và thỏa mãn đó đã xóa bỏ mọi muộn phiền trong cuộc sống.
"Mau đứng dậy." Đường Thư Nghi mỉm cười nói, sau đó bảo bọn họ ngồi xuống, Thuý Trúc Thuý Vân mang trà quả điểm tâm lên, người một nhà vừa ăn vừa cười nói vui vẻ.