Xuyên Sách Tôi Từ Chối Làm Nữ Phụ Độc Ác - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-11-02 22:23:38
Lượt xem: 74
Bởi vì A Dao trốn tránh, người đàn ông hói đó đã trực tiếp sờ soạng n.g.ự.c cô ấy, còn ép cô ấy vào tường, sờ vào giữa hai chân cô ấy.
Tôi chạy như bay đến, vừa lúc A Dao khóc lóc mở cửa chạy ra, mặt đỏ bừng liếc nhìn tôi rồi bỏ đi.
Người đàn ông hói đó bỗng dưng kinh ngạc, nhìn về phía tôi, xoa xoa tay:
“Ôi, em gái em thật là ngu ngốc, học mãi mà vẫn không hiểu, vừa nói là lại khóc…”
“Ông cũng không thông minh chút nào.” Tôi cười khẩy: “Em gái tôi chỉ mới không đến mười bốn tuổi. Nhà tôi như vậy nhưng cũng có thể thuê được luật sư giỏi nhất.”
Ông ta đứng hình, nắm lấy cặp sách định bỏ chạy.
Tôi không quan tâm đến ông ta, quay lại xem A Dao, cô ấy đang ở bồn rửa mặt, khóc đến nỗi mặt đầy nước mắt.
Tôi tỏ vẻ kỳ lạ nhìn cô ấy: “Emm làm sao vậy?”
A Dao nhíu chặt khuôn mặt nhỏ nhưng không nói lời nào.
Tôi nhìn biểu hiện của cô ấy, định rời đi nhưng chưa đi được mấy bước thì A Dao chạy tới, gọi tôi từ phía sau: “Chị ơi…”
Cô ấy gọi xong, dường như đã dùng hết sức lực của mình.
Lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng còi cảnh sát, đôi mắt cô ấy đột nhiên mở to, giống ấy đang ở trong giấc mơ.
Tôi đi qua, vỗ vỗ đầu cô ấy: “Làm rất tốt.”
Ánh mắt của A Dao từ hoảng sợ chuyển sang uất ức, ngay sau đó ôm tôi và khóc lớn.
Cô ấy hẳn đã trải qua một khoảng thời gian khó khăn nhưng từ khi sinh ra đã có thói quen cam chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-toi-tu-choi-lam-nu-phu-doc-ac/chuong-10.html.]
Cô ấy được dạy dỗ để trở nên kính cẩn, nghe lời như một con cừu nhưng một khi đã lên tiếng thì sẽ phát ra những điều mạnh mẽ.
Ở một nơi xa lạ, cô ấy không biết nên tin tưởng ai, dựa vào ai, cô ấy càng thêm dựa dẫm vào bản năng của mình, đè nén tiếng nói của chính mình.
Cuối cùng, trong lòng tôi, cô ấy phát ra tiếng khóc nỉ non đầu tiên.
Cô ấy cuối cùng đã nhận ra rằng mình không sống ở thế giới bình thường, trên thế giới này cũng không phải ai cũng ấm áp.
Lên tiếng yêu cầu giúp đỡ là bước đầu tiên quý giá nhất.
Người đàn ông hói nhanh chóng bị đưa đến đồn cảnh sát, lần này bố tôi tức giận tột độ dẫn theo đoàn luật sư đến trước.
Mẹ tôi cuối cùng hiểu tại sao thành tích của A Dao càng ngày càng kém, tự trách không thôi, ôm cô ấy khóc lúc.
Trong khi A Dao an ủi mẹ, tôi tìm kiếm thông tin về người đàn ông hói trên diễn đàn trường học, đã phát hiện ra tin tức về ông ta và những người bị hại khác, nhiều người đã nhắn tin lên án ông ta là kẻ biến thái.
Tôi từng bước liên lạc với các nạn nhân, thu thập tài liệu khởi tố, cùng với video ghi lại trong nhà, qua sự nỗ lực không ngừng của đoàn luật sư, người đàn ông hói cuối cùng bị xử án vì tội cưỡng bức.
Tất nhiên, đó là câu chuyện sau này.
Ngày thứ ba sau khi sự việc xảy ra, A Dao gõ cửa phòng tôi, ôm sách giáo khoa: “Chị ơi, có thể dạy em vật lý không?”
Ôi, cô bé từ nông thôn, ai mà không muốn học hỏi.
5
Tôi và mẹ trò chuyện, nói rằng hiện tại A Dao có nỗi ám ảnh tâm lý đối với việc học kèm, nên tôi đã phải dỗ dành cô ấy một thời gian.
Mẹ tôi vẫn còn sợ hãi, cũng tự trách bản thân rất nhiều: “con bé vui vẻ là tốt rồi, điều kiện nhà chúng ta như thế, con bé có học hay không cũng không sao cả.”
Tôi nói với A Dao: “Đúng vậy, nhà chúng ta rất có tiền, em có thể không cần phải lấy bằng đại học kiếm việc làm nhưng học tập hay không là hai chuyện khác nhau. Dù cho hiện tại em có thể sống cuộc sống không phải lo toan về cơm áo nhưng em không thể đảm bảo rằng bố mẹ sẽ nuôi dưỡng em cả đời. Hơn nữa, nếu trình độ học vấn của em cao thì có thể trải nghiệm nhiều hơn và có nhiều lựa chọn hơn, chiều sâu và chiều rộng của cuộc sống sẽ được mở rộng.”