Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thành Vợ Của Phản Diện Chuyên Tìm Đường Chếc - Chương 38

Cập nhật lúc: 2024-09-16 18:14:27
Lượt xem: 223

Dung Yên cười lạnh, "Nói thừa, tường nhà tôi đang êm đẹp ở nơi đó, bà ta tự mình tìm đường c.h.ế.t mà đ.â.m vào, làm cho tường nhà tôi bị đổ, tiền này các người không bồi thường thì ai bồi thường?"

"Tôi còn chưa đòi các người tiền bồi thường về thiệt hại tinh thần đâu, hành vi vừa rồi của bà ta không chỉ dọa đến tôi mà còn dọa cả Tiểu Dư nhà chúng tôi, anh nhìn sắc mặt này của em ấy coi……Nếu là có chuyện gì thì tôi sẽ không để yên cho các người đâu."

Tần Phú Quý: "......"

Trên đời này còn có công lý hay không? Mẹ anh ta đã ngất đi sau khi bị đ.â.m vào tường, chỉ còn một hơi cuối cùng, vậy mà tiện nhân này còn muốn bọn họ bồi thường tiền?

Anh ta lớn như vậy rồi mà còn chưa nghe qua chuyện nào quá đáng như vậy.

"Các người không muốn bồi thường tiền? Cũng đúng." Dung Yên cười lạnh, "Lát nữa tôi sẽ đi phá nhà các người, đây gọi là lấy đổ hoàn đổ……"

"Mày, mẹ tao đã như thế này……" Tần Phú Quý cực kì không thể tưởng tượng nổi.

Dung Yên: "Tại sao bà ta lại ra như vậy? Còn không phải là do kế hoạch tốt của các người sao? Muốn tống tiền chúng tôi? Có tin là tôi sẽ đi đến Cục Công an báo cáo các người ỷ mạnh h.i.ế.p yếu không? Ỷ già nên muốn tống tiền?"

"Để lại năm đồng tiền, ngoài ra, nhanh nâng bà ta đi đi, nếu không, bây giờ tôi sẽ đi đến Cục Công an báo cáo các người, dù sao, tôi cũng không đụng đến bà ta, là do bà ta đột nhiên đ.â.m vào đây. Đừng tưởng rằng không có nhân chứng nào khác thì Cục Công an sẽ không tra đến, trên người bà ta không có một chút dấu vân tay nào của tôi, không liên quan một xu nào tới tôi."

"Còn tao thì sao? Cái tay này của tao chính là do mày làm gãy." Tần Phú Quý tức giận đến nỗi muốn ăn thịt cô, "Tao cũng có thể kiện mày."

Dung Yên cười lạnh, "Anh đúng là mù luật, đây là do anh động tay trước, tôi là phòng vệ chính đáng có hiểu hay không? Anh đánh tôi, tôi còn không được phản kháng sao? Anh nói xem tôi sẽ có việc gì sao, còn có, các người kéo một đám người tới làm gì? Muốn đánh những người yếu đuối tàn tật như chúng tôi sao? Có phải là muốn tới cửa tống tiền đúng không?"

Mồm mép Tần Phú Quý không có nhanh nhẹn bằng cô.

Nói nửa ngày cũng không nói lại cô, hơn nữa nếu đánh……Anh ta cũng không có can đảm.

Người phụ nữ này rất tà môn.

Dung Yên không muốn những người này ở lại làm ô uế nhà của cô, liền đi qua, trực tiếp ấn huyệt nhân trung……

"Mày làm gì? Hai người bọn tao đã bị mày đánh thành như vậy……Mày có còn phải là người hay không?"

Dung Yên liếc một cái, "Nếu anh còn nói bậy về việc tôi đánh bà ta thì tôi sẽ không đánh bà già này, ngược lại tôi cảm thấy có thể đánh c.h.ế.t anh đấy……"

Tần Phú Điền có thân hình nhỏ gầy, anh ta không có cao lớn giống như em trai Tần Phú Quý, ngay cả tay của Tần Phú Quý còn bị bẻ gãy trong chốc lát, vậy thì anh ta……Càng thêm không dám.

Lùi một bước về phía sau theo bản năng, vợ anh ta còn nhớ rất rõ những chuyện vừa mới xảy ra, cô ta không nghĩ đến việc chọc vào ôn thần này.

