Xuyên Sách Tôi Từ Chối Làm Nữ Phụ Độc Ác - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-11-02 22:24:41
Lượt xem: 112
Sau kỳ nghỉ đông, A Dao bắt đầu trở nên khó đoán. Thường ngày cứ "chị ơi" hết lần này đến lần khác, giờ lại giam mình trong phòng, cả buổi trưa không thấy ra ngoài.
Lúc ra thì mặt đỏ tim đập, mắt nhìn lảng tránh nói rằng có hẹn với bạn đi xem phim.
Tôi bảo cô ấy là tôi muốn ngủ trưa, cô ấy thở phào nhẹ nhõm. Tôi giả vờ không nhận ra vẻ mừng rỡ của cô ấy, đưa cô ấy ra cửa, sau đó liền nhắn tin trên WeChat hỏi Hứa Nam: “Cậu và A Dao đang yêu nhau hả?”
Hứa Nam: ?
Hứa Nam: Cậu nhắc lại xem, tôi đang yêu ai cơ?
Tôi: Em gái tôi.
Hứa Nam không trả lời.
Tôi định nhắn thêm tin cho cậu ta thì phát hiện cậu ta đã chặn tôi rồi.
Chậc, mấy cậu nhóc thật khó chiều.
Bọn họ không nói cho tôi, tôi cũng chẳng để tâm. Nói thật, có thể đây chính là sự phát triển tự nhiên của cốt truyện. Nam chính và nữ chính nhất định phải quấn quýt với nhau, nếu hỏi tôi có muốn xen vào hay không thì đương nhiên là không.
Dù sao vẫn còn nhỏ tuổi, phải chịu đau đầu thêm sẽ không tốt lắm đâu.
Nhưng rất nhanh sau đó, tôi phát hiện mọi việc không hoàn toàn giống như tôi tưởng.
Khi kỳ học mới bắt đầu, A Dao dẫn theo một nam sinh đến lớp tự học buổi tối của chúng tôi, mặt đỏ bừng bừng giới thiệu: "Chị ơi, đây là bạn cùng lớp của em, cậu ấy có thể tự học chung với chúng ta được không?"
Tôi: ?
Trước khi tôi kịp định thần lại, Hứa Nam ở bên cạnh đã nghiêm giọng nói: "Có thể."
Cậu nam sinh vội vã dâng lên cho cậu ta một chai Coca Cola: "Chào anh Hứa."
"Ừ. Ngồi bên đó đi, thoải mái thôi." Hứa Nam nhận "lễ", hất cằm chỉ vào chỗ ngồi bên cạnh A Dao, rồi tự nhiên nói thêm: "Tự giới thiệu đi."
A a a a a a a a!!!
Các người diễn cảnh "anh rể lớn tiếp đãi em rể nhỏ" này là kiểu gì đây chứ?
7
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-toi-tu-choi-lam-nu-phu-doc-ac/chuong-12.html.]
A Dao rát nhanh đã bị gọi phụ huynh.
Cô giáo Triệu thì ghét cô ấy ra mặt, lúc nào cũng nói bóng gió rằng cô ấy dụ dỗ nam sinh, còn chuyên cô ấy lên ngồi ở bàn đầu tiên, ngay sát bục giảng, nơi cô đơn nhất, ám chỉ cô ấy là "hồ ly tinh".
Bố cũng mắng A Dao: “Còn nhỏ mà đã biết yêu đương rồi sao?!”
“Con còn biết học nữa.” A Dao nhỏ giọng đáp lại.
“Cũng không phải già rồi mới được nói chuyện này đâu.” Tôi xen vào khuyên.
“Con cũng muốn như vậy à?” Bố tròn mắt ngạc nhiên.
“Không, không có.” Tôi đùa: “Con thì không yêu đương, con định sống độc thân cả đời luôn.”
Mặt bố tôi lập tức cứng đờ lại.
Mẹ ngồi bên cạnh đang sơn móng tay cũng bị giật mình.
Bọn họ nhận ra rằng, so với A Dao, tôi mới chính là quả b.o.m hẹn giờ thật sự, nên đã khuyên nhủ tôi hết nửa buổi tối.
Thấy thời gian đã muộn, tôi bảo bọn họ không cần lo, bây giờ tôi vẫn còn nhỏ, biết đâu vài năm nữa sẽ thay đổi suy nghĩ.
Bố mẹ thở phào nhẹ nhõm, đưa tôi về phòng.
Bố còn định nói thêm với A Dao vài câu nhưng khi thấy tôi, ông nhịn lại.
So với tôi, người chị gái "đặc biệt" thì A Dao là một cô gái trẻ trung và tươi sáng biết nhường nào!
Trước khi rời đi, bố quay lại, cố nói vài lời nghiêm túc với A Dao: “Lỡ như… các con… ừm…”
Ông nói lắp bắp, rồi nháy mắt ý bảo mẹ nói tiếp.
Mẹ hơi lúng túng: “Đúng rồi, cái đó… các con còn nhỏ…”
“A Dao sẽ không đâu.” Tôi nhẹ nhàng nhìn sang cô ấy: “Nam sinh ở tuổi này chẳng có gì tốt đẹp cả. A Dao cũng tự hiểu điều đó mà.”
A Dao gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Bố mẹ nhìn nhau, biểu cảm đầy khó xử nhưng thấy chúng tôi đều bình thản, bọn họ chỉ đành ngơ ngác đi ra, nắm c.h.ặ.t t.a.y nhau.