Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 18-8

Cập nhật lúc: 2024-10-17 19:54:03
Lượt xem: 44

Sắc mặt của Chu Phục Hưng vốn đã khó coi, nhìn thấy cô con gái nhỏ của mình ngay cả canh gà cũng không ăn được, mà chẳng những hôm nay không ăn được mà sau này không biết khi nào mới có thể ăn được, sắc mặt anh ta càng trở nên khó coi, nhìn chằm chằm vào vợ mình.

 

Kim Xảo Chi né tránh ánh mắt của chồng, đẩy cô con gái nhỏ đang la hét: “La cái gì? Lên lầu”

 

Cú đẩy này khiến Chu Mẫn lập tức tủi thân, bật khóc nức nở.

 

“Khóc đi, con cứ khóc đi!” Kim Xảo Chi chỉ vào phòng khách: “Tốt nhất là gọi thím của con ra đây luôn.”

 

Chu Mẫn lập tức ngừng khóc, giơ bàn tay nhỏ bé lên che miệng, cẩn thận nhìn vào phòng khách, đúng lúc nhìn thấy thím nhìn sang, sợ hãi đến mức nấc lên một cái, nhấc đôi chân ngắn ngủn leo lên cầu thang.

 

Kim Xảo Chi thở dài một hơi, đột nhiên phát hiện da đầu mình có chút lạnh, phát hiện chồng mình đang nhìn mình bằng ánh mắt lạnh lùng, lúc anh ta đi lên lầu dẫm mạnh vang lên tiếng “Bang bang.”

 

Đột nhiên cảm thấy khoảng thời gian này thực sự giống như đang bước đi trên lớp băng mỏng.

 

Cô ta thế nào không ngờ rằng mình từng có lười thề sắc son khi trở về nhà bố mẹ đẻ, bọn họ sẽ nồng nhiệt chào đón, kết quả là bữa ăn đầu tiên còn được chào đón nồng nhiệt, bữa cơm tiếp sau đó chỉ có thể nhìn thấy lá bắp cải. Nếu không phải hai ngày nay ăn trưa ở đơn vị, đến cái vụn thị cũng không thể nhìn thấy được.

 

Dù thế nào đi nữa, cô ta cũng không ngờ gia đình mẹ đẻ mình lại như vậy

 

Bây giờ cô ta cũng nghi ngờ bữa ăn chào đón nồng nhiệt ngày đầu tiên là làm cho gia đình chị gái hay thực sự là chào đón gia đình bọn họ trở về.

 

Nhận ra mình thực sự có suy nghĩ như vậy, Kim Xảo Chi lập tức lắc đầu, rũ bỏ những suy nghĩ khủng khiếp vừa rồi.

 

Đương nhiên là vì cô ta ròi, làm sao có thể là vì chị gái được.

 

Cô ta mới là đứa trẻ được quan tâm nhất trong gia đình, được bố mẹ yêu thương nhất!

 

Chắc chị gái đến ở trong nhà đã lâu nên bố mẹ mới cố tình nấu đồ ăn không ngon rồi đuổi gia đình chị gái đi.

 

“Canh gà ngon quá.”

 

Thủy Lang bụng no tròn đến nỗi không muốn đi lại, chỉ muốn ngồi phịch ở trên ghế, nếu như không phải cả ngày làm việc mộc còn chưa tắm rứa thì cô đã muốn nằm lên giường rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-18-8.html.]

 

“Thịt gà ngon quá.” Tam Nha tiếp tục nhai xương đùi gà đã sớm gặm sạch: “Món mợ nhỏ nấu là ngon nhất.”

 

Thủy Lang rất đồng ý với câu nói này, nồi canh gà hầm tối hôm nay có màu vàng đậm đà, thịt gà mềm, khi chia phần ăn, cô không chút khách sáo chia cho mình một cái đùi gà, cái còn lại để bọn họ đẩy tới đẩy lui. 

 

Cuối cùng quyết định đùi gà hôm nay sẽ cho Tam Nha nhỏ tuổi nhất, sau này lại ăn canh gà, Đại Nha Nhị Nha chơi oẳn tù tì, ai thắng sẽ ăn đùi gà trước, cứ như vậy mà suy ra.

 

Cả nhà đều thống nhất Thủy Lang sẽ luôn có một cái đùi gà.

 

Thủy Lang rất thích nấu ăn, nhưng không thích rửa bát nên giao cho Chu Quang Hách công việc rửa bát cho bữa tối, còn Đại Nha Nhị Nha có thể làm việc đó sẽ rửa bát vào bữa trưa, Tam Nha với không tới bồn rửa, tạm thời được đi chơi.

 

Chu Quang Hách nhìn tấm ván gỗ ngoài hiên đã được dỡ bỏ, sau đó đi vòng qua phòng khách, rồi đi vào phòng, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Buổi tối anh ngủ ở đâu?” 

 

“Khung giường ở bên ngoài, lát nữa chuyển vào trong nhà trải chiếu lên.”

 

Thủy Lang đi vào phòng, lục lọi bộ quần áo mới may của mình, cô định vào nhà tắm tắm rửa, sau một ngày bận rộn, trên người cô phủ đầy mùn cưa và bụi bẩn, dội nước tắm không sạch, phải nấu từng ấm nước nóng đổ vào trong bồn tắm lớn, tắm rửa xong còn phải cọ sạch bồn tắm, không bằng đi đến nhà tắm công cộng đứng dưới vòi sen tắm gọi sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

 

Chu Quang Hách đi theo Thủy Lang: “Vậy em...”

 

Ngủ ở đâu?

 

“Cái gì?” Thủy Lang bỏ tất cả quần áo, xà phòng và dầu gội vào giỏ đan rồi nhìn người đàn ông đang muốn nói lại thôi: “Anh có chuyện gì vậy?” “…

 

“Không có gì.”

 

“Vậy thì đừng chặn cửa, em muốn đi ra ngoài.”

 

Chu Quang Hách chậm rãi xích ra, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Thủy Lang. Khi nhìn thấy người đi ra ngoài: “Chờ đã, anh cũng muốn đi nhà tắm.”

 

Thủy Lang quay lại: “Vậy anh mau sửa soạn đi.”

 

“Được!” Chu Quang Hách bước nhanh vào phòng, mở tủ lấy ra hai bộ quần áo, sau đó bước nhanh ra ngoài, bỏ vào giỏ Thủy Lang đang cầm.

Loading...