Loại này không dễ chọc, cô ta không cần đi chạm vào.

Dung Yên xùy một tiếng, thu hồi tầm mắt lại, "Bà già đáng chết, nếu như bà còn tiếp tục giả bộ ngủ, vậy thì tôi phải động thủ rồi……"

Cô lại nhấn móng tay càng mạnh vào huyệt nhân trung.

Bà Vương đau đớn muốn chết, mở mắt ra, "Mày cái……."

Câu mắng chửi người tiếp theo còn chưa được nói ra, đã bị ánh mắt lạnh lùng của Dung Yên trừng trở về, "Nếu như miệng của bà càng dơ thêm, thì tôi không ngại nhổ từng cái răng của bà đâu."

Bà Vương nghe thấy lời này lập tức dùng tay bịt kín miệng.

"Ha, bà cũng đủ lợi hại, bản thân thì không có việc gì thế mà lại đụng ngã tường nhà tôi. Được rồi, bồi thường tôi năm đồng tiền, nếu không thì tôi sẽ lập tức kéo bà đi lên trấn trên……"

"Mày nằm mơ……" Bà Vương tức giận, "Bức tường nhà mày vốn đã vô dụng rồi, có liên quan gì đến tao chứ?"

"Nếu như bà không đ.â.m vào thì nó sẽ đổ sao? Hoặc là đưa năm đồng tiền, hoặc là nhanh chóng xây lại một bức tường khác cho nhà tôi."

Bà Vương không biết tại vì sao lại có chút sợ cô, "Không phải mày muốn xây thêm phòng à, lúc đấy tường này cũng sẽ bị phá thôi."

"Phá hay không phá là chuyện của tôi, bây giờ bà đ.â.m ngã thì phải bồi thường tiền, hoặc là xây lại y nguyên như lúc đầu cho tôi, còn lại thì đừng nói nữa."

"Nếu mà bà không làm hai việc này, được thôi, vậy bây giờ tôi sẽ phá hết tường của nhà bà." Dung Yên đứng lên, từ trên cao nhìn xuống bà ta.

Bà Vương vừa thấy tư thế này của cô thì biết chắc rằng nhất định cô sẽ làm.

"Phú Điền, con và vợ mau đem bức tường này xây lại cho mẹ."

Vợ chồng Tần Phú Điền: ……?

Dựa vào cái gì?

Từ từ đã mẹ, sao mẹ lại có thể thỏa hiệp như vậy?

Đây tuyệt đối không phải là mẹ của anh ta, chẳng lẽ đầu óc bà ta bị đ.â.m hỏng rồi?

"Mẹ, đầu mẹ đã bị đ.â.m vỡ, chảy nhiều m.á.u như vậy, chẳng lẽ cô ta không nên bồi thường tiền sao?"

Sao còn sửa tường cho nhà người ta?

Dung Yên không kiên nhẫn, "Có làm hay không? Không làm thì đến Cục Công an, tôi không có nhiều thời gian mà đứng đây nói chuyện với các người."

Bà Vương cắn răng một cái, "Phú Điền, con đi xây lại."

Trong lòng Tần Phú Điền bực bội cực kỳ.

Chính mẹ bị thương lại còn phải xây lại tường cho nhà cô ta, này không phải là bị bệnh thì là gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-thanh-vo-cua-phan-dien-chuyen-tim-duong-chec/chuong-38.html.]

"Mẹ, chúng ta không cần sợ cô ta……"

Dung Yên cười lạnh, cô không làm gì, bẻ bẻ hai tay, xương cốt kêu răng rắc, nghe có vẻ tương đối khủng bố.

Tần Phú Quý nghe âm thanh này, cảm giác trên cánh tay lại càng đau thêm.

"Có lẽ các người không biết rằng tôi rất thích đi Cục Công an, vừa gây hấn làm loạn, lại còn phá hỏng cả bức tường nhà tôi, dọa sợ trẻ vị thành niên nhà chúng tôi, vậy không biết Công an sẽ xử các người như thế nào?"

Tần Dư: ……

Cậu ấy không phải là trẻ con!

Tần Phú Quý/Tần Phú Điền: ……

Cục Công an kia là nhà cô mở sao? Động một chút đều là muốn đi Cục Công an.

