Xuyên Sách Thành Vai Ác, Làm Phản Diện Thật Vui - Chương 236
Cập nhật lúc: 2024-05-11 22:06:05
Lượt xem: 2,784
Ra khỏi cung về đến nhà, hắn vào thư phòng viết lại cuộc nói chuyện ngày hôm nay với Hoàng đế trong thư phòng phụ, sau đó gọi người bí mật gửi nó đến phủ Đường Quốc Công.
Đường Quốc Công nhận được thư, đọc xong liền trầm tư một lúc lâu, nói với Đường Thư Bạch đang ngồi bên cạnh: "Ngày mai bảo tức phụ ngươi đến phủ Vĩnh Ninh hầu, nói với Thư Nghi, khoảng thời gian này đừng hạn chế Ngọc Minh."
Đường Thư Bạch đọc thư Tề Lương Sinh viết, miệng nói: "Vâng, lát nữa con sẽ nói chuyện với nàng ấy."
Đường Quốc Công hừ lạnh một tiếng: "Chính mình không có nhi tử ngoan, liền cũng không muốn hài tử của người khác tài giỏi."
Đường Thư Bạch đọc thư xong, châm lửa đốt vài trang giấy kia, sau đó nói: "Chuyện hôm nay, phỏng chừng sẽ không tra ra kết quả gì."
"Tra không ra cũng phải đẩy một con dê thế tội ra ngoài, cũng không thể tùy ý tìm một tiểu nhân vật." Đường Quốc Công nói, thanh âm mang theo tia lạnh lùng khó nói.
Chuyện ngày hôm nay thật sự khiến lòng ông ấy nguội lạnh, không nói đến công lao lúc đầu ông ấy đi theo tiên hoàng tranh giành giang sơn, liền nói đến Tiêu Thành Côn và Tiêu Hoài, đều vì Đại Càn mà c.h.ế.t trên chiến trường, chuyện như này vốn dĩ không nên phát sinh. Cho dù chuyện này xảy ra, Hoàng đế cũng thể nhẹ nhàng cho qua như vậy được.
"Cứ đợi đi," Đường Quốc Công cười lạnh một tiếng lại nói: "Sớm muộn gì cũng loạn."
"Thục Nghi nói có một hài tử tên Lý Cảnh Tập đã cứu Ngọc Châu," Đường Thư Bạch cau mày suy nghĩ một lúc rồi nói: "Thất hoàng tử hình như tên là Lý Cảnh Tập."
Đường Quốc Công ừm một tiếng: "Bảo tức phụ ngươi nói với Thư Nghi, nếu Thất hoàng tử có yêu cầu gì, có thể làm được liền đồng ý, không làm được thì từ chối là được. Ân cứu mạng, tìm cơ hội báo đáp là được rồi."
Đường Thư Bạch đáp một tiếng vâng, sau đó cáo lui trở về viện của Đường đại phu nhân.
Đường đại phu nhân từ sau khi rời khỏi cung yến về nhà, trong lòng cũng có chút phiền muộn. Lúc đầu vốn muốn Đường gia Lê gia hai nhà đã nói xong chuyện liên hôn, đối tượng là Nhị nhi tử của nàng ấy và vị Lê tiểu thư bị rơi xuống nước kia. Nhưng bây giờ nàng ấy suy nghĩ thế nào cũng thấy không thích hợp.
Lúc trước nàng ấy hỏi thăm qua về vị Lê tiểu thư này, biết hài tử này tính cách hoạt bát, lúc đó cảm thấy hoạt bát rất tốt, An Lạc nhà bọn họ cũng là người hoạt bát, hài tử như vậy vừa nhìn liền khiến người yêu thích.
Nhưng từ chuyện hôm nay xem ra, Lê tiểu thư này không phải hoạt bát mà là hành động liều lĩnh. Nếu như cô nương như vậy làm nhi tức phụ, sau này không phải ngày ngày lo lắng sao?
Ngươi nói lấy về rồi chỉ dạy thêm là được. Nhưng không phải thân khuê nữ, nàng ấy không có tâm lực đi chỉ dạy. Lại nói, có nhiều cô nương càng tốt hơn để bọn họ chọn, hà cớ gì phải lấy một người cần phải dạy dỗ thêm chứ?
