Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

XUYÊN THÀNH HOÀNG HẬU KHÔNG MUỐN SỐNG - Chương 9

Cập nhật lúc: 2024-07-02 20:09:57
Lượt xem: 5,556

Nhìn vẻ mơ hồ của cung nữ, ta thở phào nhẹ nhõm, chắc hoàng hậu chưa đủ khả năng mưu sát hoàng đế chứ, có lẽ vậy nhỉ?

Chỉ cần sống đủ lâu, cả tang lễ của hoàng đế cũng có thể tham dự.

Quy trình tang lễ dài dòng, quy củ phức tạp, sự đau thương giả tạo, đều khiến ta mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần.

Cuối cùng cũng đến phần "tuyên đọc di chiếu" được mong đợi.

Thái giám cầm thánh chỉ vàng, đọc "Phụng thiên thừa vận", ta trở thành người duy nhất đứng, ngoài thái giám, không ai phản đối.

Đoạn văn dài nghe đến mơ màng, nhưng phần quan trọng ta vẫn hiểu: "Lập tam hoàng tử Triệu Thừa Trạch làm thái tử."

Di chiếu đọc xong, các đại thần xôn xao, ta lắng nghe, phần lớn ngạc nhiên về việc thái tử là tam hoàng tử không được sủng ái. Do không ai biết di chiếu viết khi nào, tiếng nghi ngờ ngày càng lớn.

Vài phi tần trẻ đẹp khóc lóc thảm thiết, ta chỉ thấy ồn ào, chẳng lẽ họ thương tiếc hoàng đế đến vậy?

Khoan đã! Họ không phải khóc vì hoàng đế mà vì chính mình sao? Nhìn tuổi họ, có vẻ chưa sinh con, nghe nói phi tần có thể phải tuẫn táng.

Ta kiên định hơn, vẫy tay bảo mọi người im lặng rồi nói lớn: "Bản cung cảm niệm ân sủng của tiên hoàng, quyết định tuẫn táng cùng tiên hoàng."

Không ngờ câu này làm không khí còn xôn xao hơn lúc đọc thánh chỉ.

Đại thần tóc bạc đầu tiên quỳ xuống kêu lên: "Vạn vạn không thể! Hiện nay tình hình trong ngoài đều nguy cấp, tân đế đang chinh chiến phương bắc chưa về, xin thái hậu chủ trì đại cục!"

À, hoàng đế vừa c.h.ế.t ta thành thái hậu. Muốn ta chủ trì đại cục, thế tể tướng làm gì?

"Ai gia không hiểu chính sự, xin tể tướng phò tá tân đế."

Rồi càng nhiều người quỳ xuống, vang lên tiếng "Thái hậu xin nghĩ lại" và "vạn vạn không thể", nghe mà nhức đầu.

"Ai gia đã quyết ý, nhiều lời cũng vô ích." Đã thành thái hậu, sao tuẫn táng cũng bị các ngươi kiểm soát chứ?!

Ta ngẩng đầu kiêu ngạo, thấy một vũng đỏ trên đất, lại cúi đầu xuống: "Ngươi làm gì vậy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/xuyen-thanh-hoang-hau-khong-muon-song/chuong-9.html.]

"Cầu xin thái hậu chủ trì đại cục, giữ vững quốc gia!" Lão thần tóc bạc dập đầu mạnh, tiếng va chạm làm ta kinh hãi.

Đây là dập đầu đến c.h.ế.t sao? Ta vội quỳ xuống giữ vai lão thần để ngăn ông dập đầu c.h.ế.t trước mặt, gặp ánh mắt kiên định già nua không nhượng bộ, ta chỉ đành đồng ý: "Ai gia đồng ý, sẽ tuẫn táng cùng tiên hoàng khi tân đế trở về."

Nghe đến đây, lão thần không ngăn cản nữa, trợn mắt ngất xỉu.

Ta hoảng hốt kêu lên: "Mau truyền thái y!"

Sau ta mới biết lão thần dập đầu là tể tướng Lưu đại nhân, người đáng lý giữ nghiêm lễ pháp lại phá bỏ quy tắc "hậu cung không can dự chính sự".

Nhìn đống tấu chương chất đầy bàn, ta hối không kịp. Thái hoàng thái hậu vốn không đồng ý cho ta tạm quyền chính sự, càng không hài lòng với việc tam hoàng tử kế vị, nhưng nghe ta quyết tuẫn táng, bà cảm động không hỏi quốc sự, chỉ giữ linh vị hoàng đế bên đèn xanh khói hương.

Ngăn cản cuối cùng đổ vỡ, ta đã làm đá tự đè chân mình.

Nhìn lại tấu chương trước mặt, văn ngôn, chữ phồn thể, thư pháp, mỗi chữ đều khiến ta rơi vào bờ vực sụp đổ. Tiên hoàng mỗi ngày đối mặt hàng trăm bài văn nhỏ, rèn nên tính cách lạnh lùng cũng phải.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Ta bỏ tấu chương xuống, cầm lấy quyển sách bên cạnh, nhìn bìa rách, chắc hoàng đế đã đọc nhiều lần.

Tên sách là "X Quốc X Sách", hai chữ phồn thể ở giữa ta không nhận ra. Mở bên trong, mỗi trang đều có chú thích ta không hiểu, ta thất vọng đặt lại chỗ cũ, vô tình làm rơi một tờ giấy từ trang giữa.

Tờ giấy như bị xé ra, chỉ có một dòng chữ: "Không hâm mộ quyền vương chỉ mong sống yên bình."

Mỗi nét chữ phóng khoáng, khắc sâu khát vọng thoát tục vượt mây. Tờ giấy mỏng nhẹ rơi vào tay ta nặng hơn hàng trăm lần sách "X Quốc X Sách".

Ta nhìn quanh, phòng đọc sách rộng lớn đầy các loại sách, từ thiên văn địa lý đến nông canh thương mại, sạch sẽ không chút bụi bẩn, như được trân trọng bảo vệ.

Người đàn ông mày rậm mắt to lạnh lùng vô tình đó, không phải một người chồng tốt, nhưng có thể là một hoàng đế tốt.

Có lẽ, ta nên cố gắng thêm chút nữa.

Ta xoa mắt rồi cầm tấu chương. Trị quốc an dân, bắt đầu từ việc nhận mặt chữ.

Thông qua cách "điền vào chỗ trống", ta phân loại tấu chương thành loại xu nịnh, không vấn đề lớn, khẩn cấp và không thể giải quyết.

Như vậy, công việc nhẹ nhàng hơn nhiều, việc nhỏ giao cho đại thần, việc lớn chờ tân đế quyết định. Ta phải giải quyết những việc cấp bách, như nổi loạn phía Đông, lũ lụt phía Nam, hạn hán phía Tây, chiến tranh phía Bắc... Quốc gia này sắp sụp đổ sao? Tiên hoàng làm sao trụ vững trong tình cảnh tứ bề thọ địch?

Loading...