Xuyên sách về thập niên: Hạnh phúc bên chồng cùng nuôi 2 con - Chương 525
Cập nhật lúc: 2024-10-30 07:51:56
Lượt xem: 36
Ngày thường phải đọc sách cùng con không có thời gian, cũng chỉ tới chủ nhật mới có thời gian nhàn rỗi để vẽ.
Cũng bởi vì muốn vẽ tranh, thế cho nên hiện giờ cô còn muốn viết tiểu thuyết cũng chưa có thời gian, cô đã viết một quyển, mười mấy vạn chữ, đã xong bản thảo, chỉ cần chỉnh sửa lại, còn chưa bắt đầu gửi ra ngoài đâu.
Chờ sau này rồi nói sau, dù sao cũng không phải rất sốt ruột.
Hiện tại trong giai đoạn này, cô vẫn muốn làm trong ngành sản xuất trang phục hơn, muốn tích góp tài phú, cô không muốn vẫn luôn như vậy, cô muốn tự mình làm tư bản!
Đắp người tuyết xong cho bọn nhỏ, Tô Cảnh Quân mới tiến vào tìm chị cậu.
"Chị, chị cảm thấy em nên làm cái gì thì tốt?" Tô Cảnh Quân ngồi xuống lấy mấy thứ đồ thiết kế xem, hỏi.
Tô Tình không rõ nguyên do nhìn cậu: "Sao lại đột nhiên hỏi cái này?"
"Không phải em thấy chị vừa đi học, còn làm việc kiếm tiền như này sao? Em có thể cũng thử xem không?" Tô Cảnh Quân hỏi.
Tô Tình buồn cười: "Chị làm cái này do chị hiểu biết thị trường nữ giới, cũng hiểu tri thức ở phương diện này, em làm như nào được? Hơn nữa hiện tại em không phải khá tốt sao, sau này đi làm trong cục xây dựng, tiền đồ không thể hạn lượng."
Tô Cảnh Quân nói: "Em không định tới cục xây dựng, sau này em muốn đi làm bên đài truyền hình bên kia."
Tô Tình kinh ngạc: "Chị nói mà sao em còn đi học những thứ truyền thông đó chứ. Sao em lại có ý tưởng này?"
"Em cảm thấy phương diện này phát triển không tệ." Tô Cảnh Quân nói.
"Chuyện này phải nói thế nào đây, thật ra dù là tới cục xây dựng hay đài truyền hình bên kia, chị cảm thấy chỉ cần năng lực của em đủ, thế nào cũng được, đều sẽ không bị mai một, nhưng em cần phải nghĩ kỹ, qua đài truyền hình bên kia mà nói, hoàn cảnh công việc chỉ sợ có chút phức tạp." Tô Tình nói.
"Cục xây dựng bên kia càng phức tạp hơn." Tô Cảnh Quân không thèm để ý.
Tô Tình cười nói: "Vậy được, lần sau chị và Thanh Tuyết qua bên kia, sẽ mang cả em đi, vừa lúc cũng đi qua làm quen với hoàn cảnh, cũng giới thiệu một ít người cho em làm quen."
Tô Cảnh Quân gật đầu, hỏi: "Chị, hiện tại chị làm như vậy, anh rể em không có ý kiến à?"
"Anh rể em còn chưa biết đâu." Tô Tình nói, Vệ Thế Quốc nhất định còn chưa biết, nếu không sẽ không một câu không hỏi.
"Vậy nếu anh rể biết chị làm như vậy, anh rể sẽ không có ý kiến chưa?" Tô Cảnh Quân nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-sach-ve-thap-nien-hanh-phuc-ben-chong-cung-nuoi-2-con/chuong-525.html.]
"Chị làm như thế nào?" Tô Tình nhìn cậu nói.
"Chị ra ngoài ăn cơm với người khác, em nghĩ nhất định còn uống rượu, trên bàn cơm không thể thiếu rượu." Tô Cảnh Quân nhắc nhở.
"Ăn cơm thật sự có ăn, chị không uống rượu." Tô Tình nói: "Nhưng đây chỉ là giao tiếp bình thường, lại không phải chuyện mờ ám gì."
Trước mắt còn chưa phát triển đến mức như đời sau, phải ăn cơm mát xa một người phục vụ mới có thể làm tốt mọi chuyện.
Chỉ là ăn một bữa cơm vô cùng đơn giản, đưa chút lễ vật, người ta cũng rất vui, cũng gần như chỉ là như thế, không có cái khác.
Lại nói cô cũng không phải đi một mình, là đi cùng đối tác Trương Thắng Toàn.
Hơn nữa đi ăn như vậy cũng rất ít, lâu như vậy tới nay cũng chỉ ăn hai bữa cơm.
Vẻ mặt Tô Cảnh Quân không tán đồng, đây còn không phải chuyện xấu sao, nói: "Em cảm thấy nếu anh rể biết, nhất định sẽ không đồng ý."
"Anh rể em sẽ không có ý kiến." Tô Tình xua tay.
Trong lòng Tô Cảnh Quân cảm thấy vô cùng may mắn, Tô Tình nhìn biểu tình của cậu liền nói: "Biểu tình này của em là có ý gì?"
"Còn may Kiều Kiều không có chủ ý lớn giống chị, nếu không hai bọn em nhất định sẽ cãi nhau." Tô Cảnh Quân nói.
Tô Tình cười ha hả: "Nếu anh rể em là người như vậy, chị cũng chướng mắt."
Tô Cảnh Quân cười hì hì, nói: "Đương nhiên, nhà ta có hai chị em chúng ta là giống nhau nhất, đều là chủ ý lớn, chị xem anh cả anh hai đều không được, ngày thường nhìn cũng rất không tồi, nhưng lúc đối mặt với vợ liền không có cách nào."
"Nếu em dám khi dễ Kiều Kiều, làm chuyện gì có lỗi với Kiều Kiều, chị sẽ là người đầu tiên không tha cho em." Tô Tình híp mắt đánh giá em trai mình, hừ lạnh.
Tô Cảnh Quân nói: "Chị, chị nghĩ đi đâu vậy, sao em có thể làm ra chuyện có lỗi với Kiều Kiều, trong trường học có những bạn học với học muội đó thổ lộ với em, em từ chối tất cả đấy, em cũng không nói dối việc mình đã có vị hôn thê."
Tô Tình lúc này mới không nói gì nữa: "Em nhớ rõ là tốt, gần đây sao không qua tìm Kiều Kiều?"
"Trời quá lạnh, hơn nữa tháng sau sẽ nghỉ, đến lúc đó em đi đón Kiều Kiều qua đây ở." Tô Cảnh Quân nói.
Tô Tình gật đầu, cũng nghe thấy thanh âm của Tô Cảnh Văn bên ngoài, nói: "Anh cả tới, đi tâm sự với anh cả đi, chị còn phải bận một lát."
Tô Cảnh Quân cũng không quấy rầy chị cậu nữa.