Ngay lúc nàng ấy đang suy nghĩ nên nói chuyện này với Lê gia như thế nào, Đường Thư Bạch đi đến. Ngồi gần ghế gấm, thấy nàng ấy cau mày liền hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Đường đại phu nhân nói ra lo lắng của mình, sau đó lại nói: "Cho dù muốn liên hôn với Lê gia cũng phải đổi người khác, tính cách quá hoạt bát lỗ mãng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-thanh-vai-ac-lam-phan-dien-that-vui/chuong-236.html.]
Đường Thư Bạch nghe xong ừm một tiếng, "Chốc lát ta nói chuyện này với phụ thân."
Liên hôn giữa Đường gia và Lê gia là vì mối quan hệ thân thiết giữa Đường Quốc Tông và Lê ngự sử, nếu muốn đổi người, tất nhiên phải nói với ông ấy một tiếng.
Đường đại phu nhân thấy hắn cũng đồng ý, yên tâm, lại nói: "Trong cung đúng là nơi ăn người, một hài tử tám chín tuổi cũng lợi dụng. Ta cảm thấy, chuyện hôm nay, Hoàng hậu và Huệ phi không thoát khỏi quan hệ."
"Nương gia Huệ phi là gia tộc không hiển hách, lại muốn tranh Hoàng vì cho Tam hoàng tử thì phải bận bịu nịnh nọt Hoàng hậu." Đường Thư Bạch giải thích với Đường đại phu nhân: "Lương quý phi là sủng phi, Hoàng hậu tất nhiên nhìn nàng ta không thuận mắt, muốn lợi dụng mâu thuẫn giữa phủ Vĩnh Ninh hầu và Nhị hoàng tử, lật đổ Lương quý phi và Nhị hoàng tử."
Đường đại phu nhân cũng nghĩ tới trắng đen trong chuyện này, nàng ấy nói: "Chỉ là lần này Ngọc Châu của chúng ta phải chịu khổ."
"Ăn một lần đau, lần sau biết cẩn thận hơn." Đường Thư Bạch nói: "Sau khi chúng ta rời khỏi cung yến, Hoàng đế gọi Tuần Chi đến ngự thư phòng, nói chút chuyện với hắn."
Hắn kể cuộc nói chuyện giữa Hoàng thượng và Tề Lương Sinh cho Đường đại phu nhân nghe, sau đó lại nói: "Hoàng thượng có lẽ sợ Ngọc Minh tòng quân, về sau trở thành người như Tiêu Hoài. Ngày mai nàng đến phủ Vĩnh Ninh hầu, nói với Thư Nghi, khoảng thời gian này đừng hạn chế Ngọc Minh, để hắn ra ngoài chơi, gây ra chút phiền toái cũng không sao."
Đường đại phu nhân gật đầu, nhưng miệng vẫn nói: "Chỉ là trên đầu cứ treo danh công tử bột, sẽ ảnh hưởng đến hôn sự của Ngọc Minh."
Đường Thư Bạch mỉm cười: "Yên tâm đi, nếu nó thành đại tướng quân, bao nhiêu quý nữ ở Thượng Kinh đều tranh giành gả cho nó."
Đường phu nhân mỉm cười: "Đúng là vậy, chỉ cần có tiền đồ, tất nhiên sẽ tìm được hôn sự tốt."
"Hơn nữa, hôm nay hẳn là Thất hoàng tử đã cứu Ngọc Châu." Đường Thư Bạch nói.
Đường phu nhân ngạc nhiên hỏi: "Có phải là Thất hoàng tử mà Minh phi sinh không?"
Đường Thư Bạch gật đầu, trên mặt Đường đại phu nhân mang theo vài phần thổn thức.
"Ngày mai nàng nói với Thư Nghi, nếu Thất hoàng tử đưa ra yêu cầu gì đó, có thể đáp ứng liền đáp ứng, không thể đáp ứng liền từ chối, ân cứu mạng, có cơ hội sẽ trả lại." Đường Thư Bạch nói.
Đường đại phu nhân nghiêm túc gật đầu: "Nên làm như vậy, liên lụy quá nhiều đến hoàng tử cũng không phải chuyện tốt."
Đường Thư Bạch mỉm cười: "Vẫn là phu nhân thông tuệ."
Đường đại phu nhân liếc mắt nhìn hắn một cái.