Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà Ông Bố Cặn Bã - Chương 20-1
Cập nhật lúc: 2024-10-19 17:19:07
Lượt xem: 37
Chủ nhiệm uỷ ban khu phố dẫn đầu: “Đồng chí Thủy Lang, đồng chí đang bận việc gì vậy? Hôm nay là ngày cuối cùng bỏ phiếu rồi, sao các người không đến đó?”
Không phải chứ.
Chỉ vì bọn họ quên không đi tới đó.
Bỏ phiếu liền kéo tới trong nhà bọn họ sao?
Thủy Lang và Chu Huỷ ngơ ngác nhìn hàng xóm trong ngõ Ngô Đồng, hôm nay người đến còn nhiều hơn ngày đó Chu Phúc Hưng gọi tới, lần này có lẽ tất cả người trong ngõ đều đến.
“Bỏ phiếu xong rồi sao?”
“Vẫn chưa, xảy ra chuyện ngoài ý muốn.” Chủ nhiệm ủy ban khu phố nhìn những mùn cưa gỗ sắp tràn ra khắp sân vườn: “Cô đang làm gì vậy?”
Bà Lư ghét bỏ thái độ của chủ nhiệm khu phố, trực tiếp vòng qua người ông ta, đi vào phòng khách: “Này, gỗ bị dỡ ra bao nhiêu, mùn cưa nhiều như vậy, khiến chúng tôi phải mở to mắt ra xem căn phòng mới bố trí thành hình dạng gì?”
Bọn họ đi đến phòng khách, ngó đầu sang phòng phía Tây xem, quả nhiên, nệm lò xo vẫn còn ở trên sàn, Lư Lan Hương thở phào nhẹ nhõm, trên đường đi bà ấy còn lo lắng có người mật báo, bọn họ sẽ giấu cái đệm này đi.
“Đây, quả nhiên là ở trong phòng của cô ấy.”
“Quả nhiên, cán bộ Lư không hề nói lung tung, cũng không nói oan cho cô ấy.”
“Nếu cán bộ Lư không nói ra, sẽ không có ai biết, sao có thể bắt nạt một người như vậy chứ?”
Thủy Lang không hiểu gì cả, nhìn đám người đang thì thầm bĩu môi trong phòng phía tây, lại nhìn vẻ mặt đắc ý của bà Lư, lại nghĩ đến hôm nay là ngày bỏ phiếu cuối cùng bầu cán bộ ngõ, chị cả đã từng nói, bà Lư vốn là cán bộ ngõ, đột nhiên cô hiểu ra điều gì đó.
Chẳng trách mấy ngày nay luôn có người kéo lấy chị cả hỏi lung tung này kia, thấy cô cũng dùng ánh mắt dò xét, thì thầm, vốn còn tưởng lại là bà mợ hay là Kim Xảo Chi ở sau lưng kích động gì đó sau lưng chị, hóa ra căn nguyên là ở chỗ và Lư..
“Xem xong chưa?”
Tiếng thì thào ngừng lại, cả đám người im lặng.
Phía sau lưng bọn họ đều là những chiến sĩ chính nghĩa, một người càng biết nói chuyện hơn một người, nhưng chờ đến khi thật sự đối mặt với Thủy Lang thì không ai dám làm chim đầu đàn chỉ trích, bọn họ đều là người sáng suốt, đều biết năng lực của Thủy Lang, không ai dám đắc tội cô.
“Căn phòng này không mở cửa sao?” Trên đường đi có rất nhiều người nói với chủ nhiệm khu phố về việc Thủy Lang lén lút chiếm đoạt gian phòng, dành hết đồ đạc tốt trong nhà: “Là để không sao? Để tôi xem một chút... Ối!”
Một tiếng hét vang lên khiến lũ chim trên cây ngô đồng bên ngoài hoảng sợ bay mất, không biết rốt cuộc ông ấy đã nhìn thấy gì, khơi dậy sự tò mò của tất cả những người trong ngõ.
“Sao vậy? Sao vậy? Đã phá thành dạng gì? Sao lại dọa ông sợ đến như vậy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-thap-nien-80-xe-mat-ca-nha-ong-bo-can-ba/chuong-20-1.html.]
“Để tôi xem, chẳng lẽ sàn nhà đã bị tháo dỡ lắp vào phòng cô ta rồi à?”
“Sẽ không phải không cho mấy mẹ con Chu Huỷ ở, phá đi làm thành phòng cưới đó chứ?”
Đột nhiên, những người đứng phía trước, gạt ra tầm mắt, tất cả đều tiếp phía sau chủ nhiệm ủy ban khu phố, phát ra một tiếng “Ôi!”, đứng ngây ngốc, không phát ra âm thanh nào.
Điều này khiến những người phía sau càng sốt ruột hơn, bọn họ đẩy những người phía trước vào phòng, lại chen chúc thêm vài người nữa, những người không thể chen vào thì kéo ghế đứng trên ghế, chạy đến cửa sổ trong sân vườn.
“Ối!”
“Ôi!!”
“Ôi...!!!”
Từng tiếng kêu sợ hãi thán phục phát ra từ nội tâm vang lên trong sân vườn nhà Chu gia.
Những người phản ứng nhanh, vừa lên tiếng khen ngợi vừa chen lấn về phía phòng khách và căn phòng phía đông, muốn đi vào nhìn rõ hơn.
“Sao căn phòng này có thể trang trí đẹp hơn cả căn phòng của Xảo Chi trước đây?”
“Đây là đẹp hơn sao? Đây là khác biệt như ngày với đêm!”
“Sao có thể thiết kế cái giường này được? Sao có thể gắn liền với tủ ngăn tường, còn có trần nhà nữa.”
“Bên dưới có giường nữa sao? Tôi đã làm ở cửa hàng nội thất nhiều năm như vậy, từ trước tới nay chưa từng thấy cái giường nào như thế này, có thể di chuyển được không?”
“Đây là ai làm ra vậy? Phía trên là dùng gỗ đóng một tầng nữa sao? Có thể lên xem một chút được không?”
“Gắn trên mặt đất! Phía dưới là ngăn kéo, bậc thang này cũng là ngăn kéo, ôi, sao có thể chỗ nào cũng tận dụng được như vậy, thiết kế này đẹp quá!”
“Này, các người xem xong rồi, có thể đi ra được không, để chúng tôi cùng vào xem!”
Không ra được, thật sự không ra được.
Không thể rời đi, thực sự không thể rời đi.
Nhìn không đủ, thực sự nhìn không đủ.
“Chu Huỷ, ai làm ra cái này? Tốn rất nhiều tiền phải không?”