Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 261

Cập nhật lúc: 2024-10-21 21:01:03
Lượt xem: 86

Lúc trước cũng còn tốt, cầm không ít đồ qua đây, nhưng ai mà biết được lấy vợ rồi liền quên luôn cô em gái này, lúc trước hay cho đồ bây giờ đều không cho nữa. Còn nữa, mùng hai năm nay, cô ta đều chuẩn bị nhân cơ hội anh hai đưa người phụ nữ đó về nhà mẹ đẻ thì bản thân sẽ quay lại cầm một số đồ tốt về, đợi anh hai dẫn người phụ nữ đó về, đồ vật đều vào trong bụng cô ta cả rồi, kiếm cũng kiếm không ra đâu.

Nhưng ai mà biết còn để một bà già ở nhà trông nhà chứ, thật là tức c.h.ế.t cô ta rồi!

Cô ta xem như là nhìn ra, nếu bản thân mà không tranh giành, trong lòng anh hai kia thật chẳng có cô em gái này nữa.

Người nhỏ mọn như cô ta theo nguyên tắc ‘đứa trẻ nào biết khóc thì sẽ có sữa uống’, cho nên từ nhỏ đến lớn phần lớn đều không chịu thiệt.

Dễ nói như lúc đầu bản thân gả đi, nhà mẹ đẻ đưa mười đồng làm đồ cưới cô ta liền tự mình giữ lại, còn hỏi anh hai của cô ta hai mươi đồng nữa, trước giờ cô ta không chịu thua thiệt.

Nhưng hiện tại tất cả đều thay đổi cả rồi, từ lúc cưới người phụ nữ kia vào nhà, trong mắt anh hai cô ta căn bản không có người em gái này.

Chẳng qua cô ta sẽ không ngu ngốc mà chờ đợi, người phụ nữ đó đừng hòng mà chiếm hết đồ tốt trong nhà này!

Thế là ở cữ sinh non xong, bọn cô bên này cũng kết thúc thu hoạch vụ mùa thu, cô ta liền dẫn theo con trai Lý Gia Bảo đến nhà cậu của cậu ta để làm thân.

Lúc cô ta lại bà Đường không ở nhà, bà đi ra ngoài tìm mấy người lớn tuổi khác nói chuyện rồi, ngược lại Tô Tình ở nhà hầm gà.

Con gà này là gà mái già, tối hôm qua Vệ Thế Quốc đem về nhà, hôm nay cô liền nấu gì đó ngon ngon để ăn.

Cho nên lúc Vệ Thanh Lan đến, trong sân ngập mùi gà hầm thật là làm cô ta thèm ăn gần chết.

"Mẹ, con muốn ăn con muốn ăn!" Lý Gia Bảo đang bị mẹ mình nắm tay bỗng chốc liền ầm ĩ lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-261.html.]

Tô Tình vốn dĩ đang ở bên trong trêu chọc hai anh em Tiểu Vệ, hai anh em rất vui vẻ, nghe thấy tiếng ở bên ngoài mới đi ra, liền nhìn thấy người mà cô không muốn nhìn thấy nhất.

"Sao cô lại tới đây rồi?" Tô Tình trong lòng nói tới thật là đúng lúc quá mà, Vệ Thế Quốc hiện không ở nhà, cô thu dọn một chút rồi đứng dậy, cũng không cần làm xấu mặt anh ấy.

"Đây là nhà mẹ đẻ của tôi, sao tôi lại không đến được chứ?" Ánh mắt của Vệ Thanh Mai không dễ dàng gì mà chuyển từ phòng bếp nhìn qua, nhìn hướng người phụ nữ này hừ lạnh nói.

Cô ta trông chồng con trai ở nhà uống cháo nhạt ăn rau muối, nhưng mà người phụ nữ này ở nhà mẹ đẻ cô ta lại hầm gà ăn, có còn thiên lý không chứ?

"Tôi là nữ chủ nhân của căn nhà này, tôi mà nói có cô là thân thích trong nhà thì có người thân thích này, nếu tôi nói nhà này không có người thân thích là cô, vậy nhà cô không phải thân thích của nhà này đấy, cô đã rõ chưa?" Tô Tình là đang cười nhưng lời nói ra thì lại không hề có chút khách sáo.

Đối với người khách sáo thì Tô Tình khách sáo, đối với người không biết điều, Tô Tình cảm thấy bản thân mà còn lễ độ với người ta vậy thì quá quân tử rồi.

Vệ Thanh Lan nhất thời nghẹn họng, sau đó nói: "Cái nhà này khi nào thì đến lượt người đàn bà như cô nói chuyện chứ? Coi anh trai tôi như c.h.ế.t rồi hay gì!"

"Cô mới c.h.ế.t rồi ấy, cả nhà cô đều là người chết, Thế Quốc nhà tôi khỏe mạnh như vậy, nhất định sống tới chín mươi chín tuổi!" Tô Tình hừ lạnh nói.

Vệ Thanh Lan muốn tức c.h.ế.t rồi, tức giận nói: "Cô sao lại mắng chửi người khác chứ hả!"

"Miệng của mình đã không sạch sẽ còn có mặt mũi đi nói người khác à, nhanh cút đi, muốn không có chuyện gì thì nhanh cút đi, nhà tôi không hoan nghênh loại ăn trộm như cô đâu!" Tô Tình trực tiếp nói.

Vệ Thanh Lan tức đến nói năng lộn xộn, chỉ tay vào cô nói: "Cô dám vu khống tôi như vậy?"

"Làm như tôi không biết cô định mùng hai về nhà trộm đồ ư? Loại người như cô tôi gặp nhiều rồi, cố tình để bà mợ của tôi ở lại trông nhà, thật không ngờ cô muốn quay về nhà mẹ đẻ trộm đồ cơ đấy, gặp qua người khác không cần mặt mũi, nhưng chưa gặp cái thể loại không cần mặt mũi như cô, ngay cả chút đồ ăn của người già để ăn mừng năm mới cô cũng đều cầm đi, tôi nói cô là ăn trộm còn nhẹ đấy, chuyện này cô chính là loại hành vi xông vào nhà dân ăn cướp, cũng do bà mợ của tôi nhân từ đổi thành tôi ở nhà cô mà dám láo xược như vậy, tôi liền bắt cô đi đồn công an!" Tô Tình lạnh lẽo nói.

Vệ Thanh Lan cắn răng nói: "Đồ của nhà mẹ đẻ tôi, làm sao tôi lại không thể cần chứ? Tôi đi cả một đoạn đường về, còn không thể cầm chút đồ ăn sao? Qua năm mới, Gia Bảo cũng ăn không nổi cái gì ngon cả, tôi cầm bánh bao của nhà cậu nó về cho con tôi ăn thì đã làm sao, ai dám nói gì nào?"

Loading...