Hai ngày nay Vương bà tử đã trải qua thủ đoạn của người phụ nữ tà môn này, hơn nữa bà ta cảm thấy choáng váng đầu óc sau khi đâm, cả người đặc biệt khó chịu.

Thật sự không muốn ở đây đợi thêm một khắc nào nữa.

"Vợ thằng hai, mau đỡ mẹ trở về."

Trong lòng vợ của Tần Phú điền rất khó chịu, không lấy được cái gì còn chưa tính, vì cái gì còn muốn sai bảo người đàn ông của cô ta ở lại đây xây lại tường?

"Mẹ, mẹ……" Sao lại phải sợ cô ta?

Vương bà tử liếc nhìn một cái, "Kêu la cái gì? Còn không nhanh chóng đỡ tôi hả?"

Vợ Tần Phú Điền tên là Vương Quế Hoa, là người thôn quê.

Lại nói tiếp, họ hàng có tận mười tám đời, cho nên Vương bà tử đối với cô ta còn tốt hơn cả Lý Phượng là vợ thằng cả.

Nhưng lúc này lại phiền.

Vương Quế Hoa nhìn thấy mẹ chồng tức giận, đành phải đỡ mẹ chồng dậy trước, chỉ là Vương bà tử thật sự quá nặng, cô ta đỡ dậy không nổi.

"Mẹ, không bằng để cho Phú Điền đỡ mẹ về nhà trước, cái tường này tí nữa quay lại sửa sau……" Còn quay lại cái rắm.

Hà cớ gì lại sai người đàn ông của cô ta đi sửa lại? Huống chi bức tường có đụng đổ nhưng người cũng chưa có việc gì.

Điều này nói lên là bức tường này đã không chắc chắn. Không chừng đến buổi tối tự nó cũng có thể đổ.

Lúc này, Dung Yên nhàn nhạt lên tiếng: "Các người đều có thể đi, nếu trong nửa giờ còn chưa quay về sửa lại bức tường cho tôi, vậy thì tôi sẽ đi phá nhà các người."

Vương Quế Hoa tức điên, cô ta còn chưa gặp qua người phụ nữ nào từng bước ép sát như vậy.

Sao lại không biết xấu hổ như thế chứ?

"Mẹ, nếu như đã muốn xây tường, thì không bằng đi xây tường ở nhà mình, để cho cô ta phá."

Cô ta không tin với cánh tay đôi chân nhỏ gầy như vậy mà có bản lĩnh có thể đạp đổ tường nhà bọn họ.

Tường kia cũng không phải xây bằng giấy.

Bà Vương nghe được lời này thì cảm thấy rất có lý, vì thế nói với Dung Yên: "Không xây, mày muốn làm gì thì làm."

Chỉ cần không đi Cục Công an thì bà không tin con tiện nhân kia có thể một mình đập phá được nhà ở của bà ta.

Hai anh em Tần Phú Điền cũng đồng ý với lời nói của mẹ mình.

Dung Yên cười lạnh một tiếng, thật sự nghĩ là cô không dám à?

"Tiểu Dư, đi lấy cái cuốc đến."

Tần Dư vừa nghe, lập tức chạy vào nhà, sau khi ra tới, thì còn vác thêm một cái cuốc.

Dung Yên nhận lấy, "Các người cứ ở nhà đợi đi."

Tần Dư sao có thể đồng ý chuyện này, cậu ấy lập tức nói: "Em đi với chị."

Dung Yên nhìn cậu một cái, "Không cần."

Sau đó vác cái cuốc đi.

Tần Dư sao có thể yên tâm, đi trở lại vào sân cầm theo một cái đòn gánh, nhanh chóng đuổi theo sau.

Dung Yên nhìn người đuổi kịp, cũng không đuổi cậu ấy trở về nữa, bởi vì cô nhớ tới một việc, cô còn không biết nhà của Vương bà tử ở đâu hết.

"Đừng đi phía sau, mau đi lên trước dẫn đường."

Tần Dư vừa nghe thì rất vui vẻ, hai ba bước đã chạy lên phía trước.

Đây là một tổ hợp kì quái nhưng lại rất hòa hợp, chị em dâu hai người mỗi người khiêng một cái đòn gánh và một cái cuốc……Khí thế không thể cản, hình như là đi đánh lộn.

Loading...